Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1771

Chương 1771 Chương 1771

“Tại sao anh lại nói cho tôi biết chuyện này?

Giữa hai chúng ta hẳn chẳng có quan hệ gì nhỉ?

Nữa nữa, bó rơm này…

Anh đưa cho tôi thì có ích lợi gì?

Tại sao anh lại làm như vậy?”

Trong lòng tôi nào chỉ có từng này câu hỏi này?

Nhưng trước mặt, đây là những vấn đề quan trọng nhất.

Dù vậy, Đinh Vô Cực lại không hề có ý giải thích với tôi, anh ta chỉ chậm rãi đứng lên.

“Tôi là ai, về sau cậu sẽ biết.

Nhưng những lời tôi đã nói, cậu nhất định phải nghe theo.

Nếu không, cậu sẽ chết rất thảm đấy.

Hơn nữa, những người bạn của cậu, cũng chẳng ai có kết cục tốt được đâu.

Còn về bó rơm này…”

Nói tới đây, anh ta cười cười:

“Cậu cứ đem theo bên người, vào thời khắc mấu chốt, nó sẽ có tác dụng!”

Nói xong, anh ta thở dài một hơi.

Rồi lại nhìn khắp nhà tôi một lần, sau đó nói tiếp:

“Thôi được rồi, điều nên nói tôi cũng nói ra rồi, còn có nghe theo hay không, là chuyện của cậu…”

Nói xong, đối phương không chút do dự, lập tức xoay người rời khỏi nhà tôi.

Vì có quá nhiều thắc mắc trong đầu, nên khi nhìn thấy đối phương muốn rời đi, tôi liền tỏ ra luống cuống.

Vội vã duỗi tay ra định tóm lấy tay người nọ:

“Chậm đã!”

Vừa nói, tôi vừa vươn tay ra.

Nhưng nào ngờ, tay tôi còn chưa chạm đến người đối phương, khắp người anh ta đã đột nhiên phóng ra một luồng đạo khí vô cùng mãnh liệt.

Một tiếng “oanh” trầm vang, luồng đạo khí mạnh mẽ ấy hướng thẳng về phía tôi.

Tôi căn bản là không kịp phản ứng lại, nên bị đạo khí đánh thẳng vào người.

Chỉ kịp cảm nhận được một luồng sức mạnh đánh úp lại, ngay lập tức, cả người tôi đã bị đánh bay ngược ra sau.

“Phanh” một tiếng, tôi ngã thẳng lên ghế sô pha.

Tôi ôm ngực, chỉ cảm thấy máu trong người sôi trào.

Mẹ nó, tu vi của tên này cao tới mức nào?

Cương khí hộ thể còn có thể mạnh như thế, nếu anh ta thực sự thể hiện thực lực chân chính, thì còn biến thái đến cỡ nào?

Đinh Vô Cực không quay đầu lại, mà đứng im tại chỗ.

Sau đó, anh ta chỉ vứt lại một câu:

“Làm người thì phải học được cách khiêm tốn.

Hơn nữa, cậu thật sự quá yếu.”

Nói xong, Đinh Vô Cực không chút do dự, liền rời đi.

Nhìn bóng dáng của anh ta, tôi hoàn toàn choáng váng.

Trăm triệu lần tôi cũng không ngờ được, tu vi của tên Đinh Vô Cực này thế mà lại cao đến mức biến thái như thế.

Nhưng điều quan trọng hơn là, vì sao đối phương lại nói cho tôi biết những điều đó?

Chẳng lẽ, anh ta chính là gián điệp mà Đạo Minh đã sắp xếp vào trong tà giáo sao?

Nhưng như vậy lại không hợp lý!

Vì sao anh ta lại không dùng thuật phân thân? Cho dù có là gián điệp, anh ta cũng không thể nào biết được tin tức của cả hai tà giáo được?

Lại còn biết được một cách rõ ràng như vậy?

