Lão Phong cũng vận dụng hết khả năng của bản thân, muốn tiếp tục trì hoãn tốc độ lan truyền của độc tính.
Khi hai người này thấy lòng nóng như lửa đốt, tôi cũng có chút hốt hoảng.
Tôi đã vượt qua bao nhiêu cửa ải như vậy, lẽ nào hôm nay thực sự gặp phải chuyện bất trắc hay sao?
Chẳng lẽ tôi phải chết trong tay một tên chế luyện dầu xác, một tên yêu đạo mà tu vi mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Sư trung kỳ ư?
Trong Âm phủ có bao nhiêu nguy hiểm, vậy mà tôi đều có thể vượt qua. Ngay cả khi rời vào hiểm cảnh tại thung lũng Hắc Ám, tôi còn có thể xông ra được cơ mà.
Thế mà bây giờ lại sắp phải chết ở nơi này sao?
Không thể, tuyệt đối không thể.
Nhưng dù tôi không muốn thì đã sao?
Bây giờ tôi đang trúng độc, trúng độc…
Những tiếng vang vọng không ngừng vang lên trong đầu tôi, những dòng suy nghĩ không ngừng đan xen vào nhau!
Nhưng vào phút cuối, tôi đột nhiên nghĩ về một thứ gì đó, viên đá xanh
Chính là viên đá có thể thu thập linh lực mà chúng tôi lấy được trong suối nước lần ấy.
Viên đá màu xanh lục kia không chỉ có thể củng cố được đạo cơ, mà còn có thể chữa được vết thương trên cơ thể.
Lần trước, viên đá xanh lục ấy đã giúp tôi củng cố đạo cơ trong nước, khôi phục vết thương trên người tôi. Liệu lần này, tôi có thể dùng nó để giải độc được không?
*****
Ngay khi hình ảnh của viên đá màu xanh lục kia xuất hiện trong tâm trí tôi, cả người tôi đều chấn động.
Chuyện tới nước này, tôi cũng chẳng có cách nào khác.
Cho nên, tôi vội vàng nói với lão Phong và Ngô Huệ Huệ:
“Nước, mau mang nồi nước tới đây cho tôi!”
Tôi không khỏi cau mày, trong giọng nói chất chứa đầy sự lo lắng.
Hai người kia nghe thấy thế, có hơi chần chờ một chút.
Nhưng chỉ giây lát sau, lão Phong đã gật đầu, nói:
“Được, tôi lập tức đi lấy đây!”
Tôi và lão Phong cũng coi như là bạn bè sống chết có nhau, hơn nữa, giữa hai chúng tôi luôn có sự ăn ý nhất định.
Tuy rằng lão Phong không biết tôi muốn lấy nước tới làm gì, những cậu ấy cũng hiểu, tôi là một người tương đối bình tĩnh và thận trọng.
Lúc này tôi bảo cậu ấy lấy nước tới, tất phải có nguyên nhân.
Vì để tiết kiệm thời gian, cậy ấy cũng không nói gì thêm.
Chỉ trong chốc lát, tôi đã nghe thấy tiếng “leng ka leng keng” mà lão Phong tạo ra ở bên ngoài phòng.
Ngay sau đó, là tiếng vòi nước chảy “ào ào”.
Tôi nhìn Ngô Huệ Huệ, cô ấy cũng khá nóng lòng.
Rốt cuộc, phần lớn nguyên nhân tôi trúng độc cũng là vì cô ấy.
Tuy rằng cô ấy không biết, tại sao chúng tôi lại xuất hiện vào lúc này.
Nhưng tận sâu trong lòng, cô ấy vô cùng, vô cùng cảm kích.
Nhìn những đường vân máu màu đen xuất hiện trên ngực tôi càng ngày càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, cô ấy đã rất lo lắng.
Ngô Huệ Huệ không ngừng nói:
“Đinh Phàm, Đinh Phàm, anh sẽ không có chuyện gì đâu, sẽ không có chuyện gì đâu!”
Cảm giác trúng độc không thoải mái chút nào, ngứa ngáy khắp người, làm tôi rất khó chịu.
Vì để mình không gãi, tôi nắm chặt lấy mảnh gạch men sứ ở dưới sàn nhà.
Những tiếng “Chi chi chi” không ngừng vang lên.
Lúc này, tôi nghe được tiếng cầu nguyện của Ngô Huệ Huệ, đành cố gắng mỉm cười:
“Ngô Huệ Huệ, đừng, đừng lo lắng như vậy, tôi không chết được đâu…”
Tuy rằng ngoài miệng tôi an ủi Ngô Huệ Huệ như vậy, nhưng trong lòng tôi cũng không dám chắc.
Bởi vì rốt cuộc viên đá màu xanh lục kia có tác dụng giải độc hay không, căn bản tôi cũng không biết được.
Ngô Huệ Huệ thấy tôi nói như vậy, còn cố mỉm cười an ủi mình.
Hốc mắt cô ấy lại ướt:
“Hu hu hu, anh, anh đã như vậy, còn an ủi tôi.
Anh, anh nhất định không thể chết được, nhất định không được chết đâu!”
Ngô Huệ Huệ sốt ruột đến mức bật khóc, nước mắt rơi xuống như mưa.
Dáng vẻ khóc lóc của Ngô Huệ Huệ thật sự không hề xấu, còn rất xinh đẹp, chẳng trách cô ấy có thể làm được minh tinh…
Cùng lúc đó, lão Phong đã bê theo một thùng nước, vội vã chạy vào.
“Lão Đinh, nước của cậu đây, cậu muốn làm thế nào?”
Nói xong, cậu ấy liền đem nước đặt ở trước mặt tôi.
Tôi cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy viên đá xanh lục kia ra.
Lão Phong thấy viên đá ấy, hơi sửng sốt:
“Cậu lấy viên đá này ra làm gì?”
“Viên đá này có một số tác dụng đặc biệt, cũng không biết, liệu có có thể giải được độc hay không thôi!”
Nói xong, tôi không hề chần chờ, trực tiếp cầm lấy viên đá, đặt vào trong thùng nước.
Ngay sau đó, tôi bắt đầu vận công, kích hoạt viên đá màu xanh lục kia.
Lão Phong lộ ra một tia kinh nghi, nhưng giờ phút này, cậu ấy cũng không dám kéo dài thời gian, dù trong lòng có nghi hoặc nhưng cũng không hỏi gì.
Cậu ấy chỉ mở to hai mắt, nhìn tôi chăm chú.
Bởi vì cậu ấy phát hiện ra, những đường vân máu đen kia chỉ còn vài centimet nữa là sẽ liên kết với nhau.
Một khi chúng liên kết với nhau, độc tố vào tim, tôi chắc chắn sẽ phải chết, không còn gì nghi ngờ.
Nhưng tôi, lại cảm nhận được, sau khi rót đạo khí vào trong viên đá xanh kia, nó đang nảy sinh ra biến hoá kỳ diệu.
Một luồng khí tức ấm áp xuất hiện, ngay sau đó, viên đá màu xanh kia xuất hiện một số quầng sáng màu xanh lục.
Theo sau đó, linh khí xung quanh rõ ràng đã bắt đầu hội tụ quanh viên đá xanh lục kia.
Nhưng linh khí trong thành phố này rõ ràng rất khác với linh khí ở trong núi mà tôi đã từng tập hợp.
Lão Phong cũng đã cảm nhận được linh khí đang tụ hội lại.
Lúc này cậu ấy có chút kinh ngạc:
“Thứ này thật sự có thể hội tụ linh lực, không ngờ tới, nó cần phải đặt ở trong nước…”