Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1687

Chương 1687 Chương 1687

Mặt cô ấy có vẻ ngạc nhiên, vội vàng gọi tôi một tiếng:

“Ngũ Gia Gia!”

Nhưng cô ấy vừa gọi xong, một tên yêu đạo đã thình lình nhảy lên, bổ một kiếm về phía đầu Hồ Mỹ.

Hồ Ngũ Gia cũng vừa lúc nhìn thấy cảnh này, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, đột nhiên ra tay.

Ông ấy chỉ vừa giơ tay ra, một luồng yêu khí đã bùng nổ.

“Ầm vang” một tiếng, giống như tiếng súng nổ vang, yêu khí bắn thẳng về phía tên yêu đạo vừa nhảy lên kia.

Trong nháy mắt, lại một tiếng nổ nữa vang lên.

Bụng của tên yêu đạo lập tức nổ tung, máu thịt nát bấy.

Đối phương chỉ kịp hét lên một tiếng, cả người bị bắn văng ra ngoài.

Xô ngã thêm vài tên yêu đạo nữa, cuối cùng đối phương mới dừng lại.

Nhìn thấy vậy, tôi có chút kinh ngạc.

Những người còn lại cũng không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.

Mẹ ơi!

Cách dùng khí giết người này, công lực cỡ này, rốt cuộc đạo hạnh đã đạt tới cảnh giới nào rồi?

*******

Sau khi Hồ Ngũ Gia tung ra một đòn, thì lại tiếp tục mạnh mẽ ra tay.

Cơ thể tôi chợt lóe lên, ông ấy khống chế cơ thể tôi, lao ra ngoài nhanh như tia chớp.

Chỉ thẳng về phía đám yêu đạo và yêu thú đang ngăn trở chúng tôi.

Lão Phong và Phong ca vốn dĩ là hai người chịu áp lực lớn nhất, lúc này cũng lần lượt tránh ra.

Yêu lực bậc này, cho dù có là Phong ca với tu vi Đạo Vương cũng chẳng thể ngăn được.

Yêu lực kia không ngừng phóng ra ngoài, một bóng hồ ly cứ chập chờn phía sau tôi.

Hồ Ngũ Gia không thèm sử dụng kiếm, mà chỉ vươn đôi tay của tôi ra.

Trên tay tôi xuất hiện ảo ảnh của móng vuốt hồ ly.

Đây là yêu khí ngưng kết mà thành, tuy rằng có hình, nhưng lại không phải vật thật.

Dù vậy nó vẫn có thể đả thương hoặc giết được người, nếu được phối hợp thêm với tu vi lớn mạnh của Hồ Ngũ Gia.

Mấy tên yêu đạo lâu la này có thể ngăn cản được Hồ Ngũ Gia được sao?

Trong khoảnh ngắn ngủi, Hồ Ngũ Gia như hóa thành mũi tên, bay thẳng vào giữ đám yêu đạo.

Những người còn lại thấy thế, cũng nhất nhất đi theo phía sau.

Lập tức, những tiếng kêu rên không ngừng vang lên.

“A! Tay của tôi!”

“Đôi mắt của tôi!”

“Ai cứu tôi với, bụng tôi bị cắt qua rồi…”

“…”

Trước đó, mấy tên lâu la này ỷ vào số lượng làm ưu thế, vì vậy còn có thế ngăn trở chúng tôi.

Nhưng bây giờ thì sao?

Dưới sức mạnh kinh người của Hồ Ngũ Gia trước mặt này, chút sức lực đó căn bản không đủ để để vào mắt.

Đứng trước mặt Hồ Ngũ Gia, cùng lắm chúng chỉ miễn cưỡng lấy số lượng để bù vào mà thôi.

Đương nhiên, mấy con yêu thú kia thì mạnh hơn được một chút.

Hồ Ngũ Gia cũng không thể dùng một đòn giết chết chúng được, rốt cuộc thì ông ấy cũng chỉ xuất hiện dưới dạng nguyên thần, chứ không phải là cơ thể nguyên vẹn.

