Tên đệ tử của Hàng Ma Tông này tên là Lý Dục, thực lực cũng không tầm thường.
Lúc này, nghe tôi nói xong, anh ta khẽ thở hắt ra một hơi, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.
Anh ta còn âm thầm cảm thấy may mắn, bởi vì đối thủ của mình không phải là lão Phong.
Rồi anh ta lại quay sang nhìn tôi, trong dáng vẻ của tôi, tên này nghĩ tôi sẽ dễ đối phó hơn…
*****
Lý Dục âm thầm nghĩ, cho rằng tôi sẽ dễ đối phó hơn.
Nhưng anh ta chỉ vừa kịp nghĩ tới đây, chưởng môn của Hàng Ma Tông - Triệu Hướng – đang đứng bên cạnh đó đã đột nhiên lên tiếng:
“Dục nhi, không được xem thường cậu ta.”
Triệu Hướng là chưởng môn của Hàng Ma Tông, nên ông ta không muốn Hàng Ma Tông của mình cũng bị vả mặt trước bao nhiêu người thế này.
Vì vậy, ông ta đã nhắc nhở đệ tử của mình phải dốc toàn lực, không được khinh địch.
“Sư phụ, con đã biết rồi!”
Lý Dục trả lời sư phụ mình, sau đó anh ta đột nhiên quay sang nói với tôi:
“Hôm nay, tao sẽ cho mày biết sự lợi hại của Hàng Ma Tông bọn tao!”
“Vậy sao? Vậy thì đến đây đi!”
Tôi lạnh lùng đáp lại, người vẫn đứng im tại chỗ cũ, không hề nhúc nhích.
Mà tên đệ tử kia lại chợt kết thủ ấn.
Ngay sau đó, mở ra mạch môn, nhanh chóng phóng ra đạo khí trong người.
Thông qua khí tức của đối phương, tôi có thể xác định được rõ ràng tu vi của tên này.
Tên này mới chỉ tới cảnh giới Đạo Quân sơ kỳ mà thôi, khoảng cách giữa tên này và tôi vẫn còn rất xa.
Nhưng cùng là cảnh giới Đạo Quân sơ kỳ, nhưng so với tên vừa rồi, đạo cơ của tên này vững chắc hơn.
Tuy nhiên tên này chỉ mạnh hơn tên vừa rồi một chút thôi, nhưng đối đầu với tôi, thật ra tên này vẫn chẳng có một chút cơ hội chiến thằng nào.
Sau khi tên này vận đạo khí xong, những khán giả xung quanh lại trở nên lo lắng.
“Tu vi của người này cũng đạt tới cảnh giới Đạo Quân sơ kỳ sao?”
“Không sai, nhưng khí tức của anh ta mạnh hơn hẳn!”
“Anh ta có thể thắng không?”
“Nếu cái người đang hút thuốc kia không ra tay, chắc là, chắc là anh ta sẽ thắng, nhỉ?”
“…”
Rất nhiều người đã thay đổi thái độ, không giống như lúc đầu, bọn họ đều cho rằng tôi và lão Phong sẽ thua.
Trước khi thấy tôi ra tay, phần lớn đều không dám đưa ra kết luận gì, cứ nhìn đã rồi nói sau.
Còn tôi chỉ lẳng lặng nhìn tên kia.
Mà sau khi tên kia mở ra tu vi ở mức cao nhất, thì thình lình tấn công về phía tôi. Trong lúc vừa tiến công, hay tay của tên kia còn không ngừng kết thủ ấn.
Trong miệng của đối phương cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ: “Sắc”.
Tên kia đang dùng đến thuật pháp.
Đây là một loại thuật pháp mà tôi không hề hay biết, như sau khi tên kia hô một tiếng “sắc”, tôi cảm nhận được mắt mình hơi run lên, hình bóng trước mặt cũng mờ ảo hơn.
