Những người khác chỉ cảm thấy Phong ca đang nói chuyện với chính mình, nhưng tôi biết rất rõ anh ta đang nói chuyện với lão Phong ở trong cơ thể.
Mà vị trưởng lão đến từ phủ Thiên Sư ở đối diện kia lại lộ ra sắc mặt càng u ám hơn.
Ông ta có tu vi như vậy, nhưng khi đối phó với một tên tiểu bối lại gặp khó khăn cả hai lần, thật đúng là mất mặt mà.
Tuy nhiên, sau khi ông ta phát hiện khí tràng của lão Phong đã thay đổi, ông ta càng tin chắc rằng đối thủ của mình là một tên yêu đạo không thể nghi ngờ.
“Yêu đạo, cuối cùng thì cậu cũng lộ ra nguyên hình!”
Lúc đầu, cái tên trưởng lão của phủ Thiên Sư này vốn còn định nói thêm vài lời để giả vờ ở trước mặt mọi người.
Kết quả là Phong ca nghe xong lại trực tiếp khịa một câu:
“Nguyên hình con mẹ mày, mắt chó của ông bị mù sao, muốn đụng đến ông đây đúng không? Được, vừa lúc ông đây muốn dùng thứ này luyện một chút với ông.”
Nói xong, Phong ca lập tức giơ Bảo Kính Tử Kim lên, mà bộ dạng này hiển nhiên là định dùng thứ chí bảo của Đạo môn để đấu một trận với cái tên trưởng lão của phủ Thiên Sư.
*****
Mặc dù Phong ca chỉ là một đạo mệnh hồn nhưng anh ta lại có một nhân cách hoàn chỉnh.
Hơn nữa, tính cách của anh ta cũng hoàn toàn khác với lão Phong, hiện tại lão Phong bị ức hiếp, anh ta thân là anh trai, đương nhiên sẽ không cam tâm tình nguyện mà bỏ qua.
Tất nhiên, đối thủ cũng rất mạnh.
Thực lực của vị trưởng lão đến từ phủ Thiên Sư này đã đạt đến cảnh giới Đạo Tông trung kỳ khủng bố, mà đạo hạnh của Phong ca hẳn không cao đến mức đó.
Trước kia tôi có nghe nói tu vi của Phong ca có liên quan đến lão Phong.
Khi thực lực của bản thân lão Phong tăng lên thì đạo hạnh của Phong ca cũng sẽ tăng lên.
Mặc dù gần đây lão Phong đã đột phá, nhưng tôi không nghĩ đạo hạnh của Phong ca có thể đạt đến cảnh giới Đạo Tông.
Cùng lắm là đạt tới Đạo Vương đỉnh phong mà thôi, nhưng Phong ca lại không hề sợ hãi chút nào, ngược lại còn giơ Bảo Kính Tử Kim ở trong tay lên muốn chiến đấu với tên trưởng lão của phủ Thiên Sư.
Còn những người ở bên cạnh thấy vậy cũng trở nên kích động, bởi vì họ cảm giác được sự kiêng kỵ đối với từng trận âm khí và sinh ra sự nghi ngờ về thân phận của lão Phong.
Các đệ tử của Cửu Tiêu Quan đã bao vây lão Phong vào giữa.
Trưởng lão của phủ Thiên Sư cũng hừ lạnh một tiếng nói:
“Yêu đạo, nếu như cậu đã chấp mê bất ngộ như thế, vậy bần đạo sẽ thay trời hành đạo!”
Ông ta vừa dứt lời thì đã bị trưởng lão của Tử Vân Tông ở bên cạnh đột nhiên nắm lấy cánh tay:
“Anh Điền, anh có thể chờ một chút được không? Tôi đã ra lệnh cho đệ tử mời Liệt Hỏa chân nhân và Phi Hồng chân nhân rồi.”
“Anh Chu, đây chỉ là lý do thoái thác của tên yêu đạo này mà thôi, cứ để bần đạo giết cậu ta trước đã rồi nói sau!”
Cái tên trưởng lão của phủ Thiên Sư đã lộ ra dáng vẻ muốn quyết tâm giết chết lão Phong, ông ta cảm thấy nếu hôm nay không trấn áp được lão Phong, uy danh trưởng lão của chính mình ở trên giang hồ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Lúc này tôi cũng đã đứng dậy, mặc dù cánh tay bị thương, máu tươi không ngừng rỉ ra bên ngoài, nhưng khắp cơ thể tôi đã vận chuyển Hỏa Thiên Công, đồng thời phóng tu vi của bản thân lên mức lớn nhất, ngay cả linh lực màu tím còn sót lại ở trong cơ thể cũng được thôi động toàn bộ.
Trong một cái chớp mắt, đạo khí ba màu lại xuất hiện.
Đạo khí ba màu, cộng với Hỏa Thiên Công có thể giúp tôi đánh ra một kích mạnh nhất cấp Đạo Tông, mà điều này hẳn có thể miễn cưỡng ngăn cản được trong chốc lát.
Một khi Liệt Hỏa chân nhân và Phi Hồng chân nhân đuổi tới, có lẽ chúng tôi sẽ không sao nữa rồi.
Khi tôi vận chuyển đạo khí ba màu, tôi đã phóng thẳng đến bên cạnh Phong ca, sau đó nói với tên trưởng lão của phủ Thiên Sư một câu:
“Nếu ông muốn đánh, vãn bối cũng phụng bồi tới cùng!”
Phong ca liếc mắt nhìn tôi một cái, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
Có lẽ Phong ca cũng không ngờ sau một thời gian dài không gặp, bản thân tôi đã trở thành người mang đạo khí ba màu, nhưng anh ta cũng không nói gì, chỉ gật đầu với tôi một cái.
Nhưng vào lúc này, trưởng lão của phủ Thiên Sư đã hất tay của vị trưởng lão đến từ Tử Vân Tông kia ra:
“Anh Chu, anh thấy không? Bọn họ chính là chấp mê bất ngộ, xem bần đạo thu phục bọn họ đây...”
Nói xong, ông ta đã hất tay của vị trưởng lão đến từ Tử Vân Tông đi, sau đó vận chuyển đạo khí của mình rồi lao về phía tôi và lão Phong.
Trong chớp mắt, từng đợt đạo khí dậy sóng đã đánh tới đây, tràng vực cũng khóa chặt hai chúng tôi lại.
Bởi vì đây là một loại năng lực khác mà cảnh giới Đạo Tông có thể thi triển ra, cho nên chúng tôi cũng có thể cảm giác được loại khí thế khóa chặt đó.
Ngay sau đó, tôi cũng không có chút chần chờ mà lập tức vận chuyển đạo khí rồi đánh ra một chưởng về phía ông ta.
Phong ca ở phía bên này cũng vận chuyển hồn lực của mình, đồng thời sử dụng cơ thể của lão Phong để gián tiếp thôi động Bảo Kính Tử Kim.
Bảo Kính Tử Kim lóe lên rồi hiện ra một chùm tia sáng màu vàng tím, sau đó bắn về phía cái tên trưởng lão của phủ Thiên Sư kia.
Nhưng đối phương chỉ hừ lạnh một tiếng rồi đánh ra hai chưởng.
“Bang bang” hai tiếng bạo vang, một trận cương khí loạn lưu xuất hiện, sau đó hóa thành sóng khí mà không ngừng khuấy động xung quanh.