Ngay cả khi như vậy, ông ấy vẫn có thể “dẹp” được lũ yêu thú sang một bên. Mở cho chúng tôi một con đường máu.

Cứ như vậy, chỉ một lát sau, Hồ Ngũ Gia đã mang theo chúng tôi tới được gần cổng trại gỗ.

Tên yêu đạo chỉ huy đứng bên trên thấy vậy, cũng lộ ra vẻ mặt khó chịu.

Hiển nhiên, gã cũng cảm nhận được khí tức cường đại của Hồ Yêu.

Giờ phút này, thấy tôi tới gần, gã không ngừng múa may cây cờ đen xì trong tay, khống chế những con yêu thú kia ngăn cản tôi.

Nhưng người khống chế cơ thể tôi hiện giờ là Hồ Ngũ Gia, cho nên tốc độ cực nhanh.

Đám yêu đạo này căn bản đuổi theo không kịp.

Cho dù có đuổi kịp, cũng chẳng thể nào phối hợp với nhau được, chỉ có thể trở thành mục tiêu bị đánh giết.

Chúng tôi càng ngày càng đến được gần cổng trại gỗ, sắc mặt của tên chỉ huy cũng càng lúc càng nghiêm trọng.

Vào lúc này, Hồ Ngũ Gia đang khống chế cơ thể tôi bỗng giẫm chân một cái.

Người tôi bỗng nhẹ như chim yến, tóm được mấy tảng đá gần đó, rồi trực tiếp nhảy lên trên nóc cổng trại.

Tên yêu đạo chỉ huy kia thấy thế, sắc mặt lại thay đổi thêm lần nữa.

Mấy tên yêu đạo khác bảo vệ bên cạnh tên kia lập tức giơ trường kiếm lên, nhào về phía hai người chúng tôi (là Hồ Ngũ Gia và Đinh Phàm).

Trong miệng lớn tiếng kêu lên “Giết!”

“Giết aaa!”

Tôi nghĩ, quả là một khẩu hiệu ngu ngốc.

Lúc này, nghe thấy mấy câu như vậy cũng thấy thật vô nghĩa…

Tu vi của Hồ Ngũ Gia cực cao, căn bản là ông ấy chẳng buồn để đám lâu la này vào mắt.

Trong miệng tôi phát ra tiếng gào của hồ ly, trong cơ thể có dòng yêu khí cuồn cuộn lao ra.

Kết quả, vừa mới chạm mặt đã có những tiếng nổ “Phanh phanh phanh” trầm đục vang lên, mấy tên yêu đạo kia đã nằm rải rác dưới đất.

Chúng ngã nhào ra đất, chỉ kịp phun ra một ngụm máu rồi bỏ mạng, căn bản là không có chút năng lực phản kháng nào.

Mà giờ phút này, tên yêu đạo chỉ huy đã phải đối mặt trực diện với Hồ Ngũ Gia.

Cho nên, gã trực tiếp ném lá cờ điểu khiển yêu thú trong tay xuống.

Hai tay bỗng nhiên kết ấn, chỉ trong chớp mắt, gã gào lên một tiếng.

Giữa trán tên này nhanh chóng nứt ra, một dòng máu chảy xuống.

Một tròng mắt trắng dã thấp thoáng hiện lên.

Nhưng tròng mắt màu trắng này khác với những tròng màu trắng mà trước đó tôi từng thấy, bởi vì trong tròng mắt này dường như có một con ngươi.

Rõ ràng, thực lực của tên yêu đạo này cũng rất mạnh.

Gã đã đạt được sức mạnh của Mắt Quỷ, cho nên mạnh hơn đám lâu la phía dưới nhiều.

Nhưng mà Hồ Ngũ Gia cũng không thèm để ý, tốc độ không giảm, tiếp tục lao lên phía trước.

Tên yêu đạo chỉ huy kia sau khi thi triển sức mạnh của Mắt Quỷ, cũng tiến lên nghênh đón.

Tôi ở trong cơ thể mình, trừ việc có thể dùng đôi mắt để nhìn được tình hình bên ngoài ra thì chẳng thể làm gì khác.

Bình Luận (0)
Comment