Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1686

Chương 1686 Chương 1686

Biểu hiện của mọi người đều xứng đáng được ghi nhận.

Thậm chí, trong trận chiến này, họ còn rất đáng được khen thưởng.

Tuy nhiên, chỉ mới trôi qua mấy chục giây thôi, mà mọi người đều đã bị thương.

Chỉ mới bị bao vây mấy chục giây thôi, mọi người đã bị ép đến mức này rồi.

Có thể tưởng tượng được, áp lực lúc này lớn đến mức nào...

Sắc mặt của tên chỉ huy đứng bên trên trại gỗ đã trở nên âm trầm, gã lặng lẽ nhìn đệ tử trong phái mình không ngừng ngã xuống, 12 con yêu thú đã bị giết 4 con.

Cũng từ trong trận chiến này, gã đã nhìn ra được một số thuật pháp của chính phái.

Gã không ngừng tự lẩm bẩm:

“Chú thuật Mao Sơn, kiếm pháp Võ Đang.

Đáng chết, thế mà lại để cho đám đạo sĩ chính phái này lẻn vào trong nội bộ của giáo ta…”

Điều này làm cho gã vô cùng khó chịu, lúc này gã lại một lần nữa hét lên với đám yêu đạo đứng dưới:

“Giết hết cho tao, giết.

Sau khi giết chết chúng, câu hồn đoạt phách, nhất định phải khiến cho hồn phách của chúng tiêu tan…”

Sau khi tên chủ huy lên tiếng, đám yêu đạo này tấn công càng thêm mãnh liệt.

Áp lực của mọi người càng trở nên lớn hơn,

Còn tôi đã gấp đến độ trên trán bắt đầu đổ mồ hôi.

Nhưng cũng may, lúc này cảm ứng đã xuất hiện.

Tôi có thể cảm nhận được, mình đã liên lạc được với Hồ tiên và Hồ tộc ở các nơi.

Ngay khi cảm ứng vừa xuất hiện, tôi không dám chậm chễ, nhanh chóng kết ấn.

Rồi vội vàng nói với mấy Hồ tộc mình đã liên lạc được:

“Đệ tử Đinh Phàm, tay cầm hồ ấn.

Nay gặp phải nguy nan tại thung lũng Hắc Ám, xin tiên gia và chúng tiên xuống núi cứu giúp…”

Nói xong, thủ ấn của tôi lại thay đổi.

Ba vết xước bên trên Hồ bài đột nhiên đổi màu, biến thành màu tím.

Cùng lúc đó, Hồ tộc sống ở đỉnh núi cách thung lũng Hắc Ám gần nhất đã có động tĩnh.

Một lão Hồ tiên chợt trừng mắt, trong đôi mắt lập tức tản ra ánh sáng loá mắt.

Trên mặt ông lão lúc này cũng lộ ra vẻ lo lắng.

Không chỉ có thế, ông lão cũng vội vàng đứng dậy, nói với một đệ tử đang đứng bên dưới:

“Truyền lệnh của tôi, tất cả các đệ tử trong núi nhanh chóng tới thung lũng Hắc Ám, nghĩ cách cứu viện cho đệ tử xuất mã của Hồ tộc ta…”

Ông lão vừa dứt lời, người đệ tử đứng bên dưới đã gật đầu thưa vâng…

Còn ở bên này, sau khi đã nhìn thấy Hồ tiên các đường đồng ý…

Thủ ấn trên tay tôi lại biến hóa, lần này biến thành độc ấn mời tiên gia.

Sau khi làm ấn xong, tôi lại nói:

“Đệ tử là Đinh Phàm, hôm nay gặp phải nguy nan.

Xin mời tiên gia xuống núi cứu giúp, cảm kích khôn cùng…”

Lời vừa kết thúc, ba vết xước trên Hồ bài lại biến thành màu tím một lần nữa.

Ngay sau đó, một cảnh tượng kỳ diệu xuất hiện.

Hồ bài trong tay tôi đột nhiên bùng phát một luồng gió mạnh và yêu khí mãnh liệt.

