Nhưng sau đó họ lại phát hiện tốc độ tăng tu vi của tôi vẫn chưa dừng lại, mà ngược lại ngày càng tăng nhanh hơn.
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã đạt đến Đạo Vương đỉnh phong.
Sự dao động của đạo khí càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đạo khí màu đỏ sậm tỏa ra từ cơ thể tôi càng trở nên mãnh liệt hơn.
"Đạo, Đạo Vương đỉnh phong ..."
Trên mặt Tống Sơn Hà lộ ra vẻ kinh ngạc, những người khác cũng há hốc mồm, trên mặt cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, Đạo Vương đỉnh phong chỉ dừng lại trong hai giây, tu vi của tôi lại tăng vọt.
"Bùm" một tiếng, đạo khí bạo nổ, một luồng đạo khí mạnh mẽ hơn trước đó đã tản ra.
Vì khí tức quá mạnh nên mọi người buộc phải lui về sau.
Tất cả đều vô thức giơ tay lên để chống lại luồng đạo khí mạnh mẽ này ...
Lúc này, Dương Tuyết không thể nhịn được nữa.
Hai mắt cô ấy trừng lớn, nói với vẻ khiếp sợ:
“Cảnh, cảnh giới Đạo Tông …”
Nhìn khắp các môn phái trong thiên hạ, người có thể đạt tới cảnh giới Đạo Tông, có ai mà không có chỗ đứng trong Đạo môn chứ?
Thậm chí có một số môn phái còn không có lấy một người đệ tử nào có tu vi Đạo Tông, cho dù là chưởng môn cũng chưa đạt tới được cảnh giới này.
"Trời ạ!
Anh, tại sao tu vi của anh ta vẫn còn đang tăng lên?"
Hồ Mỹ đột nhiên lên tiếng và nhìn tôi với vẻ khó tin.
Đã là cảnh giới Đạo Tông, tu vi này còn có thể tiếp tục tăng lên?
Đây rốt cuộc là bí pháp gì vậy? Đây là muốn nghịch thiên à?
Vẻ mặt của mọi người đều hiện rõ sự kinh ngạc, hoàn toàn không hề biết tôi lại có một thủ đoạn như vậy.
Tất nhiên trong lòng mọi người đều biết.
Trong các môn phái, cho dù là bí pháp gì đi nữa, dù là bí pháp đó có mạnh đến đâu.
Một khi dùng vượt quá sức mạnh của bản thân cho phép, vậy thì người thi triển chắc chắn sẽ bị phản phệ.
Nhưng tu vi của tôi vẫn không ngừng tăng lên, đã bắt đầu đạt tới Đạo Tông trung kỳ.
Phong ca là người đầu tiên nghĩ đến chuyện phản phệ, lập tức nhắc nhở:
“Nhóc con, cậu đã đạt tới cảnh giới Đạo Tông rồi.
Nếu còn tiếp tục tang lên thì cơ thể của cậu sẽ không thể chịu đựng nổi đâu!"
Có Phong ca nhắc nhở, mọi người cũng đều phản ứng lại.
Dương Tuyết thậm chí còn hét lên:
“Đinh Phàm, mau dừng lại đi!
Nếu còn tiếp tục thì anh sẽ chết đó!"
“Anh Đinh, tu vi của anh càng cao thì phản phệ sẽ càng mạnh đấy!”
Ngô Hưng Long cũng hét lên.
Nhưng tôi lại cố tình không nghe, bởi vì chỉ với cảnh giới Đạo Tông thì vẫn chưa đủ để dẫn mọi người vượt ra khỏi vòng vây.
Tôi vẫn nhắm mắt lại rồi trả lời rất trịnh trọng:
“Không, thế này vẫn chưa đủ …”
Ngay sau khi nói xong, tu vi của tôi lại lần nữa tăng lên.
Đạo Tông trung kỳ ...
Trong khoảnh khắc đó, một luồng đạo khí mạnh mẽ khác tản ra.
Sương mù màu đỏ trên bề mặt cơ thể tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhìn từ xa thì giống như bên ngoài cơ thể tôi xuất hiện những vệt sáng màu đỏ.
Cùng lúc đó, Lâu Nguyệt ở đằng xa cũng chú ý đến tôi.
Dù sao thì tu vi ở cảnh giới Đạo Tông trung kỳ cũng không phải là chuyện đùa.
Ngoài ra, Hỏa Thiên Công cũng đang vận chuyển trong cơ thể tôi, tạo nên một luồng khí áp chế tiêu cực mạnh mẽ.
Làm cho một người sưu tầm giá trị khủng bố như ả có thể phát hiện một cách rõ ràng.
Hơn nữa, ả phát hiện khí tức áp chế tiêu cực do công pháp ma công mà ả tu luyện tản ra.
Ở trước Hỏa Thiên Công của tôi giống như gặp phải một tòa núi lớn, cơ bản là không đáng nhắc tới.
Hơn nữa, ngay lúc ả đang kinh ngạc thì tu vi của tôi lại tăng lên.
Đạo Tông đỉnh phong …
Cảnh giới đáng sợ của Đạo Tông đỉnh phong, ngay cả một số trưởng lão trong các môn phái lớn cũng chưa chắc có được tu vi như vậy.
Mọi người xung quanh tôi đều choáng váng mà mở to miệng đầy kinh ngạc.
Nhưng tôi vẫn đang không ngừng hấp thu sức mạnh.
Cơ thể tôi cũng đang phải chịu đựng cảm giác áp chế như muốn xé rách.
Như thể mỗi một tấc da đều bị tảng đá khổng lồ đè xuống.
Nhưng để mọi người có cơ hội sống sót, tôi không thể dừng lại.
Khoảng ba giây sau, lúc đám yêu thú vẫn còn cách chúng tôi mười mét.
Tu vi của tôi lại tăng lên, tôi đột nhiên mở mắt, một luồng ánh sáng đỏ bùng lên.
Đột nhiên trong miệng phát ra một tiếng rống giống như tiếng rồng ngâm hổ gầm:
"A …"
Tiếng gầm kéo dài xuyên qua màn đêm, lan khắp núi rừng.
Mà trong khoảnh khắc này, tu vi của tôi cũng tăng lên đến cảnh giới Đạo Tôn vô cùng đáng sợ...
*****
Đạo Tôn.
Cái danh từ của sức mạnh khủng khiếp này, nhìn khắp các môn phái trong thiên hạ, ai có thể đạt đến cảnh giới Đạo Tôn đáng sợ này chứ.
Hầu như không có ngoại lệ, họ đều là đại lão trong môn phái, chưởng môn và tông chủ,...
Loại người này đã vượt qua tầm hiểu biết của người thường.
Bởi vì ở tu vi này, đã không còn đơn giản chỉ là dẫn đạo khí ra khỏi cơ thể hay lấy đồ từ xa nữa.
Bọn họ có thể giết người diệt quỷ chỉ bằng một cái nhấc tay.
Là sự tồn tại mạnh mẽ nhất trong thời đại mạt pháp này.
Mà hiện tại nhờ sự giúp đỡ của tiền bối, tôi đã hấp thụ được sức mạnh vô tận của ông ấy.
Tại giây phút này, tu vi của tôi cũng đã đạt đến trình độ đáng sợ này.
Lúc này, tôi chỉ cảm thấy trong cơ thể mình tràn đầy sức mạnh.
Giống như chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể lập tức phá núi đập đá.
Không chỉ vậy, các giác quan của tôi cũng trải qua một bước nhảy vọt về chất.