Chưởng môn của Hàng Ma Tông lúc này đang quan sát tôi gắt gao.
Thấy tôi đứng yên, liên tục chớp mắt, trong lòng ông ta không khỏi mừng thầm.
Đây là một môn thuật pháp của Hàng Ma Tông bọn họ, được gọi là “Huyễn hồn thuật”.
Thông qua thuật pháp, sẽ gây ra ảnh hưởng trực tiếp tới hồn phách của đối phương.
Để trong một thời gian ngắn, đối phương sẽ xuất hiện một số ảo giác khác nhau.
Do đó tạo ra sơ hở, đánh bại đối thủ.
Hàng Ma Tông cũng lợi dụng vào thuật pháp này mà có được chỗ đứng tại núi Phục Ngưu.
Cũng dựa vào thuật pháp này, mà họ đã làm ra không ít chuyện tốt.
Hiện giờ tôi đã trúng phải thuật pháp này, hơn nữa, khoảng cách còn càng ngày càng bị rút ngắn.
Thậm chí chưởng môn của Hàng Ma Tông đã tưởng tượng ra được kết quả sẽ ra sao rồi.
Chắc chắn tôi sẽ bị đánh bại, đến lúc đó, bọn họ có thể thể hiện tài năng trước mặt Diệt Yêu Tông, nghĩ thôi cũng đã thấy tự hào rồi.
Cũng có một số khán giả có mặt tại đây từng được chứng kiến loại thuật pháp và phát hiện ra nó, người nọ còn kinh ngạc thốt lên:
“Đây là huyễn hồn thuật của Hàng Ma Tông mà, chỉ trong thời gian ngắn, nó có thể gây ra những ảo giác khác nhau cho đối thủ!”
“Không sai, nhưng loại thuật pháp này yêu cầu phải thi triển trước mặt đối thủ! Cơ sở thi triển cũng khá khó, cần phải kết xong thủ ấn trong vòng một phút.”
“Không ngờ tới, cái cậu tên Lý Dục lại ra tay trước, thậm chí còn kết được ấn lừa cậu nhóc kia.”
“Xong rồi, cậu nhóc kia hoàn toàn không biết tới loại thuật pháp này, hình như cậu ấy còn trúng chiêu rồi.”
“Nhất định là trúng chiêu rồi. Anh không thấy cơ thể cậu ấy đang nghiêng ngả à?”
“Vãi, tôi còn tưởng tên nhóc này cũng rất tài giỏi cơ, không ngờ cậu ta lại kém xa cậu chàng đứng bên cạnh!”
“Đúng thế, đến huyễn hồn thuật còn không tránh được, thật là đồ cùi bắp.”
“…”
Mọi người sôi nổi bàn tán, ai cũng cảm thấy tôi chỉ còn một bước nữa là sẽ thất bại.
Nhưng làm sao họ có thể biết được, khi huyễn hồn thuật này được đặt trước mặt người có tu vi như tôi.
Bất luận là mưu ma chước quỷ, hay một loạt thuật pháp chiêu thức nào, cũng chỉ là thứ bỏ đi.
Hai bóng người chồng lên nhau cũng chỉ xuất hiện trước mắt tôi một lúc, đã bị sự ổn định tinh thần của tôi xóa tan.
Mà Lý Dục cùng với mọi người ở đâ, vẫn tưởng rằng tôi đang rơi vào huyễn hồn thuật.
Khóe miệng Lý Dục càng cong hơn.
Tên này cho rằng, tôi đã trúng chiêu, cho nên tất nhiên sẽ phải bại dưới tay mình.
Nhưng kết quả lại khiến người ta kinh ngạc tới líu cả lưỡi, bởi vì trong khoảnh khắc Lý Dục xuất hiện trước mặt tôi, thậm chí tên này còn không kịp ra tay.
Con ngươi trong mắt tôi đột nhiên giãn ra.
Ngay sau đó, một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên.