Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1807

Chương 1807 Chương 1807

Trái lại, tốc độ của Mạc Lâm càng lúc càng nhanh.

Trong nháy mắt, anh ta đã lao tới gần lão Phong.

Anh ta siết chặt tay thành nắm đấm, vung một quyền vào thẳng mặt lão Phong…

Những người xem đứng xung quanh thấy thế đều lo lắng.

“Cậu ấy đang làm gì đấy? Bị dọa sợ đến ngốc luôn rồi à?”

“Tôi còn tưởng rằng hai tên kia cũng có chút bản lĩnh chứ, xong rồi, xem ra họ chẳng trụ nổi dù chỉ một giây!”

“Mẹ kiếp, đen đủi như vậy sao! Chẳng lẽ tên kia cứ đứng ngây ra như vậy sao?”

“…”

Những người xung quanh lo lắng và không ngừng lẩm bẩm.

Nhưng điều không ai ngờ tới đã xảy ra, ngay khoảnh khắc Mạc Lâm lao tới trước mặt lão Phong, và chuẩn bị vung một nắm đấm vào mặt cậu ấy…

Mí mắt lão Phong khẽ nhướng lên, cơ thể cậu ấy hình như hơi run lên một chút.

Ngay sau đó, Mạc Lâm chỉ thấy cơ thể lão Phong đang đứng trước mặt mình lóe lên một chút, sau đó lập tức biến mất.

Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, người này đã cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm đang đến gần.

Sau đó, anh ta chỉ kịp cảm nhận được một cơn đau nhói xuất hiện trên bụng.

Anh ta hét lên một tiếng theo bản năng, “A”!

Ngay sau đó, toàn bộ cơ thể của anh ta bị văng ra ngoài, tạo thành một tiếng “phanh” chói tai.

Cuối cùng, sau vài tiếng “Bang bang”, anh đã té ngã trên đất…

Còn lão Phong chỉ chậm rãi hạ đầu gối xuống, lạnh lùng vứt ra một câu:

“Chẳng thú vị gì cả! Tên còn lại giao cho cậu.”

Nói xong, lão Phong trực tiếp móc ra một điếu thuốc lá, lạnh lùng châm lửa rồi hút một hơi trước mặt mọi người.

Lúc này, toàn trường im lặng.

Mọi người đều không thể tin vào những gì mình đang nhìn thấy, bởi vì một màn này diễn ra quá nhanh, đến nỗi nhiều người thậm chí còn không kịp phản ứng.

Mà cậu trai trẻ lạ mặt nọ lại ra tay quá nhanh, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng, thậm chí còn bình thản hút một điếu thuốc lá trước mặt mọi người…

Ngay cả hai vị chưởng môn và Long Vũ – phó gia chủ của nhà họ Long, đang đứng ở bên cạnh theo dõi trận chiến, cũng kinh ngạc trợn to mắt.

Chỉ một động tác vừa rồi của lão Phong, chắc chắn không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Thân pháp như thế, kỹ năng như vậy…

Từ lắc mình đến nhấc chân, một loạt những động tác này đều được thực hiện một cách liền mạch dứt khoát chỉ trong một lần, không hề bị vấp, cũng chẳng có một động tác dư thừa nào.

Tu vi và thân pháp này, rõ ràng là đã cao hơn Mạc Lâm rất nhiều.

Chưởng môn của Diệt Yêu Tông thật sự không thể ngờ được tình huống này.

Vốn lần này, ông ta định dẫn đệ tử của mình tới thể hiện tài năng tại Đại hội Đạo Minh, để đại đệ tử đem vinh quang về cho Diệt Yêu Tông.

Kết quả thì hay rồi, con mẹ nó, còn chưa lên núi đâu! Đã bị người ta vả mặt rồi!

Chưởng môn của Diệt Yêu Tông chỉ thấy da mặt mình nóng như bị lửa đốt, tức đến uất nghẹn.

Ông ta thực sự có ý muốn dùng một chưởng đập chết lão Phong ngay tại đây.

Nhưng nơi này có nhiều người như vậy, hơn nữa đây còn là một trận quyết đấu công bằng.

Thua là thua, nói thêm một lời nữa thì chỉ làm mất mặt thêm thôi.

Mà đại đệ tử Mạc Lâm của Diệt Yêu Tông lúc này cũng nhận ra mình đang ôm bụng, nên vội vàng bò dậy khỏi mặt đất.

Anh ta nôn khan hai tiếng, chỉ cảm thấy bụng mình đau nhức vô cùng, đan điền vừa chịu một đòn nghiêm trọng, dưới chân cũng đã nhũn ra…

“Sư huynh! Sư huynh, anh không sao đó chứ?”

Mấy tên đệ tử của Diệt Yêu Tông vội chạy tới, đỡ Mạc Lâm.

Mạc Lâm thực ra vẫn chưa phục, lập tức hất tay sư đệ mình ra:

“Hừ, vừa rồi là do tao chưa chuẩn bị kỹ, nào, nào, tới đây!”

Nói rồi, anh ta còn muốn xông lên lần nữa.

Lúc này chưởng môn Diệt Yêu Tông đã nhìn thấu hết thảy, đối với thân thủ của người lạ mặt kia, khi ra tay người ta cũng coi như hạ thủ lưu tình rồi.

Bây giờ đệ tử của ông ta còn muốn xông lên? Vậy thì chỉ có thể bị đánh càng thảm hơn, cũng càng mất mặt hơn mà thôi.

Đám người của Diệt Yêu Tông đều đen mặt, chưởng môn lập tức hừ lạnh một tiếng:

“Học hành không ra đâu vào đâu, còn chưa cút về à!”

Nói xong, ông ta vung ống tay áo lên, cố nén lửa giận.

Cùng lúc ấy, những người đang đứng ngoài xem trận chiến đã rơi và trạng thái sốc, không nói nên lời.

“Vãi, tốc độ của cậu ấy nhanh thật!”

“Không thể nào! Đến cả cao thủ đạt tới cảnh giới Đạo Quân sơ kỳ, cũng bị cậu nhóc kia dùng một chiêu đánh bại sao?”

“Cậu nhóc kia rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sao lại mạnh như vậy?”

“Mọi người nhìn đi, nhìn đi, chưởng môn của Diệt Yêu Tông đã tức tới mức sắp bốc khói rồi…”

“Oa, cậu ấy ngầu quá, thật là muốn xin add Wechat với cậu ấy!”

“…”

Hiện trường bùng nổ, lời nào cũng có.

Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh lại chỉ biết nhìn nhau cười, đây đều là những điều họ đã đoán ra từ trước.

Ngược lại, phía bên Diệt Yêu Tông, toàn bộ từ trên xuống dưới, sắc mặt ai nấy cũng đen hơn đáy nồi, chỉ cảm thấy mặt mũi đã mất sạch rồi.

Trong khi đó, tên đệ tử còn lại của Hàng Ma Tông cũng bắt đầu thấy lo lắng không yên.

Tuy rằng tu vi của Mạc Lâm chưa cao bằng anh ta, nhưng bản thân anh ta cũng không thể hạ được Mạc Lâm chỉ bằng một chiêu như vậy.

Hiện giờ, Mạc Lâm đã bị một chiêu đánh bại, vậy nếu anh ta xông lên, có thể dành được phần thắng hay không?

Ngay khi tên đệ tử của Hàng Ma Tông đang còn nhìn lão Phong chăm chú, trong lòng sợ hãi.

Tôi lại cất lời:

“Không cần nhìn cậu ấy, cậu ấy sẽ không ra tay nữa đâu. Đối thủ của mày là tao…”

Bình Luận (0)
Comment