Nói xong, Mã Trường Long liền quát lớn với tên quản lý ẻo lả: “Chu Thành Thành, cậu làm việc kiểu gì vậy? Còn không mau qua đây, làm thủ tục cho cậu Đinh nhận phòng?”
Tên quản lý ẻo lả bị quát lớn như vậy, cả người đều lạnh một nửa.
Nhưng gã cũng không dám chậm chễ, vội vàng chạy tới.
Đầu tiên là nhìn tôi với vẻ mặt đau khổ rồi khom người xin lỗi tôi: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi! Vừa rồi đã đắc tội rồi.....”
Thấy vậy, tôi cũng không thèm để ý đến gã.
Mắt chó coi thường người khác, tôi khinh thường loại người này nhất.
Tên đội trưởng đội bảo vệ ở phía xa, cũng đã trợn tròn mắt.
Một tên bảo vệ ở bên cạnh, đã nói với gã: “Đại ca, tên này dường như có chút địa vị gì đó, anh, anh có muốn chạy trốn trước không?”
Đội trưởng đội bảo vệ run rẩy, vừa rồi gã còn hét lớn muốn bẻ gãy tay người ta.
Bây giờ thì tốt rồi? Đây rõ ràng là một người có thực lực và gia cảnh giàu có.
Giám đốc khu vực cũng cúi đầu khom lưng với đối phương, làm sao gã có thể đắc tội đây?
Đội trưởng đội bảo vệ nuốt nước bọt, vội vàng mở miệng nói: “Tiểu, Tiểu Lữ, cậu trông chừng dùm tôi, tôi đi về nhà trước.
Nếu có chuyện gì xảy ra, thì lập tức gọi điện thoại cho tôi. Nếu như có chuyện nghiêm trọng, tôi, tối nay tôi sẽ bỏ trốn....”
Nói xong, đội trưởng đội bảo vệ đã sợ hãi bỏ chạy ra cửa sau.
Mà những vị khách xung quanh, tâm trạng càng bối rối hơn.
Hoàn toàn không hiểu rõ tình huống này ra sao, người nổi bật nhất ở nơi này, không phải là nữ ngôi sao Ngô Huệ Huệ à?
*****
Người hâm mộ cùng với du khách ở xung quanh, lúc đầu đều la hét gọi tên Ngô Huệ Huệ.
Nhưng hiện tại, mọi người đều tập trung nhìn vào tôi.
Bởi vì bọn họ phát hiện ra, bất kể là Ngô Huệ Huệ hay là người có thể là lệnh cho tên quản lý ẻo lả kia.
Tất cả đều vây quanh tôi, không ngừng nói chuyện với tôi.
Những người còn lại, đều chỉ là làm nền.
Mà chúng tôi thì! Lại không hề nghĩ nhiều như vậy.
Hiện tại chỉ muốn tắm rửa một chút, sau đó ăn một bữa.
Vì vậy, chúng tôi không chú ý quá nhiều đến những điều này.
Sau đó, với sự giúp đỡ của Mã Trường Long.
Tên quản lý ẻo lả, rất nhanh đã làm xong thủ tục cho chúng tôi vào nhận phòng.
Giấy tờ tùy thân gì đó cũng không cần, trực tiếp cho chúng tôi vào ở phòng hạng sang.
Cầm lấy thẻ phòng, mọi người đều rất phấn khởi.
Sau khi nói hai câu cảm ơn Mã Trường Long, chúng tôi liền mang theo Lâu Nguyệt, dự định rời khỏi chỗ này.
Dù sao ở đây có quá nhiều người, bị người ta nhìn chằm chằm giống như nhìn một con khỉ vậy, tôi có chút không quen.
Cho nên chúng tôi nói qua loa vài câu xong, tiếp đó cùng với Ngô Huệ Huệ và những người khác đi vào thang máy.
Ngô Huệ Huệ quay phim ở chỗ này, cho nên phòng đã được chuẩn bị từ sớm.
Chúng tôi đều ở cùng một tầng.
Ra khỏi thang máy, mọi người đều chào một tiếng, hẹn tối nay cùng nhau ăn cơm.
Sau đó liền đi về phòng của từng mình, vốn đĩ mấy người chúng tôi chỉ cần ba phòng là đủ.
Nhưng hiện tại, mỗi người một phòng.
Nhưng chúng tôi cũng không hề yên tâm, nên đã để Hồ Mỹ và Lâu Nguyệt ở cùng một phòng.
Làm như vậy cũng dễ dàng theo dõi cô ta.
Khi mở cửa phòng ra, tôi thấy căn phòng rất rộng và sang trọng.
Trong phòng có đầy đủ mọi thứ như tivi, tủ lạnh, sofa.
Đầu tiên tôi lấy một ít hoa quả trong tủ lạnh ra để ăn, tiếp theo là đi sạc pin điện thoại.
Sau đó tôi đi tắm và cảm thấy toàn thân dễ chịu.
Kết quả là chưa tắm xong, lại nghe thấy có người gõ cửa phòng.
Hỏi một chút mới biết, hóa ra là đem quần áo tới cho tôi.
Đây đều là sắp xếp của Mã Trường Long, lúc trước ông ta nghe chúng tôi nói đã ở trong núi hơn một tháng, cũng biết được chúng tôi không có quần áo mới để thay.
Vì vậy đã trực tiếp kêu người chuẩn bị quần áo mới mang qua cho chúng tôi, có thể nói người này vô cùng biết cách làm việc.
Sau khi tắm xong, tôi đã cạo râu.
Cả người cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều, khi ra khỏi phòng tắm, tôi phát hiện quần áo của mình đã được đặt trên giường.
Quần áo đều là đồ thường ngày, chắc là mua ở gần đây.
Loại quần áo này đều là tầm trung, to nhỏ một chút đều không thành vấn đề.
Mặc lên người, rất vừa vặn.
Ở trong phòng nghỉ ngơi một chút, sau đó liền đi tới nhà ăn.
Mà bây giờ, vừa vặn là giờ cơm tối.
Khi tôi đến nhà ăn ở tầng dưới, tôi phát hiện có một người phục vụ đã đứng đợi chúng tôi.
Tôi vừa đến nhà ăn, liền được người phục vụ dẫn đến một phòng riêng trong nhà ăn.
Nói đây là Mã Trường Long chuẩn bị cho chúng tôi, tôi cũng không nhiều lời, trực tiếp đi theo người phục vụ.
Đến khi tôi đến phòng riêng, đã thấy lão Phong và Tống Sơn Hà, cùng với Thiên Cơ Tử đều tới rồi, chỉ có mấy chị em phụ nữ và Hồ Mỹ không có ở đây.
Sau khi ngồi xuống, mọi người đã trò chuyện vài câu.
Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm.
Sau khi trải qua sinh tử, cuối cùng cũng có một bữa ăn ngon.
Một lát sau, Ngô Huệ Huệ, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, Hồ Mỹ và Lâu Nguyệt cũng đi đến.
Mọi người đến đủ rồi, thức ăn rất nhanh đã được mang lên.
Chúng tôi giống như người chết đói ở trên núi, nhìn thấy những đồ ăn nóng hổi này, người nào người nấy cũng giống như một con sói đói.
Vì để Lâu Nguyệt không chết đói, tôi đã ra lệnh cho cô ta ăn ba chén cơm.
Có thể Lâu Nguyệt cũng không nghĩ tới, cô ta đường đường là một yêu nữ của thung lũng Hắc Ám, vậy mà lại rơi vào tình cảnh bị người ra lệnh phải ăn một chén cơm lớn.