Từng đợt đạo khí khuấy động trong nước, tạo ra âm thanh “ku ku ku”, và những chuỗi bọt nước nói tiếp nhau nổi lên khỏi mặt nước.
Hai con quỷ nước dẫn đầu vừa mới lao tới đã bị một chưởng của tôi đánh cho trọng thương.
Vương Thanh, Vương Hổ ở đằng sau rõ ràng là không hề có kinh nghiệm chiến đấu với quỷ nước.
Lúc này, hai người họ lại đang nóng lòng muốn cứu người, thế nên không hề để ý đến đám quỷ nước ở bên dưới, chỉ điên cuồng vươn người, bơi về phía trước.
Thế nhưng, họ lại chẳng ngờ mình đã bơi vào giữ đám quỷ nước…
*****
Sóng lớn tràn qua, những con quỷ nước điên cuồng xuất hiện.
Thế mà hai tên ngốc Vương Thanh và Vương Hổ này lại không đánh đuổi đám quỷ nước mới xuất hiện.
Ngược lại, còn cố chui đầu và giữa đám quỷ nước.
Chờ đến khi tôi phát hiện ra hành động của bọn họ, thì đã không còn kịp ngăn lại nữa rồi.
Họ còn chưa kịp cử động, thì đã bị một con quỷ ở dưới nước tóm chặt lấy hai chân.
Cả hai mất thăng bằng trong nước, ngay lập tức, cả người họ đều chìm vào trong lòng nước lạnh, tạo thành một tiếng “bùm bùm”.
“Chết tiệt!”
Tôi mắng thầm một tiếng, sau đó vội vàng bơi về phía hai người kia.
Lão Phong cũng trợn trắng cả mắt, mẹ nó, không phải hai anh nhảy xuống hỗ trợ à, sau lại trở thành người kéo chân đồng đội rồi.
Còn chưa cứu được ba người Vương Sơn, Vương Phi, Vương Xích ở phía trước, thì ở phía sau, hai người kia đã bị quỷ nước tóm được.
Nhưng cũng may, khoảng cách giữa bọn họ và tôi cũng không quá xa, tôi hít một hơi thật sâu, sau đó lại lao xuống nước.
Rồi tôi nhanh chóng bơi lại gần hai người kia.
Ở trong nước, tôi có thể nhìn thấy rõ ràng, hai người Vương Thanh đang bị tới bốn con quỷ nước tóm lấy.
Trong đó, có hai con quỷ nước đang túm chặt chân họ, lúc này, chúng không ngừng kéo họ xuống đáy sông.
Còn hai con quỷ nước khác thì liên tục khống chế hai người Vương Thanh.
Tuy rằng Vương Thanh và Vương Hổ đều là người có đạo hạnh không tồi, nhưng giờ ở dưới đáy sông, trông bọn họ cũng có vẻ luống cuống tay chân.
Rõ ràng là hai anh chàng ngốc này chẳng có chút kinh nghiệm chiến đấu gì cả, rõ ràng là họ đang hoảng sợ, nên không thể phát huy được năng lực của mình.
Nhưng may thay, lúc này tôi đã bơi được tới gần bọn họ, tôi kêu lên một tiếng trong nước, tồi toàn thân run lên.
Khí tức mạnh mẽ của Đạo Vương khuấy động trong nước, hóa thành gợn sóng, nháy mắt đã lan rộng khắp một khúc sông.
Tuy rằng ở dưới nước, những con quỷ nước kia rất lợi hại, nhưng thông qua khí tức của chúng, tôi thấy thực lực của đám này cũng chẳng mạnh được bao nhiêu.
Lúc này, cảm nhận được khí tức Đạo Vương của tôi, tất cả bọn chúng đều sợ hãi đến khẽ run lên, đồng loạt quay đầu lại nhìn tôi.
Nhưng tôi đã ở ngay gần chúng, còn ra tay liên tục.