Sau đó, liền nhìn thấy bên trong Hồ bài hiện ra một ảo ảnh.

Ảo ảnh kia là đầu của một con hồ ly, khi con hồ ly này vừa hiện ra, đã treo lơ lửng trên đầu tôi.

Chúng yêu đạo xung quan nhìn thấy một màn này, đều không khỏi lộ ra một tia hoảng sợ.

Mà chiếc đầu hồ ly kia đã lập tức chui vào trong cơ thể tôi.

Ngay lập tức, nó đã hoàn toàn hoà vào trong người tôi.

Chỉ trong khoảnh khắc ấy, một luồng hồn lực mạnh mẽ xuất hiện bên trong cơ thể tôi.

Đồng thời, một linh hồn khác cũng đi vào trong người tôi.

Hai tay hai chân và các giác quan khác của tôi đều dần dần tê dai, bắt đầu mất dần khống chế.

Điều này chứng tỏ, ngay lúc này, tiên gia đã nhập vào tôi.

Tuy rằng hiện tại tôi không thể khống chế được cơ thể mình, nhưng lại có thể liên lạc được với người vừa nhập vào mình.

Cho nên, tôi liền hỏi một câu:

“Đệ tử Đinh Phàm, xin hỏi là vị tiên gia nào đã giá lâm vậy?”

Tôi vừa hỏi xong, một giọng nói già nua vang lên trong cơ thể tôi:

“Nhóc con, là lão, Hồ Ngũ đây.”

Vừa nghe thấy cái tên Hồ Ngũ, trong nháy mắt, tôi nghĩ ngay tới dáng vẻ của ông lão tại miếu Thành Hoàng ngày ấy.

Chỉ là từ khi từ biệt tới nay, đã rất lâu rồi tôi chưa được gặp lại Hồ Ngũ Gia.

Giờ phút này, nghe được giọng của ông ấy, tôi vội vàng đáp lại:

“Chào Hồ Ngũ Gia, hôm nay con bị yêu đạo bao vây tại thung lũng Hắc Ám.

Xin Hồ Ngũ Gia ra tay cứu giúp, đưa đồng bạn của con thoát ra khỏi trùng vây.”

Trong lúc tôi nói chuyện, Hồ Ngũ Gia vẫn đang cố gắng thích nghi với cơ thể của tôi.

Ông ấy điều khiển mắt tôi, nhìn khắp bốn phía.

Sau khi nhìn thấy số lượng của đám yêu đạo xung quanh, rõ ràng ông ấy đã hơi nhíu mày, híp mắt.

Ngay sau đó, Hồ Ngũ Gia nói:

“Nhóc con, rắc rối này thực sự khó giải quyết đấy.

Nhưng mà lão Hồ đã tới đây, đương nhiên sẽ đưa được con ra ngoài!”

“Ngũ Gia, không phải là đưa con ra ngoài. Mà con xin ngài hãy đưa tất cả mọi người ra ngoài!”

Tôi vội vàng giải thích.

Hồ Ngũ Gia vẫn híp mắt như cũ, sau đó nghiêm túc nói:

“Lão Hồ sẽ cố gắng hết sức!”

Lời vừa dứt, yêu khí của Hồ Yêu cuồn cuộn nổi lên, chỉ trong nháy mắt, nó phóng ra khỏi cơ thể tôi.

Mọi người xung quanh tôi đều giật mình khi luồng khí tức này xuất hiện, quay lại nhìn tôi theo bản năng.

Rồi họ phát hiện ra hai con ngươi của tôi đã biến thành màu đỏ và hình dọc đặc biệt, còn tỏa ánh sáng lấp lánh.

Mọi người đều biết, giờ phút này, tôi đã không phải là tôi nữa.

Cơ thể vật lý của tôi đã được tiên gia nhập vào, người đang khống chế cơ thể tôi lúc này chính là Hồ tiên.

Mọi người không biết được người đang điều khiển cơ thể tôi thực sự là ai, nhưng từ luồng khí tức toả ra, Hồ Mỹ đã cảm nhận được người tới là ai.

Bình Luận (0)
Comment