Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1949

Chương 1949 Chương 1949

Một lúc sau, chúng tôi đã đi qua lối đi và trực tiếp rời khỏi hội trường võ thuật.

Sau khi rời khỏi hội trường võ thuật, lão Phong và tôi trở về nơi ở của mình.

Dương Tuyết thấy vậy thì nói với tôi một câu:

“Hay là hai người tạm thời đừng trở về nơi đó nữa! Đi tới chỗ của chúng tôi để băng bó vết thương cho hai người trước đã!”

Lão Phong và tôi lại lắc đầu, sau đó chỉ nghe tôi mở miệng nói một câu:

“Chỉ là vấn đề nhỏ thôi, không sao đâu”

“Hai người thật sự không có việc gì chứ? Phải biết rằng đám yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt đã nhắm tới hai người, cho nên rất có thể sẽ có dư nghiệt ở trong đó ra tay với hai người.”

Từ Lâm Tĩnh cũng phụ họa một câu, nhưng cả hai chúng tôi chỉ gật đầu một cái rồi nói không có việc gì.

Dù sao nơi này đều là nhân sĩ chính phái, chỉ cần xảy ra đánh nhau thì sẽ nhanh chóng gây ra náo loạn lớn, cho nên chúng tôi đều nhất quyết muốn trở về chỗ ở của mình nghỉ ngơi.

Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết nghe vậy thì cũng không còn cách nào khác, cuối cùng đành phải đồng ý, nhưng Hồ Mỹ không trở về với Dương Tuyết mà đi theo tôi, coi như là một loại bảo hộ, đồng thời giúp chúng tôi cảnh giác với xung quanh.

Cứ như vậy, lão Phong và tôi chắp tay với các vị trưởng lão đã hộ tống chúng tôi ra ngoài, sau đó chào tạm biệt Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh, cuối cùng là đi về nơi ở của mình.

Lúc này đã rất muộn, trên đường cũng không có bao nhiêu người.

Nhưng bất cứ ai nhìn thấy tôi và lão Phong đều sẽ gật đầu một cái coi như chào hỏi.

Suy cho cùng, màn trình diễn của hai người chúng tôi ở trên võ đài trong ngày hôm nay thật sự quá mức kinh diễm rồi.

Mà tôi còn là người đánh bại các cao thủ của tất cả các môn phái lớn và giành được vị trí quán quân, cho nên tên tuổi của tôi sau ngày hôm nay nhất định sẽ danh chấn thiên hạ trong giới Đạo môn.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã trở về nơi ở của mình, Hồ Mỹ cũng phớt lờ chúng tôi và nhảy thẳng lên giường, sau đó cuộn tròn ở trong góc ngủ.

Lão Phong và tôi bắt đầu băng bó vết thương cho nhau.

Vết thương không quá nghiêm trọng nên vấn đề hẳn là không lớn.

Tuy nhiên, sau khi băng bó xong, tôi lại lấy cái bình Bách Hoa Dịch kia ra rồi nói với lão Phong:

“Lão Phong, hôm nay tôi có được thứ này, chúng ta đều bị thương, không bằng dứt khoát chia đôi mỗi người một nửa đi!”

Lão Phong vừa nghe thấy lời này thì đã lộ ra biểu tình kinh ngạc:

“Lão Đinh, dù sao thứ này cũng là bảo dược vô thượng có thể dùng để cứu mạng, cho nên vết thương nhỏ này của chúng ta cũng không cần phải dùng đâu?”

Nghe lão Phong nói như vậy, tôi cũng cảm thấy có lý, dù sao thứ này ở trên giang hồ được đồn đại rất thần kỳ, nếu hai người chúng tôi cứ dùng như vậy thì đúng là có vẻ hơi lãng phí, nhưng dược lực của nó mạnh đến mức nào, cũng không biết nó có khiến mình khó chịu hay không?

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng tôi nói với lão Phong:

“Tôi thấy như vậy đi, chi bằng chia thứ này ra một nửa uống hết, coi như là phương pháp tốt để thử nghiệm dược lực của nó, cuối cùng là giữ lại một nửa để dùng trong trường hợp khẩn cấp.”

Lão Phong nghe xong thì trầm mặc một lát, cuối cùng cũng gật đầu.

Tiếp theo, tôi cũng không chần chừ nữa, mà lấy ra một cái chén nhỏ rồi đổ một ít nước vào đó, cuối cùng là mở nắp bình Bách Hoa Dịch ra và chuẩn bị đổ ra một nửa.

Nhưng ai biết cái nắp này vừa mới mở ra, một mùi thơm lạ đột nhiên bay ra, mùi thơm kia khiến tinh thần của người ta trở nên vui tươi thanh thản, chỉ cần ngửi thôi cũng đã cảm thấy tràn đầy năng lượng.

Hay lắm, quả nhiên là bảo bối.

Lúc này, Hồ Mỹ đang cuộn tròn ở trên giường ngủ cũng lập tức cử động mũi vài cái, sau đó mở mắt nhìn về phía chúng tôi.

Sau khi Hồ Mỹ nhìn thấy chúng tôi đang cầm một cái bình rót một giọt chất lỏng màu đỏ nhạt vào cái chén thì đã chảy cả nước miếng, buộc phải nuốt mạnh vài ngụm nước bọt, cùng lúc đó hồ ly nhỏ này đã lắc mình biến hóa thành hình người.

Cuối cùng là bước thẳng ra khỏi giường và cũng đi tới bên cạnh bàn, cái mũi của cô ấy vẫn ngửi ngửi, hai mắt tỏa sáng, đồng thời lộ ra dáng vẻ bụng đói kêu vang.

Vốn dĩ ngày thường cô ấy vẫn luôn không thèm để ý đến tôi, nhưng lúc này lại chủ động mở miệng nói:

“Thơm, thơm quá, dược lực thật mạnh...”

Trong lúc nói chuyện, nước miếng của Hồ Mỹ suýt chút nữa đã chảy ra. Còn tôi nhìn thấy Hồ Mỹ như vậy thì mỉm cười:

“Như vậy đi, lát nữa cả ba người chúng ta mỗi người uống một ít, xem Bách Hoa Dịch này lợi hại đến mức nào!”

Tôi thẳng thắn nói, bảo bối hay không bảo bối gì đó, nếu Hồ Mỹ muốn uống thì phân ra một phần là được.

Hồ Mỹ lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Thật, thật sự sẽ cho tôi một ít sao?”

Sau khi nhìn thấy cô ấy tỏ ra rất khiếp sợ thì tôi lại nở một nụ cười: “Đương nhiên, người nào thấy thì người đó có phần!”

Nói xong tôi đã đổ Bách Hoa Dịch này ra, sau đó đậy kín nắp bình lại.

Bách Hoa Dịch đã tan ở nước, khiến cho cốc nước bị nhuộm thành màu đỏ nhạt, mà hương thơm của nó cũng không ngừng lan tỏa ra bên ngoài, hương vị của nó không chỉ dễ ngửi mà còn khiến người ta ngửi xong đã cảm thấy vô cùng thoải mái.

Giờ phút này, đừng nói là hồ ly nhỏ, ngay cả lão Phong và tôi cũng cảm giác được Bách Hoa Dịch này thật bất phàm, mà dược lực này đương nhiên là bất phân cao thấp với Long Tiên Đan rồi.

Bình Luận (0)
Comment