Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1963

Chương 1963 Chương 1963

Chỉ là không biết liệu khoảng cách xa hơn thì có bị ảnh hưởng nhất định nào đó hay không.

Tôi đang nghĩ như vậy, nhưng khi tôi kết nối với Hồ Tam Gia, luồng khí không thể giải thích được này hình như đã bị yêu đạo kia cảm nhận được.

Gã nhìn chằm chằm vào tôi, mày nhướn lên.

Sau đó thấp giọng nói: “Hừ, Đinh Phàm, đừng mơ mộng nữa.

Trước mặt Tổ Nguyên của giáo tôi, cậu không thể gọi Hồ tộc tới được đâu!"

Gã vừa dứt lời thì đầu lâu đen kia đã há miệng, ánh sáng đen lại xuất hiện.

Khí đen bùng nổ như hơi nước, trong nháy mắt đã lan ra trong phạm vi ba mươi mét xung quanh chúng tôi.

Bao trùm lên tất cả chúng tôi.

Nói đến cũng kỳ quái, khu vực xung quanh vừa bị khí đen này bao phủ.

Dấu xoáy màu đỏ trên mu bàn tay tôi lại chuyển sang màu tối.

Luồng khí kết nối kia cũng biến mất một cách khó hiểu.

Trong nháy mắt, cả người tôi đều khiếp sợ.

Này, rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Đầu tiên là Hỏa Thiên Công mất đi tác dụng, hiện tại ngay cả Hồ Ấn cũng mất đi tác dụng.

Chẳng lẽ còn muốn tôi kết ấn gọi tiên đến à? Nhưng dù có như vậy, thời gian cần để triệu hồi cũng không hề ngắn chút nào.

Nhanh nhất thì mất khoảng một phút.

Nhưng với tình huống hiện tại, đừng nói là một phút.

Chỉ cần đứng ngốc ở đó ba mươi giây thôi là tính mạng đã có thể gặp nguy hiểm rồi.

Vừa nghĩ vậy, tên yêu đạo đã ra lệnh cho vài tên yêu đồ từ xung quanh tấn công tôi.

Tôi vội vàng ngừng việc suy nghĩ lại mà quay ra chiến đấu, đánh lui những tên yêu đồ này.

Nhưng ngay khi tôi đẩy lùi được chúng, sáu người của Tấn Tiệp Môn cuối cùng cũng không thể cầm cự được nữa.

Sau khi liên tục bị vài tên yêu đạo làm bị thương nặng, cuối cùng họ cũng bị nhóm yêu đạo đánh lui.

Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy vị đạo trưởng của Tấn Tiệp Môn đều bị thương nặng.

“Đạo hữu …”

Tôi quát khẽ một tiếng rồi lao tới giúp đỡ.

Một tay tôi vươn tới, vừa lúc đỡ được cô gái xinh đẹp bị một tên yêu đồ đầu báo đánh văng.

“Đạo hữu, cô không sao chứ?”

Vẻ mặt của cô gái này có vẻ rất sợ hãi, đến tận khi được tôi đỡ lấy thì vẫn chưa hết sợ.

Nhưng vẫn gật đầu và nói: "Tôi, tôi vẫn ổn!"

Tôi cũng không chần chờ, nhanh chóng buông cô ấy ra.

Đồng thời cũng vận chuyển tu vi mạnh nhất của bản thân để quét sạch càng nhiều tên yêu đồ ở xung quanh càng tốt.

Để sáu người này có một không gian thở dốc, họ vẫn đang thở hổn hển, Tấn Tiệp Thuật của họ đã đạt đến cực hạn.

Nhưng bây giờ, trận chiến vẫn chưa kết thúc.

Rất rõ ràng, nếu không thoát ra khỏi vòng vây hoặc giành được chiến thắng.

Thì những người chết đầu tiên sẽ là sáu người họ.

Nghĩ như vậy, sắc mặt tôi càng trở nên u ám hơn.

