Bởi vì vừa đến đây tôi đã cảm nhận được xung quanh trở nên yên tĩnh lạ thường, không những không có tiếng chim hay côn trùng kêu, ngay cả tiếng gió giống như đã ngừng hẳn lại.
Trong không khí phảng phất lưu chuyển ra một cỗ khí tức ngột ngạt và loại khí tức đặc biệt khiến người ta cảm giác ghê tởm.
Bản năng của người trừ tà đã làm tôi và lão Phong dừng lại ngay lập tức.
Hai chúng tôi đứng ở bên trong rừng trúc và nhìn lướt qua xung quanh, nhưng sau đó lại phát hiện ở xung quanh mình không có gì bất thường, chỉ là ở trong bầu không khí này dường như có chút không đúng.
Bởi vì tôi mơ hồ cảm giác được dường như có một cỗ sát khí đang nổi lên, khiến tôi theo bản năng trở nên cảnh giác mà cảm nhận bầu không khí ở xung quanh và quan sát đến mỗi một ngóc ngách.
Quả nhiên, sau khi lão Phong và tôi quan sát kỹ càng thì cả hai chúng tôi đã phát hiện ở bên trong không khí này lại có một tia khí tức của yêu năng mỏng manh.
Khí tức đặc biệt như vậy chỉ có yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt mới có thể phát ra.
Nói cách khác, ở một nơi nào đó trong rừng trúc này có yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt, mà lúc này đối phương cũng đang để mắt tới lão Phong và tôi.
Sắc mặt của lão Phong và tôi lúc này đã tối sầm lại.
Cùng lúc đó, chỉ nghe thấy tôi thấp giọng nói: “Lão Phong, đối phương tìm tới cửa rồi!”
Lão Phong hừ lạnh một tiếng, sau đó hướng về phía xung quanh hô một tiếng: “Nếu tới, vậy xuất hiện đi!”
Vừa dứt lời, một tay của lão Phong đã lập tức rút thanh kiếm gỗ đào từ trong túi kiếm ra, mà tôi cũng không chậm trễ mà ném hộp kiếm xuống đất, đồng thời rút kiếm Thái Nguyên ra ngoài.
Trong phút chốc, bầu không khí cũng trở nên ngưng trọng.
Lúc này, trong không gian tĩnh lặng lập tức xuất hiện một trận gió nhẹ.
Những cây tre ở xung quanh khẽ đung đưa phát ra tiếng “xào xạc”, sau đó khí tức của yêu năng mỏng manh đó cũng nhanh chóng mạnh lên và từ sâu trong rừng trúc nhanh chóng chui ra, khiến cả hai chúng tôi trong nháy mắt đều bị bao phủ ở trong đó.
Sau khi cảm nhận được sức mạnh của yêu năng trở nên mãnh liệt như vậy, lông mày của tôi nhíu chặt hơn, bởi vì loại khí tức này rất mạnh, vậy chứng minh đối thủ rất lợi hại.
Không chỉ có như thế, ngay khi tôi cảm nhận được điều này, những tiếng bước chân bắt đầu vang lên từ xung quanh rừng tre.
“Tap tap tap...”
Chẳng được bao lâu đã nhìn thấy đông đảo bóng người ở trong rừng tre xung quanh.
Trong chớp mắt, ba mươi bốn mươi yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt đã truyền ra khí tức của yêu năng và xuất hiện từ mọi hướng trong rừng trúc, sau đó bọn chúng cũng nhanh chóng bao vây hai chúng tôi lại.
Lão Phong và tôi thấy vậy thì đều không tự chủ được mà hít ngược một hơi khí lạnh, thật không ngờ nơi này lại có nhiều yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt như vậy.
Nhưng hai người chúng tôi cũng không có hành động hấp tấp, bởi vì nơi này đang ở ngay dưới chân núi Tử Tiêu Phong và khoảng cách đến sơn môn của Cửu Tiêu Quan cũng chỉ tầm mười hoặc hai mươi phút.
Nếu chúng tôi chạy nhanh hơn thì có thể đến đó trong bảy hoặc tám phút, nhưng nếu chúng tôi đánh nhau ở chỗ này, tôi nghĩ sẽ không bao lâu đã có thể thu hút sự chú ý của các cao thủ trong Cửu Tiêu Quan.
Hơn nữa, hôm nay đồng đạo chính phái đi ngang qua con đường này nhiều như vậy, chỉ cần chúng tôi bảo vệ tốt bản thân, vậy thì không cần bao lâu là có thể nhận được chi viện và trợ giúp của đồng đạo chính phái đi ngang qua.
Vì vậy, lão Phong và tôi rất tự tin và không hề sợ hãi.
Sau một thời gian, mấy chục tên yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt đã xuất hiện và vây quanh tôi và lão Phong.
Lão Phong và tôi quét mắt nhìn một cái, sau đó thấy ở bên trong đám yêu đồ này có cả trai lẫn gái, lúc này ánh mắt của nguyên một đám đều đỏ rực và đang gắt gao nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Nhìn thấy điều này, khóe miệng của tôi đã gợi lên một tia cười lạnh: “Xem ra đã đợi chúng tôi ở chỗ này rất lâu rồi phải không?”
Tôi vừa dứt lời, một giọng nói trầm thấp và mang theo phẫn nộ từ bên trong đám người vang lên:
“Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn. Giết hại Thánh Tôn tội đáng phải chết, bần đạo phụng pháp chỉ của giáo chủ ở đây chặn giết các người…”
Lời còn chưa dứt, đám người đã chia thành hai hàng.
Sau đó, tôi nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc đạo bào của tà giáo Nhật Nguyệt từ phía xa đi tới, khí tức yêu năng trên cơ thể của gã cao ngút trời, hai tay đã hóa thành vảy rắn và móng vuốt, xem ra yêu nguyên của tên này là thằn lằn.
Cặp móng vuốt kia giống như lưỡi dao sắc bén của loan đao.
Mặc dù tôi và lão Phong không quen biết tên này, nhưng ngay khi nhìn thấy đối phương mở miệng nói như vậy thì cũng lộ ra sát ý, đồng thời cũng lười nói nhảm với đối phương, dù sao giữa chúng tôi với tà giáo Nhật Nguyệt vốn không đội trời chung.
Kẻ thù gặp mặt nhau, không phải bạn chết thì chính là tôi mất mạng, cho dù có nói thêm thì câu nào cũng là nói nhảm.
“Hừ, nếu muốn giết chúng tôi, vậy phải xem mấy người có bản lĩnh hay không!”
Vừa dứt lời, khắp cơ thể tôi đã chấn động mạnh mẽ, sau đó một thân tu vi cũng được kích hoạt toàn bộ và cảnh giới Đạo Vương sơ kỳ cũng xuất hiện.
Lão Phong cũng không chút do dự, tay phải cầm kiếm, tay trái cầm gương. Tu vi của cậu ấy cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong, đồng thời trong nháy mắt, hai chúng tôi đã làm ra tư thế đứng tựa lưng vào nhau, chuẩn bị nghênh đón một trận đại chiến.