Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1805

Chương 1805 Chương 1805

Tôi lập tức không đồng ý, trực tiếp hất tay Dương Tuyết ra:

“Tại sao lại không ăn, hôm nay tôi mà không dạy cho đám phế vật này một trận, bọn chúng sẽ không biết mình đang nói chuyện với ai!”

Lão Phong cũng nghĩ giống hệt tôi, trong miệng cũng thốt ra lời lạnh lùng:

“Hôm nay tôi cũng muốn nhìn thử một chút, xem dám phế vật này muốn dùng cách nào mà đánh bại được chúng tôi trong vòng ba chiêu!”

Dương Tuyết cùng Từ Lâm Tĩnh đều cứng đờ, đương nhiên hai người này đều hiểu rõ tính tình của tôi và lão Phong.

Lúc này, chúng tôi đã nói như vậy, cho dù các cô ấy có khuyên nhủ thế nào cũng vô dụng mà thôi.

Kết quả, ngay khi hai người chúng tôi vừa dứt lời, chưởng môn Diệt Yêu Tông liền mở miệng nói:

“Được lắm, có cá tính. Hôm nay bần đạo sẽ thành toàn cho các người! Mạc Linh!”

(Thành toàn 成全: giúp đỡ để người đạt được mục đích.)

Lời vừa dứt, tên đệ tử cao đen của Diệt Yêu Tông đã bước lên phía trước một bước, rồi cung kính nói với chưởng môn Diệt Yêu Tông một câu:

“Vâng!”

Cùng lúc ấy, chưởng môn của Hàng Ma Tông cũng mở miệng, nói:

“Lý Dục!”

“Ra bên ngoài, luyện tập với hai vị tiểu đạo hữu này một chút đi!”

Ông ta vừa nói xong, một người thanh niên cao gầy đã bước lên, cũng chắp tay nói:

“Vâng, sư phụ!”

“Con cũng đi đi!”

Hai người đệ tử vừa được gọi tên kia, đều lần lượt chắp tay vâng lời.

Ngay sau đó, hai người nọ nhìn về phía tôi và lão Phong, trong miệng thốt ra những lời hung dữ:

“Thằng nhãi, mày dám đi ra ngoài không?”

“Không phải chúng mày rất ngông cuồng sao? Ra ngoài đi, ông đây sẽ lột da chúng mày ra!”

Tôi và lão Phong nghe vậy cũng giận sôi máu, liếc nhìn xung quanh một lượt.

Ai lột da ai, hiện tại còn chưa biết được đâu!

Tôi cùng lão Phong chưa từng đáp trả một câu, chỉ đẩy băng ghế dài ra, trực tiếp đi ra khỏi tiệm cơm nhỏ.

Khi đi ngang qua trước mặt hai vị chưởng môn của Diệt Yêu Tông cùng Hàng Ma Tông, hai người chúng tôi thậm chí còn nở một người cười khinh miệt, lạnh lùng.

Hôm nay, chúng tôi sẽ cho các người nhìn xem, đám đệ tử các người chính tay dạy có phải là “phế vật” hay không.

Bên này chúng tôi vừa đi ra ngoài, hai đệ tử từ hai tông phái nọ cũng đi ra.

Đến cả hai vị chưởng môn của hai tông môn cũng nhanh chóng rời khỏi tiệm cơm, đi tới bên kia đường.

Ông chủ tiệm cơm thấy vậy thì nhẹ nhàng thở phào một hơi, nếu chúng tôi mà ẩu đả ở trong tiệm của ông ấy, vậy thì sau này tiệm cơm này khỏi phải làm ăn nữa.

Còn những đạo sĩ, tán tu đang ăn trong tiệm cơm, cùng với vài người dân đi ngang qua đường đều lần lượt lấy di động ra.

Trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ kích động, trong lúc ấy, thi thoảng họ còn nói chuyện với nhau:

“Mẹ kiếp, nói một lời không hợp đã đánh nhau rồi!”

