“Hừm, yêu đạo mau nhận lấy cái chết...”
“...”
Các đại lão khắp nơi lần lượt lên tiếng, thậm chí có mấy người còn nhảy xuống đài cao và muốn lên võ đài chém chết tên yêu đồ của Nhật Nguyệt này.
Ngoại trừ các đại lão này ra, các trọng tài cũng đã phản ứng lại, sau khi trải qua kinh biến xong, nguyên một đám đều rống giận, sau đó nhào tới tên yêu đồ kia…
Phần lớn đệ tử của các môn phái ở xung quanh cũng xem đến trợn tròn mắt. Bởi vì làm gì có ai có thể ngờ sẽ có một tên yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt xuất hiện trên võ đài chứ?
“Mẹ nó, thứ gì vậy?”
“Là, là sói yêu...”
“Sói yêu gì? Đó là yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt!”
“Trời ạ, yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt đã càn rỡ như vậy rồi sao?”
“...”
Trừ những thứ này ra, đám người lão Phong, Dương Tuyết và Hồ Mỹ cũng đã có phản ứng mà kinh hô một tiếng “Đinh Phàm” và không chút do dự lao lên võ đài.
Thậm chí Hồ Mỹ đã lập tức biến thành cơ thể con người và lao tới với tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã ở trước mặt tôi, tứ chi hướng xuống đất, phát ra một tiếng hồ rống về phía tên yêu đồ ở đối diện.
Lão Phong, Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh đều chạy đến bên cạnh tôi để bảo vệ tôi chu toàn.
Nhìn lại tên yêu đồ kia, đừng nói là muốn tấn công tôi thêm lần nữa, thân thể còn chưa kịp đứng vững thì đã bị bốn vị trọng tài vây đánh, đạo khí tung hoành, chỉ sau vài lần chạm trán thì tên đó đã bị đánh đến hộc máu.
Còn mấy vị đại lão của tông môn càng nghiền sát mà tới, mà những người này còn mạnh đến mức biến thái.
Tu vi vừa mở ra đã lập tức bao phủ cả võ đài.
Yêu đồ bị chấn áp, đồng thời chỉ cảm thấy như thái sơn áp đỉnh, ngay cả việc hít thở cũng trở nên cực kỳ khó khăn.
Ngay sau đó, có mấy bóng người nhảy lên võ đài.
Sau khi tàn ảnh chợt lóe thì có rất nhiều người thậm chí còn chưa làm rõ được chuyện gì xảy ra.
“Vèo vèo” hai tiếng, tên yêu đồ kia toàn thân đã tràn đầy máu tươi và bị đánh ngã xuống đất.
Xung quanh anh ta còn có năm vị chưởng môn của các môn phái lớn hiện đang đứng yên bất động lạnh lùng nhìn chằm chằm vào anh ta...
*****
Bốn vị trọng tài đồng thời ra tay, sau đó lại xuất hiện thêm năm vị chưởng môn của các môn phái lớn.
Còn tên yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt này chỉ mới đạt đến cảnh giới Đạo Vương trung kỳ, ngay cả đạo khí thuộc tính của tôi còn không đối phó được, huống chi là muốn đối kháng với mấy vị đại lão của các tông môn.
Kết quả vừa đối mặt đã bị đánh đến liên tục ho ra máu và ngã xuống đất không dậy nổi, nếu không phải các vị đại lão đã hạ thủ lưu tình mà giữ cho anh ta một hơi thì cái tên yêu đồ của tà giáo này nhất định không thể ngăn nổi một chiêu và đã chết ngay tại chỗ.
Những người đang xem cuộc chiến ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, nguyên một đám không những không hề hoảng sợ mà còn trở nên vô cùng hưng phấn.
Thậm chí còn hô to và hò hét, người nào người nấy đều rống đến mặt đỏ tai hồng, hận không thể tự mình lao lên võ đài và đánh cái tên yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt này.
Đương nhiên cũng có người chú ý tới Hồ Mỹ đang đứng ở trước mặt tôi với tứ chi hướng xuống mặt đất.
Mặc dù Hồ Mỹ đã biến ra thân người, nhưng tư thế kia của cô ấy lại giống như một con dã thú đang nhe răng trợn mắt, ngay cả răng nanh cũng lộ ra ngoài, một thân yêu khí liên tục phóng ra bên ngoài.
Một khi có người còn dám đụng chạm đến tôi lần nữa, cô ấy chắc chắn sẽ phát động công kích ngay lập tức.
Vì vậy, ánh mắt của rất nhiều người ở trên võ đài đều tập trung vào Hồ Mỹ.
“Yêu, yêu khí?”
“Không sai, chính là yêu khí. Cô gái kia là yêu quái.”
“Loại khí tức này là của Hồ Yêu, cô gái kia là một con Hồ Yêu.”
“Chuyện gì vậy? Con Hồ Yêu đó hình như đang bảo vệ Đinh Phàm...”
“...”
Lúc này tôi cũng không có tâm trạng đi để ý đến những điều này, sau khi hít một hơi thật sâu, dưới sự hỗ trợ của lão Phong và Dương Tuyết, lúc này tôi mới ôm vết thương mà đứng lên.
Bởi vì một màn vừa rồi thực sự là quá mức mạo hiểm.
Nếu tôi không làm ra phản ứng kịp thời và đưa ra hành động chính xác nhất thì e rằng hiện tại tôi đã bị thương nặng rồi...
“Đinh Phàm, anh thấy thế nào rồi?”
Dương Tuyết quan tâm hỏi, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Lão Phong am hiểu y thuật, lúc này cũng không có rảnh rỗi, cậu ấy đã bắt đầu kiểm tra vết thương của tôi, sau đó bôi Kim Sang Dược mang theo bên mình lên vết thương của tôi.
Mặc dù có hơi đau nhưng tôi vẫn có thể chịu đựng được, sau đó mới mở miệng nói chuyện với Dương Tuyết ở bên cạnh:
“Tôi không sao đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
Kết quả là tôi vừa dứt lời, Từ Lâm Tĩnh đã trợn trắng mắt nhìn tôi:
“Tôi nói này chú Đinh, chú đã chảy máu nhiều như vậy rồi sao còn thích thể hiện vậy?”
Nghe xong tôi chỉ cười hai tiếng “Ha hả”, nhưng không nói chuyện.
Thay vào đó là tập trung sự chú ý vào người tên yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt ở phía xa.
Mặc dù tên yêu đạo kia đã sắp chết rồi, nhưng đôi mắt của anh ta vẫn dán chặt vào người tôi ở phía bên này, trong miệng lúc đóng lúc mở, cũng không biết đang nói gì.
Nhóm trọng tài và mấy vị chưởng môn vây xung quanh đó cũng đang xì xào bàn tán như thể đang nói về điều gì đó.
Những đệ tử của Cửu Phong Quan giữ gìn trật tự cũng tập trung xung quanh võ đài, nguyên một đám tay cầm trường kiếm và tạo thành trận địa sẵn sàng đón quân địch để phòng ngừa lại có yêu đạo xuất hiện.