Một tiếng “Mở” này dường như khiến cây trúc xung quanh rung chuyển, bầu trời cũng xuất hiện gợn sóng.
Dưới tình huống này, chúng tôi vẫn cứ lao về phía trước.
Nhưng có ai ngờ vừa lao ra khoảng mười mét, bầu trời vốn dĩ trong xanh lại xuất hiện sương mù.
Sương mù này đến một cách khó hiểu, hơn nữa khi đi vào trong sương mù.
Chạy chưa được bao xa, tôi thấy mình đã trở lại vị trí ban đầu.
Tên thủ lĩnh yêu đạo vẫn đứng đó với cái đầu lâu đen treo lơ lửng trên đầu.
Vẻ mặt gã tràn đầy chế giễu, cười như không cười nhìn chúng tôi.
Giống như muốn nói đừng cố gắng nữa, vô ích thôi.
Các người đã sớm là vật trong tay tôi rồi...
*****
Trận chiến này lão Phong và tôi đánh vô cùng khó chịu.
Thời điểm ở thung lũng Hắc Ám lúc trước cũng chưa bao giờ khó chịu đến thế.
Tuy rằng thực lực của đối phương cao hơn chúng tôi, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ áp chế tuyệt đối, khiến chúng tôi không thể đánh trả.
Dù có một số tên tay chân khác thì chúng tôi vẫn có thể cầm cự được một thời gian với sự giúp đỡ của sáu người đạo hữu đến từ Tấn Tiệp Môn.
Nhưng điều khiến chúng tôi lo lắng nhất chính là cái hộp sọ màu đen lơ lửng bên cạnh gã.
Ngoài ra còn có luồng khí đen kỳ lạ mà tên thủ lĩnh yêu đạo gọi là “Tổ Nguyên".
Thứ đó không chỉ có thể ngăn cản tôi sử dụng Hồ Ấn.
Mà khí tức của nó thậm chí có thể cắn nuốt linh lực của chúng tôi, khiến chúng tôi chiến đấu vô cùng thụ động.
Không chỉ vậy, bây giờ chúng tôi còn đang bị mắc kẹt trong một trận pháp.
Chỉ có thể đi vòng quanh khu vực này, cơ bản không thể thoát ra được.
Bây giờ khi đã xuyên thủng được làn sương mù dày đặc này thì lại phát hiện, tất cả đã trở về vị trí lúc đầu, lần nữa đối mặt với tên yêu đạo kia.
Điều này khiến tám người chúng tôi rơi vào trạng thái áp lực cùng tuyệt vọng.
"Ha ha ha! Tôi đã nói rồi, các người không thể chạy khỏi đây được! Hôm nay tôi sẽ tế sống hết các người."
Tên thủ lĩnh yêu đạo hét lớn, ngón tay vung lên.
Trong nháy mắt, hàng chục tên yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo lại lần nữa xông lên nghiền ép chúng tôi.
Một đám hét to “Ngao ngao”, sát khí quét qua.
Cùng lúc đó, hộp sọ đen trên đầu thủ lĩnh yêu đạo lại đóng mở lần nữa.
Một luồng khí đen khác tràn ra, giống như một con rắn đen không ngừng bay về phía chúng tôi.
Tôi nhìn chằm chằm vào tên yêu đạo và hộp sọ đen, nghiến răng nói: “Lão Phong, chúng ta chắc chắn không thể trốn thoát được. Vậy nên nhất định phải giết chết tên yêu đạo này. Gã điều khiển hộp sọ đen kia, nó quá khắc chế tôi!"
Tôi hung hăng nói, siết chặt kiếm Thái Nguyên.
Lão Phong nghe tôi nói xong cũng gật đầu: "Vậy thì chúng ta hãy liều mạng với gã! Toàn lực tấn công."
Nói xong, cả hai hít sâu một hơi, định dốc toàn lực tấn công.
Sáu người của Tấn Tiệp Môn cũng đã nhìn rõ tình hình, bây giờ chúng tôi đang bị mắc kẹt trong trận pháp.
Đối mặt với hàng chục tên yêu đạo, nếu như không đánh bại được đối thủ.
Vậy thì chúng tôi sẽ không có bất kỳ con đường sống nào.
Lúc này khi thấy tôi và lão Phong đang định dốc toàn lực tấn công, một người đàn ông cao gầy đã nói với chúng tôi:
“Vậy thì hãy để sáu người Tấn Tiệp Môn chúng tôi dọn đường cho hai người!”
Mặc dù tôi và sáu người này không quen biết nhau, hơn nữa khi còn ở trong thành phố giữa chúng tôi đã xảy ra một số hiểu lầm.
Ít nhiều gì tôi cũng đã làm họ bị thương.
Nhưng bây giờ, tôi có thể cảm nhận rất rõ tinh thần trọng nghĩa toát ra từ họ.
Loại kiên trì và tấm lòng muốn bảo vệ người khác của một người trừ tà.
Tôi cũng gật đầu nói: “Vậy làm phiền mọi người!”
Bây giờ không phải là lúc để nói nhiều, nên sau khi nói điều này.
Tôi lại vận chuyển đạo khí, chuẩn bị cho bước đột phá cuối cùng.
Sáu người của Tấn Tiệp Môn lúc này cũng hít một hơi thật sâu.
Tay cầm kiếm gỗ đào, họ xông lên chém giết đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo đang lao về phía chúng tôi.
“Yêu đạo, đi chết đi!”
“Yêu đạo, đừng coi thường chúng tôi!”
“Tấn Tiệp Môn của chúng tôi nhất định sẽ vang danh khắp thiên hạ!”
“…”
Sáu người này lần lượt hô lên, về phần “Tấn Tiệp Môn" mà họ nói, hôm nay chúng tôi mới biết đến.
Tu vi của sáu người này có thể được coi là xuất sắc trong lớp trẻ hiện nay.
Rất nhanh sau đó, họ đã đánh với đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Tiếng nổ của những lá bùa vang lên “Ầm ầm ầm".
Sáu người của Tấn Tiệp Môn vừa chạm mặt đã sử dụng sáu lá bùa không rõ tên.
Lợi dụng sức mạnh của lá bùa để làm những tên yêu đạo của Nhật Nguyệt Thần Giáo đang lao đến bị thương nặng.
Luồng khí đen trên bầu trời đã quét đến.
Lão Phong và tôi cũng không có nhiều biện pháp hữu ích để đối phó với loại khí đen này.
Ngoài trừ né tránh thì chính là sử dụng đạo khí để tấn công trực diện.
“Vèo vèo”, lão Phong và tôi lần lượt bắn ra hai luồng đạo khí.
Trong nháy mắt khi đạo khí tiếp xúc với khí đen, một vụ nổ đã xảy ra.
Hai cỗ lực lượng hoàn toàn khác nhau đã nổ mạnh giữa không trung.
Hình thành từng đợt gợn sóng gió, khuấy động bốn phía.
Lão Phong và tôi nhanh chóng di chuyển.
Có sáu người Tấn Tiệp Môn mở đường, lão Phong và tôi một lần nữa xông lên giết tên thủ lĩnh yêu đạo đó.
Tên yêu đạo đó cũng không thèm tránh né, bởi vì thực lực của gã vốn đã cao hơn hai người chúng tôi.
Còn có pháp khí hộp sọ đen kia, gần như chiếm ưu thế tuyệt đối.
Gã còn ước gì tôi và lão Phong cùng xông lên đánh gã.