Còn nhóm nam tu sĩ cùi bắp đều xem đến trợn trắng mắt, nguyên một đám nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Dương Tấn.
Sau khi lão Phong ở trên võ đài nghe được đối phương tự giới thiệu xong, vẻ mặt vốn dĩ lạnh băng kia lại đột nhiên lộ ra một tia mỉm cười.
“Anh là sư huynh của Dương Tuyết à?”
Dương Tấn nghe vậy thì cũng rất lịch sự mà lộ ra một nụ cười nhẹ:
“Đúng vậy, Dương Tuyết là tiểu sư muội của tôi, mà tôi cũng biết mối quan hệ giữa cậu và tiểu sư muội nhà tôi rất tốt!”
Nói xong anh ta đã quay đầu nhìn thoáng qua Dương Tuyết ở dưới võ đài, nhưng Dương Tuyết và một cô gái hâm hộ thấy đại sư huynh nhà mình đang nhìn mình như vậy thì đã vẫy tay với anh ta:
“Đại sư huynh, anh cũng phải cố gắng lên. Lão Phong rất mạnh đấy!”
Dương Tấn khẽ gật đầu: “Anh biết!”
Nói xong, anh ta lại nhìn về phía lão Phong:
“Phong đạo hữu, tôi vừa nghe tiểu sư muội và Ngô sư đệ nói rằng đạo hạnh của cậu cực kỳ cao, cho nên hôm nay tôi liền tới lĩnh giáo một chút.”
“Được, vậy đến đây đi!”
Lão Phong nói thẳng xong thì cũng vận chuyển đạo khí của mình.
Sau khi Dương Tấn nhìn thấy lão Phong đã vận chuyển đạo hạnh, anh ta cũng lập tức triển khai toàn bộ đạo hạnh của bản thân, trong nháy mắt đã xuất hiện tu vi cấp Đạo Quân đỉnh phong.
Nếu xét theo trình độ uy áp của đạo khí này thì rõ ràng là nó mạnh hơn một ít so với Cổ Khoát đã chạm tới biên giới gần như sắp đột phá.
Còn lão Phong cũng chỉ mới đột phá đến Đạo Quân đỉnh phong mà thôi.
Nói cách khác, chỉ cần dựa trên tu vi mà phán đoán, giữa lão Phong và người tên Dương Tấn này vẫn có một sự chênh lệch nhất định.
Nhưng do lão Phong đã tu luyện cuốn Bách Hoa bí điển, cho nên cường độ đạo khí của cậu ấy đã mạnh hơn người cùng giai.
Chính vì thế, nếu đã cùng giai, chỉ cần Dương Tấn vẫn chưa đột phá đến Đạo Vương thì chưa chắc có thể đánh thắng được lão Phong.
Trong khoảng khắc hai người họ thi triển đạo hạnh, khung cảnh lại trở nên ồn ào náo động, đặc biệt là nhóm nữ tu sĩ trẻ tuổi đang không ngừng cổ vũ cho Dương Tấn.
Dù sao Dương Tấn cũng là một cao thủ trẻ tuổi rất mạnh mẽ, không chỉ lớn lên đẹp trai mà kiếm pháp ở trong tay cũng rất sắc bén.
Cho nên lúc anh ta đối chiến với lão Phong, trong lúc nhất thời đã đánh đến long trời lở đất, khó có thể dứt ra được, cho nên lúc nhìn từ bề ngoài thì cả hai gần như ngang tài ngang sức...
“Hai người này cũng quá mạnh rồi đi?”
“Đây là, đây là tuyệt kỹ của phái Võ Đang?”
“Mẹ nó, đây không phải là Hỏa Liệt Kiếm Pháp của phái Võ Đang sao?”
“Ông trời của tôi! Với cái độ tuổi này của Dương Tấn, anh ta đã thực sự nắm vững được Hỏa Liệt Kiếm Pháp. Phải biết rằng đây là kiếm pháp vô cùng cường đại!”
“Thật ra thì theo tôi thấy, tên là Phong Tuyết Hàn kia mạnh hơn. Cậu ấy đã đánh hai trận rồi, nếu như cậu ấy đang ở trạng thái toàn thịnh thì chắc hẳn sẽ càng thêm lợi hại.”
“Không còn cách nào khác, dù sao đây chính là trên võ đài, ai thua ai thắng hiện tại còn khó mà nói được!”
“...”
Rất nhiều người bị cuốn vào cuộc chiến khốc liệt giữa hai người họ, thậm chí còn sinh ra cảm giác rất chấn động về trận chiến giữa hai người này.
Bách Hoa kiếm pháp của lão Phong đối kháng với Hỏa Liệt kiếm pháp, mà đây chính là một sự thưởng thức hoàn toàn về mặt thị giác.
Nhưng theo thời gian chiến đấu kéo dài, trận chiến cuối cùng cũng phải phân ra kết quả. Trong trận chiến, trong tay của Dương Tấn đã kết ra một đạo pháp ấn, ngay sau đó đã đánh ra một đạo chưởng pháp mãnh liệt.
Đông đảo người xem đều nhận ra pháp ấn này, sau đó đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sôi nổi nói:
“Đây là bí pháp của phái Võ Đang, Kích Hồn chưởng!”
“Không sai, đây là một loại chú pháp sẽ tiến hành công kích vào hồn phách, cực kỳ lợi hại.”
“Ừ, một khi bị đánh trúng thì sẽ chấn động đến cả hồn phách, đây chính là một loại chưởng pháp cực kỳ khủng bố.”
“...”
Nhiều người xem cảm thấy có chút kiêng kị với loại chưởng pháp này, bởi vì loại chú thuật đánh thẳng vào hồn phách này cực kỳ khó lường, mà rất nhiều người ở đây đều không biết cách phá giải nó, cho nên cách duy nhất mà bọn họ biết chính là né tránh.
Nhưng còn lão Phong ở trên võ đài thì sao? Cậu ấy chẳng những không né không tránh mà còn còn giơ tay định lấy chưởng đối chưởng với Dương Tấn, mà những người xung quanh thấy vậy thì đều xem đến mức nghẹn họng nhìn trân trối.
“Mẹ kiếp, tên nhóc này bị ngốc à? Dám lấy chưởng đối chưởng với Kích Hồn Chưởng sao?”
“Ầy, cậu ta thua rồi!”
“Xem ra tên nhóc này không biết Kích Hồn Chưởng mạnh đến mức nào.”
“Đúng vậy, đây chính là chú pháp đánh thẳng vào hồn phách đấy!”
“Trận chiến hẳn là kết thúc rồi.”
“...”
Đông đảo người có mặt đều lần lượt lên tiếng, nhưng khi nhìn thấy điều này, tôi lại nở ra một nụ cười nhạt.
Kích Hồn Chưởng? Muốn làm hồn phách của lão Phong bị thương nặng á?
Đúng là cười chết tôi rồi, lão Phong là một tên có song sinh mệnh hồn. Hơn nữa, ở bên trong hồn phách của cậu ấy còn có một người rất mạnh mẽ là Phong ca.
Nếu chẳng may một chưởng này đi xuống làm Phong ca bị chấn động mà tỉnh dậy, e rằng cũng không cần lão Phong tiếp tục ra tay nữa, nói không chừng Phong ca đã xử lý cái tên Dương Tấn này ngay tại chỗ.
Ngoại trừ tôi ra, còn có Dương Tuyết, Ngô Hưng Long, ngay cả Liệt Hỏa chân nhân ở trên đài cao, phàm là những người biết lão Phong có hai hồn phách đều có linh cảm không ổn.