Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2007

Chương 2007 Chương 2007

Tôi liếc nhìn hai người Vương Thanh cùng Vương Hổ một cái, không nói gì nhiều, nhanh chóng hít một hơi thật sâu rồi lặn theo sau lão Phong.

Tuy trong lòng Vương Thanh và Vương Hổ rất căng thẳng, nhưng họ cũng hít sâu mấy hơi, rồi lao người lặn xuống dưới.

Còn ở trên bờ, hai cô gái Tử U và Vương Phượng không biết đã tìm ở đâu được một chiếc thuyền hỏng, kéo ra cạnh mép sông.

Lúc này, họ đang kéo nó xuống nước, định chèo thuyền về phía chúng tôi…

Sau khi lặn xuống nước, bốn người chúng tôi nhanh chóng bơi về phía mấy người đám Vương Sơn.

Tôi có thể nhìn thấy rõ ràng, ngũ đệ tử Vương Xích của Tấn Tiệp Môn đã sắp không nín thở được nữa rồi.

Cậu ta đã bị sặc một ngụm nước, động tác của tứ chi cũng đã chậm hơn hẳn.

Nếu không kéo cậu ta lên bờ để hít thở không khí, có khả năng anh chàng này sẽ phải ngỏm củ tỏi.

Tuy nhiên, lúc này có ít nhất mười hai con quỷ nước đang bơi vây quanh ba người bọn họ.

Mà càng ngày, chúng càng siết chặt vòng vây của ba người.

Thỉnh thoảng, tôi còn nghe thấy tiếng cười “Ha ha ha” quái dị phát ra ở trong nước, âm thanh kia vô cùng chói tai, khiến cho ai nghe thấy cũng tê cả da đầu.

Cộng với cảm giác mơ hồ khi ở trong nước, quả thật vô cùng đáng sợ.

Nhưng tôi và lão Phong không hề lùi bước, mặc dù số lượng của đám quỷ nước rất nhiều, nhưng lại không có con nào quá mạnh mẽ.

Thậm chí cả đám này gộp lại còn kém hơn hẳn hai vợ chồng nhà Lý Quang Điền từng muốn giết tôi, hơn nữa, lúc này chúng tôi còn định chiến đấu trực diện và cứu người.

Những con quỷ nước kia cũng chú ý đến chúng tôi, trong đó, có bảy, tám con mạnh mẽ quay đầu lại, bày ra vẻ mặt dữ tợn với chúng tôi.

Đồng thời, chúng còn lắc lư cơ thể, giống hệt như một con cá.

Rồi chúng trực tiếp lao thẳng về phía tôi và lão Phong, tốc độ phải nói cực kỳ nhanh.

Tôi và lão Phong thấy thế, cũng lần lượt vận chuyển đạo khí, trực tiếp hành động.

Trong nháy mắt, chúng tôi đã lao vào đánh nhau với lũ quỷ nước.

Đám người Vương Thanh ở phía sau cũng nhanh chóng gia nhập vòng chiến đấu.

Bởi vì đã có kinh nghiệm trước đó, lần này, hai người kia đã cẩn thận hơn rất nhiều, không dám lỗ mãng, càng không dám liều lĩnh.

Như thế, họ cũng có thể tự bảo vệ sự an toàn của chính mình.

Móng vuốt của quỷ nước rất mạnh, nếu không cẩn thận, có thể chúng tôi sẽ bị móng vuốt của chúng đâm vào người.

Nhưng chỉ với một chút tu vi của bọn này, thật không đủ để khiến tôi và lão Phong bị thương.

Những tiếng nổ “Phanh phanh phanh” xuất hiện, đạo khí không ngừng phóng ra, đạo hạnh của đám quỷ nước kia không cao, căn bản là không chống đỡ nổi.

Chỉ trong mấy cái chớp mắt, tôi và lão Phong đã mở ra được một con đường máu.

Trong số tám con quỷ nước, đã có năm con bị thương nặng.

Còn ba con khác đang cố quấn lấy, cản trở hai người Vương Thanh.

Thấy bọn họ đã ổn định được tình hình, tôi và lão Phong cũng không ra tay giúp đỡ mà tiếp tục bơi về phía trước.

Khi chúng tôi đến gần hơn, tất cả những con quỷ nước còn lại đều nhìn hai chúng tôi chằm chằm.

Tất cả bọn chúng đều gầm lên giận dữ, nhưng điều này không làm chúng tôi sợ hãi chút nào.

Cùng lúc ấy, hai người chúng tôi nhanh chóng kết thủ ấn ở trong nước, âm thầm niệm pháp quyết.

Cuối cùng, chúng tôi đồng loạt dùng ngón tay làm kiếm chỉ, trong nháy mắt, hai luồng đạo khí mạnh mẽ bắn ra.

Nó biến thành một loạt bong bóng trong nước và nổ tung ngay giữa đàn quỷ.

Trong đó, có hai con quỷ nước lập tức bị hồn phi phách tán.

Ngày càng có nhiều quỷ nước sợ hãi và bỏ chạy tán loạn trước áp lực mạnh mẽ của hai luồng đạo khí kia.

Hai người chúng tôi cũng bắt lấy cơ hội này, nhanh chóng tiến về phía trước.

Khi chúng tôi bơi được đến gần ba người kia, tôi phát hiện ra Vương Xích đã ngất.

Vương Sơn và Vương Phi cũng không nín thở nổi nữa, hai con mắt đã sắp trợn ngược ra ngoài.

Trong đám chỉ có Vương Sơn còn có chút thể lực, miễn cưỡng có thể đạp chân bơi về phía mặt nước…

Tôi và lão Phong kéo ba người này, bắt đầu lao về phía mặt nước.

Cách đó không xa, hai người Vương Thanh thấy chúng tôi đã cứu được người, cũng không dám tiếp tục dây dưa với đám quỷ nước nữa.

Sau khi dùng đạo khí quét sạch đám quỷ nước, họ cũng điên cuồng hướng mặt nước mà bơi lên...

*****

Sau khi cứu được ba người Vương Sơn, Vương Phi, Vương Xích, nhóm chúng tôi nhanh chóng bơi lên mặt nước.

Dù sao thì ở trong nước cũng là sân nhà của đám quỷ nước.

Cứ cho là tu vi của mấy người chúng tôi cao hơn bọn chúng, có thể dốc toàn lực áp chế đối thủ. Nhưng một khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chúng tôi có thể gặp phải tai nạn.

Cho nên, tôi thực sự không muốn chiến đấu với đám quỷ kia ở trong nước, nhất là khi chưa có sự chuẩn bị gì như thế này.

Ngay sau đó, chúng tôi đã ngoi được lên khỏi mặt nước.

Mà Tử U và Vương Phượng cũng đã chèo thuyền được tới chỗ chúng tôi.

Thấy chúng tôi thò đầu ra, hai người họ không dám ngừng mái chèo, cố gắng tới gần chúng tôi.

Tôi kéo Vương Xích đã hôn mê ra, nói với hai cô gái: “Mau tới đây, Vương Xích đã ngất đi rồi...”

Vương Phượng nghe thấy ngũ sư huynh của mình đã ngất đi, lúc này vô cùng kích động.

Cô ấy không ngừng đảo tay chèo, cố gắng chèo thuyền về phía chúng tôi với tốc độ nhanh nhất.

Hai người Vương Thanh và Vương Hổ cũng nhanh chóng thò đầu ra.

Bọn họ mồm to miệng mà thở hổn hển, rồi cũng tiến lại gần chúng tôi: “Sư đệ, sư đệ, cậu thế nào rồi?”

Bình Luận (0)
Comment