Sau vài tiếng “Bang bang” trầm đục, hai con quỷ nước đang tóm chặt lấy chân của đám Vương Thanh đã nhanh chóng bị trọng thương.
May cho bọn chúng, đây là ở dưới nước.
Chứ nếu là ở trên bờ, hai con quỷ kia căn bản là không thể ngăn được đòn tấn công của tôi, lúc này chỉ sợ là đã hồn phi phách tán.
Khi những con quỷ nước khác nhìn thấy thế, sắc mặt của chúng càng trở nên khó coi hơn.
Chúng đồng loạt phát ra những tiếng kêu “ngao ngao” ở trong nước, và tôi có thể nghe rõ tiếng gầm “Ong ong ong” mơ hồ truyền đến từ đáy sông.
Chúng để lộ ra gương mặt tái xám, cùng với đôi mắt trắng dã và cặp răng nanh dài ngoằng.
Nhưng những thứ này chỉ có thể dọa được người thường mà thôi, còn tôi đã miễn nhiễm với chúng từ lâu.
Tôi không những không hề sợ hãi, mà ngược lại, còn tiếp tục tiến về phía trước.
Thời điểm bơi lại gần bọn chúng, tôi vẫn tấn công liên tục.
Những âm thanh “Bang bang” trầm đục vang lên không ngừng, từng đợt đạo khí bắn ra trong nước.
Chỉ mới vài hiệp, bốn con quỷ nước kia đã bị tôi đánh trọng thương, bỏ trốn mất dạng.
Hai người Vương Thanh và Vương Hổ cũng lập tức bơi lên mặt nước.
Cả hai nhanh chóng hít lấy không khí, sắc mặt căng thẳng.
Tôi cũng bơi lên ngay theo sau, hai người kia thấy tôi, trên mặt lộ rõ vẻ cảm kích.
“Đinh, Đinh đạo hữu, thật, thật cám ơn anh!”
“Đinh Phàm đạo hữu, thật sự cảm ơn anh. Tôi không ngờ được đám quỷ nước này lại có thể mạnh như vậy!”
Vương Thanh cùng Vương Hổ lần lượt nói cảm ơn tôi.
Giống hệt như suy đoán của tôi, bọn họ không hề có bất cứ kinh nghiệm chiến đấu với quỷ nước nào.
Mà bây giờ tôi cũng không buồn trách họ nữa, nên chỉ nói:
“Ở trong nước, sức mạnh của chúng ta sẽ yếu đi. Mà những con quỷ nước này thì lại vô cùng lợi hại.
Các anh đừng liều lĩnh lao lên nữa, đi ngay sát cạnh tôi và lão Phong thôi!”
Hai người kia được trải nghiệm một lần, cũng biết được đối phương mạnh ra sao.
Nghe tôi như vậy nói, họ không ngừng gật đầu đồng ý.
Tôi không có thời gian để nói nhiều với hai người họ, rốt cuộc thì đám người của Vương Sơn vẫn còn đang chờ chúng tôi tới cứu.
Nhắc tới ba người này, hiện tại họ đã hoàn toàn chìm vào trong làn nước.
Lúc này, mọi người đều nín thở chiến đấu với với lũ quỷ ở trong nước.
Nếu chúng tôi không thể đến đó kịp thời, cả ba người bọn họ đều sẽ chết đuối.
Hiện giờ lão Phong đang đứng chắn trước mấy người chúng tôi, tránh để chúng tôi bị nhiều quỷ nước tập kích hơn.
Thấy chúng tôi đã thoát khỏi nguy hiểm, cậu ấy cũng hét lên một tiếng: “Mọi người đều nín thở đi, rồi chúng ta cùng nhau lặn xuống dưới!”
Nói xong, lão Phong hít một hơi thật sâu.
Sau đó, cậu ấy lao người vào trong dòng nước, lặn thẳng xuống đáy sông.