Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1986

Chương 1986 Chương 1986

Hết thảy những điều này tôi chỉ hoàn thành trong nháy mắt, cũng chẳng lãng phí dù chỉ là một giây.

Giờ phút này, trong cơ thể tôi đã tồn tại ba loại đạo khí.

Loại thứ nhất chính là đạo khí căn nguyên của chính bản thân tôi.

Loại đạo khí này người tu hành nào cũng có, và đều là màu trắng y như nhau.

Loại khí thứ hai chính là thành quả của Hỏa Thiên Công, nó cực kỳ thô bạo và lớn mạnh, có màu đỏ sậm.

Loại khí thứ ba có màu tím, chính là tử điện từ viên đá kia, có lực sát thương rất mạnh mẽ.

Hiện giờ, ba loại đạo khí đang lưu chuyển trong người tôi, sức mạnh của ba loại linh lực ấy đang phát ra từ khắp cơ thể tôi, giống như những ngọn lửa bốc lên.

Nhìn bề ngoài thì nó rất có sức ảnh hưởng tới thị giác.

Hơn nữa, sau khi bổ sung thêm đạo khí ba màu kia, thực lực của tôi lại được tăng cao hơn.

Đạt tới cảnh giới rất khủng bố trong Đạo môn.

Tôi đã đạt tới cảnh giới Đạo Tông, đây đã là cảnh giới cao nhất trong chính phái, thậm chí là cao gần như nhất giang hồ rồi.

Nếu không tìm tòi và khổ luyện hơn 20 đến 30 năm, thì rất khó đạt được tới cảnh giới cao như vậy.

Đừng nói tới một người còn trẻ tuổi như tôi, cho dù là những người tu hành đã hơn 50-60 tuổi, cũng chưa chắc đã đạt được tới cảnh giới này.

Nhưng mà tôi lại là một ngoại lệ.

Sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã từng nói rồi, tôi là người có thiên phú tu luyện rất cao, là người tu luyện được thần minh lựa chọn.

Đồng thời, từ khi tôi xuất đạo tới nay, luôn được sinh tử mài giũa.

Nào là giết yêu đạo, chiến đấu với ác quỷ, xâm nhập âm phủ, tử chiến với tà giáo,…

Trải quan bao phen hiểm nguy như vậy, đã giải phóng tiềm năng vô hạn trong người tôi, hơn nữa, bên người tôi lại có những món pháp bảo bí mật như thế này nữa.

Đó là lý do tại sao tôi có thể khống chế được sức mạnh ở cảnh giới Đạo Tông ở cái tuổi này.

Tuy rằng đây chỉ là sức mạnh tạm thời, nhưng trước sức mạnh của cảnh giới Đạo Tông, đám lệ quỷ cùng quái vật nhỏ nhoi này thật chẳng đáng là gì.

Giờ phút này, sắc mặt của tôi đã tái nhợt, tay cầm chặt kiếm Thái Nguyên, vận chuyển linh lực ba màu, phóng ra một kiếm.

Trong khoảnh khắc, một luồng kiếm khí mạnh mẽ chứa đầy tia điện lập tức trào ra.

Một âm thanh “Phanh” vang lên trong không khí.

Những nơi kiếm khí đi qua, phàm là lệ quỷ hay quái vật, đều lần lượt ngã xuống.

Hoặc là hồn phi phách tán, hoặc là máu thịt lẫn lộn.

Cho dù lệ quỷ hay quái vật đứng ở bên cạnh cũng chịu ảnh hưởng của kiếm khí.

Lại thêm cảm xúc tiêu cực do Hỏa Thiên Công tạo ra, khiến cho nội sợ hãi của bọn chúng tăng lên vô hạn.

Tia điện xuất hiện, càng làm cho bọn chúng hoảng sợ như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.

Dưới uy lực của một kiếm ấy, đám lệ quỷ đã sợ ra mặt, không ngừng lùi lại phía sau.

Đến cả những con quái vật bốn chân lúc này cũng chẳng khác nào chó hoang bị bắt nạt, chỉ biết phát ra những tiếng kêu “Ngao ngao ngao” đáng thương…

Sáu vị đệ tử của Tấn Tiệp Môn thấy cảnh này thì trợn tròn cả mắt.

Chỉ thấy con đường trước mặt tôi đã được dọn sạch sẽ.

Lệ quỷ hay quái vật, đều bị một kiếm này của tôi dọa sợ đến mức không dám tiến lên.

Tên mặt trắng đang đứng ở một bên xem kịch vui, vốn còn giữ dáng vẻ thờ ơ bình thản, nhưng bây giờ lại bắt đầu lo lắng không yên.

Theo tình báo mà gã có được, tôi chỉ biết triệu hồi Hồ tộc và một nữ quỷ mà thôi.

Còn lại, tôi gần như không thể khống chế một loại linh lực thuộc tính điện nào cả, nhưng bây giờ xem ra, tình báo mà gã có được đã sai rồi.

Đây là điều mà gã không ngờ tới, hơn nữa, gã cũng không kịp trở tay.

Tôi ra tay chém giết suốt một đoạn đường, cho đến khi tới được chỗ của lão Phong cùng Tử U.

Tốc độ của tôi cực nhanh, hơn nữa đám lệ quỷ lại chẳng dám ngăn cản tôi.

Kết quả, chẳng mấy bao lâu tôi đã tới được trước mặt hai người bạn của mình, nhưng lúc này tôi lại phát hiện ra, hai người bọn họ đang lâm vào hôn mê sâu.

Mà ở giữa trán của họ còn có thêm một lá bùa chú nữa.

Đồng thời, tàu điện ngầm cũng đã xuất hiện.

Hai chiếc đàn lớn đã chiếu thẳng về hướng này.

Làm người ta gần như không thể mở hai mắt ra được, còn những tên lệ quỷ và quái vật kia, bởi vì có ánh sáng trắng xuất hiện mà hoảng sợ vội vã lùi lại phía sau.

Hoặc là tìm chỗ ẩn nấp, hoặc là bò sang bên cạnh cống thoát nước để tránh né chùm tia sáng kia.

Trong đó, cũng có một số ít quái vật hay lệ quỷ không kịp trốn đi.

Sau khi chúng bị luồng ánh sáng mạnh kia chiếu vào người, bề ngoài cơ thể của chúng bắt đầu phát ra những tiếng “xèo xèo xèo” như thể đang bị thiêu đốt, rồi lăn ra chết cháy ngay tại chỗ…

Trong lòng tôi càng căng thẳng hơn, đã không còn nhiều thời gian nữa rồi.

Không chút do dự, tôi giật phắt lá bùa dán trên trán hai người họ ra.

Sau đó, lợi dụng kiếm Thái Nguyên, chặt đứt dây thừng đang trói chặt họ lại.

Rồi dùng chút sức mạnh, ném lão Phong ra khỏi đường ray trước tiên.

Nhưng lúc này, tàu điện ngầm chỉ còn cách tôi chưa tới bảy mét nữa thôi.

Tốc độ của tàu cũng rất nhanh.

Nếu tôi chậm trễ dù chỉ là nửa giây thôi, chỉ e là tôi và Tử U đều sẽ vị tàu đâm chết ngay trên đường ray này.

Sáu người Tấn Tiệp Môn đều đã tránh sang một bên.

Thấy tôi còn chưa rời khỏi đường ray, họ sợ đến độ hét ầm lên:

“Đinh đạo hữu, nhanh lên!”

“Mau lên!”

“Không còn kịp rồi!”

“Mau tránh ra…”

Bình Luận (0)
Comment