Suy cho cùng thì khi bị ánh sáng từ mặt gương chiếu vào, cũng sẽ gây ra ảnh hưởng cực kỳ lớn cho gã.
Tử U thân là đại đệ tử của Tử Vân Tông, thực lực đương nhiên không phải bàn cãi.
Lúc này, cô ấy liên lục sử dụng những lá “bùa chú màu đỏ”, còn cụ thể chúng là gì thì tôi không biết.
Nhưng sức mạnh của những lá bùa màu đỏ này cũng chẳng cần phải nói.
Mỗi khi nổ tung, chúng đều phóng ra những luồng đạo khí cực kì mạnh mẽ, khiến cho Quỷ Vương tạm thời không dám liều lĩnh quá mức.
Tôi nghỉ một chút, rồi vội vàng móc viên đá màu tím ra.
Nhanh chóng kích hoạt Hỏa Thiên Công, mở ra linh lực màu tím.
Cả quá trình này tôi thực hiện rất nhanh chóng, sau đó, khói tím bốc lên, tia điện xuất hiện.
Những tia linh lực màu tím kia chui theo lỗ mũi, tiến vào trong cơ thể tôi.
Cảm giác lâng lâng xuất hiện, trong đan điền của tôi lại có thêm một loại linh lực nữa.
Tôi không dám có chút chậm chễ nào, vì chỉ cần tôi do dự thêm một giây, áp lực mà mấy người lão Phong và Tử U phải chịu sẽ tăng lên gấp bội.
Tôi cắn chặt răng, không màng tới cánh tay đau nhức của mình.
Nắm chặt thanh kiếm Thái Nguyên lần nữa, rồi tôi vọt thẳng về phía Quỷ Vương.
Tên quỷ này chân chạm đất, một đôi vuốt quỷ hung hãn vô cùng.
Nếu đối đầu trực diện thì căn bản chẳng có ai chống đỡ nổi.
Nhưng giờ phút này trong người tôi đã có ba loại linh khí, thực lực của tôi cũng tạm thời đạt tới cảnh giới Đạo Tông.
Tôi vội vã tiến về phía trước, dưới chân vừa dậm mạnh một cái, cả người đã tung lên không trung.
Kiếm Thái Nguyên trong tay tôi bổ ra, trong miệng của phát ra một tiếng hét: “Đi chết đi!”
Một kiếm này tôi đã hội tụ cả ba loại linh lực lại.
Từng đợt tia điện màu trắng toả ra khỏi thân kiếm Thái Nguyên.
Giờ phút này, một nhát kiếm mà tôi chém xuống có uy lực kinh người.
Nhưng tên Quỷ Vương kia lại chỉ hừ lạnh một tiếng.
Một bên vuốt quỷ của gã lướt qua lão Phong và những người khác, bên vuốt quỷ còn lại thì trực tiếp ngăn cản kiếm Thái Nguyên của tôi.
Sau một tiếng “Phanh” trầm vang, đạo khí lại lần nữa tràn ra khắp nơi.
Giờ phút này, có linh lực ba màu của tôi, còn thêm sức mạnh tiêu cực từ Hỏa Thiên Công và tử điện hợp lại.
Chúng lần lượt bao trùm lên người Quỷ Vương.
Tuy rằng Quỷ Vương có sức mạnh áp đảo, nhưng trước tất cả những loại sức mạnh ấy, gã đã hoàn toàn bị áp chế.
Một đòn này, cũng làm cho gã cảm nhận được khó khăn.
Hỏa Thiên Công khiến cho gã cảm nhận được một cảm giác lo lắng, sức chiến đấu giảm xuống không ít.
Hiện tại, lại có thêm một luồng đạo khí màu tím, làm cho cơ thể của gã hơi cứng đờ lại, khiến gã khó có thể phát huy được thực lực chân chính.
Bởi vậy, sau một đòn này của tôi, tình thế của chúng tôi đã là 50/50.