“Đại hội Đạo Minh quả nhiên toàn là người tài!”

“Hai cậu nhóc kia cũng thật sự ngông cuồng, chỉ e là hôm nay hai người họ sẽ bị đánh cho tàn phế!”

“Nhanh lên, mau mau chụp ảnh, quay video rồi đăng lên vòng bạn bè đi!”

“…”

Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh nhìn thấy thế, chỉ thấy sắc mặt mình sa sầm lại, họ vội che đầu lại theo bản năng.

Mà người tên Long Vũ kia thấy vậy, ông ấy vội quay lại nói với Dương Tuyết cùng Từ Lâm Tĩnh một câu:

“Các cô cứ yên tâm, chuyện này là do tôi mà nên.

Tôi sẽ không để các bạn của hai cô bị đả thương đâu!”

Dương Tuyết cùng Từ Lâm Tĩnh nghe được lời này, trên mặt lại nở nụ cười khổ.

Từ Lâm Tĩnh mở miệng không có một chút khách khí nào:

“Tiền bối, không phải chúng tôi sợ hai người họ bị thương.”

“Không sợ?”

Long Vũ lại ngẩn người.

Kết quả Dương Tuyết lại bổ sung thêm:

“Chúng tôi chỉ lo sợ cho đệ tử của hai phái Hàng Ma Tông cùng Diệt Yêu kia, sợ rằng lát nữa họ sẽ bị bạn của chúng tôi đánh chết…”

Nói xong, Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh cũng lục tục chạy ra khỏi tiệm cơm.

Chỉ để lại một mình Long Vũ với vẻ mặt ngơ ngác chưa hiểu gì trong quán.

Có ý gì?

Hay là hai người trẻ tuổi kia thực sự là bậc anh tài? Có thể đánh bại được hai gã đại đệ tử của cả hai phái Diệt Yêu Tông cùng Hàng Ma Tông?

Nghĩ đến đây, Long Vũ cũng nhanh chóng chạy ra ngoài.

Mà lúc hai, chúng tôi đã đứng ở hai bên đường với thế giằng co.

Đệ tử của hai phái cũng đều đứng ở trên đường phố bên cạnh, nhìn chúng tôi không dám chớp mắt.

“Mẹ nó, hai tên nhãi ranh này thật sự quá ngông cuồng.”

“Đúng vậy, mà cũng chẳng cần đại sư huynh đích thân ra tay, tôi ra tay cũng có thể hạ đo ván tên ranh này rồi!”

“Không sai, hai tên nhãi ranh này vừa nhìn đã biết là hai thằng phế vật. Chỉ cần tiểu sư muội của chúng tôi ra tay cũng được!”

“Ha ha ha! Đại sư huynh cố lên.”

“Cố cái rắm, đại sư huynh chỉ cần một tay là đủ rồi, còn cần gì phải cố nữa?”

“Đúng đúng đúng, tôi đã nói sai rồi!”

“Đại sư huynh, dùng một giây hạ bọn chúng đi!”

“Đại sư huynh, nửa giây là được rồi!”

“…”

Hai vị đệ tử của Diệt Yêu Tông cùng Hàng Ma Tông đã dốc hết sức lực, cả hai gã đều muốn nhìn thấy tôi và lão Phong bị đánh đến nỗi nằm bò trên mặt đất.

Đồng thời, trên đường phố lúc này cũng xuất hiện rất nhiều vị đồng đạo tới tham gia Đại hội Đạo Minh.

Cùng với những người đi qua đường, bọn họ cũng tới đây để hóng chuyện, xem kịch.

“Nghe nói phía trước đang tỷ võ!”

“Không sai, nghe nói hai đại đệ tử của Diệt Yêu Tông cùng Hàng Ma Tông đánh với hai vị tán tu!”

“Đm, hai đại đệ tử của hai tông môn lớn đánh với hai vị tán tu ư? Trâu bò đến thế sao?”

Bình Luận (0)
Comment