Chẳng lẽ là gián điệp hai mang?

Dù có nghĩ thế nào tôi cũng không thể nghĩ ra được, đành vuốt ngực, chậm rãi đứng dậy, trong lòng rối bời.

Nhưng lời nói của tên vừa rồi, lại làm cho trong lòng tôi không khỏi lo lắng.

Bởi vì chuyện anh ta nói không phải là một chuyện nhỏ nhoi, bình thường.

Nếu đúng như những gì Đinh Vô Cực nói, vậy tiếp theo đây, có khả năng cao, chúng tôi sẽ gặp phải kiếp nạn cực kỳ lớn.

Nghĩ đến đây, tôi còn muốn đuổi theo người kia để hỏi thêm hai câu nữa.

Nhưng khi đuổi đến cửa, tôi lại phát hiện ra, Đinh Vô Cực đã sớm đi mất dạng rồi.

Trước cửa hàng của tôi chỉ còn sót lại một nắm tro rơm đang cháy dở.

Tôi nhìn chằm chằm vào đống tro rơm, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

Theo bản năng, tôi nhìn thoáng qua nắm rơm trong tay mình, chẳng lẽ người vừa rồi tôi nhìn thấy không phải là người thật hay sao?

Pháp thuật trong Đạo môn có rất nhiều và rất toàn diện.

Bùa, chú, ấn, pháp, thuật, liệt, chu, túng, … tóm lại là nhiều, rất nhiều.

Mỗi một thứ pháp thuật đều có cách vận hành và cách thức tu hành khác nhau.

Mà tôi chủ yếu tu luyện bùa và pháp.

Nếu người tôi vừa nhìn thấy là một con bù nhìn, vậy thì điều này có chút không bình thường.

Người này khẳng định đã tu “túng” và “thuật” đến mức cao nhất rồi.

Trong lòng tôi cảm thấy thật khó tin, nhưng chỉ đành điều chỉnh lại tâm trạng.

Bởi vì tiếp sau đây, tôi cần phải đưa ra một quyết định.

Đó là nghe theo lời người kia, hay là không nghe?

Nếu nghe theo, vậy thì trong vòng 24 giờ tiếp theo, tôi cần phải lập tức rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt.

Như thế, hành tung của tôi sẽ không bị bại lộ, mà tôi cũng tránh được một kiếp nạn.

Nhưng nếu tôi không đi, vậy sẽ có khả năng gặp phải đám cao thủ mà tà giáo Mắt Quỷ và Nhật Nguyệt phái tới trả thù.

Rơi vào tay của hai tà giáo này, thì kết cục của tôi sẽ thật sự rất thảm.

Lúc ấy tôi sẽ sống không bằng chết, nếu không thì cũng rơi vào tình trạng sống không nổi, chết không xong.

Trầm mặc một chút, tôi nhanh chóng đưa ra quyết định.

Thà tin là có, chứ đừng tin là không.

Cho dù là tôi không hề biết gì về thân phận của Đinh Vô Cực, nhưng lời anh ta nói, lại có độ tin cậy nhất định.

Hơn nữa, nếu Đinh Vô Cực đã muốn hại tôi, thì căn bản chẳng cần phải nói nhiều với tôi như vậy.

Chỉ cần dựa vào thủ đoạn vừa rồi, anh ta đã có thể trực tiếp giết chết tôi rồi.

Dựa trên những phán đoán ấy, tôi đã vội vàng mở ứng dụng WeChat ra.

Sau đó nhanh chóng gắn tên lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh.

Rồi lập tức gọi video call cho mọi người.

Tôi cần phải đem tin tức vừa rồi báo cho bọn họ biết.

Cũng phải lập tức khởi hành, rời khỏi nơi này để đề phòng bất trắc…

******

Sự tình này có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, nếu giải quyết không khéo, hậu quả sẽ cực kỳ thảm khốc.

Bình Luận (0)
Comment