Tôi hét lên với lão Phong đang cầm Bảo Kính Tử Kim: “Lão Phong, chúng ta phải đột phá vòng vây. Ánh sáng đen này khiến tôi không thể kích hoạt được Hồ Ấn!"

Sắc mặt của lão Phong cũng khá ngưng trọng, lúc này nghe tôi nói vậy.

Cậu ấy “Ừm" một tiếng, sau đó dùng Bảo Kính Tử Kim để đẩy lùi tên thủ lĩnh yêu đạo đang nhanh chóng tiếp cận chúng tôi.

Khoảng bốn mươi tên yêu đạo, chúng tôi đã giết được mười một hay mười hai tên.

Tuy nhiên dù đối phương chỉ còn ba mươi tên thì chúng tôi vẫn ở thế bất lợi như cũ.

Lúc này, chúng tôi đã tập trung lại một chỗ.

Sáu người của Tấn Tiệp Môn đều thở hổn hển, khắp người đầy máu, mắt đỏ hoe.

Lúc này, tôi nghe thấy một người đàn ông cao lớn trong số họ nói: “Chẳng lẽ sáu người của Tấn Tiệp Môn chúng ta vừa xuống núi đã chết dưới tay đám yêu đạo này rồi sao?”

“Đại sư huynh, sẽ không có chuyện đó đâu, nơi này cách Tử Tiêu Phong không xa, chúng ta nhất định sẽ tìm được đường thoát ra ngoài!"

Cô gái xinh đẹp lên tiếng.

Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa biết tên của sáu người này.

Kết quả cô ấy vừa dứt lời, tên yêu đạo ở đằng xa lại cười lớn:

“Hừ, kể từ lúc các người bắt đầu bước tới đây thì bần đạo đã kích hoạt trận pháp Cửu Tinh Độn rồi.

Trong vòng hai giờ các người chỉ có thể đi vòng quanh nơi đây, không thể đi nơi nào khác!"

Nghe vậy, trong lòng chúng tôi lại “lộp bộp” một tiếng.

Không ngờ được! Đối phương thế mà lại chuẩn bị mọi thứ kỹ càng như vậy.

Để ám sát lão Phong và tôi, thậm chí còn bố trí trận pháp ở đây.

Tôi cắn chặt răng, nhưng không thể cứ đứng ngốc ở đây được.

Tôi vẫn lên tiếng: “Đừng chú ý đến trận pháp gì đó, chúng ta cứ xông lên rồi tính tiếp!”

Những người còn lại đều gật đầu, rất rõ ràng điều này.

Xông lên, thì còn có hy vọng sống sót.

Còn nếu cứ tiếp tục ở đây liều mạng thì chẳng còn hy vọng gì cả.

Ngoài việc đối phương có nhiều người hơn chúng tôi, thì đầu lâu đen lơ lửng phía trên cũng có hạn chế đối với chúng tôi.

Nó có thể hấp thụ bất kỳ loại linh lực nào, đồng thời còn có thể ngăn cản tôi sử dụng Hồ Ấn. Thực sự là một thứ biến thái.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi quát lên: “Xông lên!"

Nói xong, tôi dẫn đầu liều mạng lao về hướng xung quanh Tử Tiêu Phong.

Phía trước vẫn có yêu đạo ngăn cản, bọn chúng đều là yêu đồ giai đoạn ba.

Bọn chúng liên tục tấn công chúng tôi, điều này khiến chúng tôi rất khó chịu.

Mọi người ít nhiều cũng bị vướng bận tay chân.

Cũng may là chúng tôi đã dốc toàn lực tấn công, từng chút xuyên thủng vòng vây.

Cũng dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Tử Tiêu Phong.

Tên thủ lĩnh yêu đạo đứng đằng sau đã nở một nụ cười ranh mãnh.

Đôi tay kết thành ấn, trong miệng khẽ quát một tiếng: “Mở!"

Bình Luận (0)
Comment