Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1867

Chương 1867 Chương 1867

Trong trận đấu lần trước, anh cả của anh ta đã xếp hạng hai và được xem là người có tiềm năng nhất.

Nhưng trên thực tế là do anh ta thích một vị đệ tử tên là Từ Lộ của phái Nga Mi đang tranh đoạt vị trí thứ nhất với mình, cho nên mới lựa chọn buông tay, sau đó trở thành người đứng thứ hai.

Mà ngày hôm nay, em trai của anh ta lại lên võ đài, cho nên cũng thu hút được rất nhiều sự chú ý của Đạo môn.

Nhưng kết quả là người này vừa lên sân, cũng không đợi các cao thủ khác của Đạo môn tại Trung Nguyên chúng tôi đến khiêu chiến.

Thanh niên đến từ nước Xiêm La đã thực hiện một cú lộn nhào có độ khó cực cao, nhảy thẳng lên võ đài …

*****

Cái người đếu từ nước Xiêm La này đã sử dụng một cú lộn nhào có độ khó cực kỳ cao và đáp xuống giữa võ đài, sau khi ổn định vững chắc, có thể nói là hoàn mỹ.

Thậm chí là trong khoảng khắc người này rơi xuống đất còn văng lên từng đợt tro bụi. Chỉ thấy đối phương chậm rãi đứng dậy rồi đối mặt với cậu hai Âu Dương Phi của Lục Liễu Trang ở phía trước.

Âu Dương Phi thấy đối thủ là người đến từ nước Xiêm La thì biểu tình cũng lộ ra một tia ngưng trọng.

Cho dù có nói thế nào thì người đến từ nước Xiêm La này cũng không phải là người Trung Nguyên chính thống của chúng tôi, cho nên hiện tại Âu Dương Phi đang đại diện cho chính giáo của Trung Nguyên.

Mà đạo tu của nước Xiêm La này chỉ là một nhánh phụ của Đạo môn chúng tôi mà thôi.

Nếu hôm nay Âu Dương Phi thua ở trên võ đài này thì sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.

Vì vậy, sau khi nhìn thấy một vị cao thủ đến từ nước Xiêm La bước lên võ đài, đông đảo người vây xem có mặt ở đây đều sôi nổi la hét lên.

“Dám khiêu chiến với Âu Dương Phi, tên nhóc này có làm được không?”

“Âu Dương đạo hữu, đánh bại cái tên gầy gò này đi!”

“Âu Dương Phi đừng có làm mất mặt Trung Nguyên chính thống chúng ta đấy!”

“Cho bọn Nam Dương này thấy sự lợi hại của chúng ta đi!”

“...”

Đông đảo đạo hữu có mặt ở đây đang không ngừng hò hét lên phía võ đài, lúc này Chu Nhất Thác, Lỗ Quang và Từ Khôn ở bên cạnh tôi cũng dài giọng kêu to.

Suy cho cùng, Xiêm La cũng là một đất nước xa lạ và là người ngoài.

Về phần Âu Dương Phi, anh ta cũng cụp mi rồi nhìn chằm chằm vào cái người đến từ nước Xiêm La, sau đó lập tức chắp tay và nói với đối phương:

“Lục Liễu Trang của núi Phổ Đà, Âu Dương Phi!”

Ngay tại lúc này, người đến từ nước Xiêm La ở phía đối diện cũng đã hoạt động gân cốt một chút, sau đó lắc cổ vài lần khiến nó phát ra tiếng “Ca ca ca”, cuối cùng mới chắp tay trước ngực và dùng giọng điệu trầm thấp nói một câu:

“Sawadika, Ba Tụng”

Mặc dù nó khác với ngôn ngữ của nước tôi nhưng tôi vẫn có thể hiểu được từ “Sawadika” này. Còn hai phát âm “Ba Tụng”cuối cùng này thì chưa phán đoán ra được, nhưng đại khái cũng có thể là đang nói ra tên của mình.

Đối phương vừa dứt lời đã bắt đầu tư thế quyền Thái, hơi cúi đầu, giơ tay lên, ngón chân trái chạm nhẹ xuống đất, mà cái tư thế này giống hệt với động tác bắt đầu của quyền Thái ở trên TV, nó có thể được sử dụng để tấn công hoặc phòng thủ.

Âu Dương Phi thấy đối thủ không dùng vũ khí mà chuẩn bị dùng quyền Thái để giao đấu với mình thì khóe miệng cũng gợi lên một nụ cười, sau đó ném thẳng bội kiếm ở trên người xuống đất, sau đó cũng làm ra động tác sư tử vồ thỏ.

Ba Tụng nhìn thấy Âu Dương Phi đã chuẩn bị sẵn sàng thì cũng không chút do dự mà đột nhiên gầm nhẹ một tiếng.

Trong khoảng khắc, một cổ đạo khí mãnh liệt bộc phát, sau đó hóa thành một làn sóng không khí cuồn cuộn không ngừng thổi quét xung quanh, đồng thời ngay tại lúc này, dưới chân của đối phương vừa giẫm đã lao mạnh về phía Âu Dương Phi với tốc độ cực nhanh.

Còn những người ngồi ở hàng ghế đầu đang xem cuộc chiến thì lần đầu tiên cảm nhận được cỗ đạo khí cường hãn như vậy, nguyên một đám không khỏi lần lượt kinh ngạc nói:

“Cái này, quá, mạnh quá!”

“Cái tên Nam Dương này cư nhiên lại có tu vi của Đạo Quân trung kỳ.”

“Tốc độ của đối phương thật, thật nhanh!”

“...”

Thực lực của người đến từ Nam Dương này có thể đạt đến Đạo Quân trung kỳ, điều này khiến cho rất nhiều đồng đạo có mặt tại đây phải cảm thấy xấu hổ.

Trước tiên không nói tới sức chiến đấu, chỉ riêng cấp độ tu vi này thôi đã có thể tìm được một chỗ đứng ở trong thế hệ trẻ tại khu vực nội địa của Trung Nguyên chúng tôi rồi.

Mà Âu Dương Phi thấy đối phương làm ra động tác như vậy thì sắc mặt của anh ta cũng trở nên ngưng trọng hơn một chút, sau đó anh ta cũng không dám chần chờ, đột nhiên triển khai toàn bộ đạo hạnh của mình, ngay sau đó đạo khí cũng lập tức bị kích hoạt mà thoát ra ngoài.

Thông qua cường độ này mà phán đoán thì tu vi của Âu Dương Phi cư nhiên cũng đạt tới Đạo Quân trung kỳ.

Về mặt tu vi thì hai người này hẳn là ngang nhau.

Nhóm cao thủ tiền bối ở trên đài cao phía xa thấy vậy thì cũng liên tục gật đầu.

Tuổi còn trẻ như thế mà đã có được đạo hạnh như vậy, thực sự là một tài năng xuất chúng. Huống chi xét từ kỳ đại hội trước mà nói, Đạo Quân trung kỳ cũng có khả năng đoạt được giải quán quân.

Quay trở lại khu vực ở phía trên võ đài, Ba Tụng đã lao tới trước mặt Âu Dương Phi, đồng thời không hề có chút do dự nào mà phát ra một tiếng bạo rống, sau đó dùng đầu gối nện thẳng vào mặt của Âu Dương Phi.

Bình Luận (0)
Comment