Tôi không thể áp chế được tên kia, nhưng tên kia cũng chẳng thể đẩy lùi được tôi.
Tuy nhiên, tôi vẫn cảm nhận được một luồng sức mạnh áp đảo.
Gân xanh trên người tôi nổi lên, không ngừng dồn sức xuống hai tay, trong miệng cũng phát ra những tiếng gầm nhẹ.
Nhìn sang phía tên Quỷ Vương kia, sắc mặt gã lúc này cũng đã trở nên dữ tợn đến cực điểm.
Đôi mắt không có đồng tử kia cũng đã sắp lòi ra ngoài.
Gã để lộ ra chiếc miệng đầy răng nanh sắc bén, phẫn nộ nói:
“Con người đáng chết, mày cho rằng, chỉ như vậy thì có thể ngăn cản được bổn vương sao?”
Nhưng giọng nói này còn chưa dứt hẳn, lão Phong và Tử U đã liên tục tấn công lại.
Sau hai tiếng “Vèo vèo”, hai mũi kiếm chĩa thẳng về phía người Quỷ Vương.
Hồ Mỹ vẫn luôn âm thầm mai phục, lúc này cũng nắm bắt được thời cơ mấu chốt.
Yêu khí đột nhiên bùng nổ, một tiếng cào gầm vang lên.
Hồ Mỹ trực tiếp nhảy từ trong bụi cây ra, thình lình há chiếc miệng lớn, trực tiếp cắn thẳng vào cổ Quỷ Vương.
Hai mắt cô ấy đỏ lên, không ngừng hút lấy nguyên lực của Quỷ Vương.
Mà trên người gã lúc này cũng đã bị hai thanh kiếm đâm thủng.
Gương mặt vốn dĩ rất dữ tợn của Quỷ Vương đã thay đổi, hai mắt gã trợn trừng, sắc mặt cứng đờ lại.
Tử U thấy chúng tôi ra tay thành công, trong lòng không khỏi kích động.
Cô ấy càng cố gắng tăng thêm sức lực ở thân kiếm, trong miệng quát khẽ một tiếng: “Mày đáng chết...”
Nhìn thấy thế, trong lòng tôi vừa ngạc nhiên cũng vừa vui vẻ.
Thành công rồi sao? Nếu có thể giết chết được tên Quỷ Vương kia trong một lần này, thì thật là tốt quá rồi.
Sáu kiệt Tấn Tiệp Môn cũng bò tới.
Thấy người của Quỷ Vương đã bị xuyên thủng, cũng kinh ngạc trợn trừng cả mắt.
Cả đám có vẻ rất kinh ngạc:
“Tuyệt lắm!”
“Mẹ nó, thành công rồi!”
“Bị đâm hai kiếm, còn bị Hồ Mỹ cắn trúng, tên này phải chết chắc rồi…”
“...”
Mấy người họ đều như đã quên hết vết thương trên người, sắc mặt không khỏi lộ rõ ý cười.
Nhưng nào ngờ, sắc mặt vốn dĩ đang cứng đờ của Quỷ Vương bỗng nhiên thay đổi.
Mặt gã càng trở nên hung ác hơn, cơ thể run rẩy, ấy vậy mà lại tản ra một luồng khí hung ác mãnh liệt…
*****
Tên Quỷ Vương kia bị hai kiếm đâm trúng, lại bị Hồ Mỹ cắn phải vào mạch cổ.
Theo lý mà nói, tên này đáng lẽ phải chết ngay lập tức, hồn phi phách tán mới đúng.
Có thể thấy rằng tình hình lúc này đã hoàn toàn khác với những gì tôi đã nghĩ trước đó.
Tên Quỷ Vương này không những không bị giết chết, ngược lại, còn bộc phát ra một luồng âm sát khí mãnh liệt.
Hơn nữa, hiện tại gã càng trở nên cuồng bạo hơn trước.
Sau khi luồng âm sát khí màu vàng nhạt kia xuất hiện, sắc mặt của mỗi một người ở đây đều trở nên cứng đờ.