Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2023

Chương 2023 Chương 2023

Vừa rồi sáu kiệt Tấn Tiệp Môn còn đang vui sướng, lúc này đã hoàn toàn ngây dại.

Mẹ kiếp! Tình huống của tên Quỷ Vương này là như thế nào đây?

Nhưng không đợi chúng tôi kịp phản ứng lại, tên Quỷ Vương kia đã đột nhiên vươn móng vuốt ra.

Trong miệng gã phát ra tiếng rít gào: “Ngao!”

Âm thanh kia rất lớn, vang vọng khắp cả bờ sông.

Còn những người trực tiếp tấn công với gã, đã trực tiếp bị cương khí bắn ngược ra ngoài.

Mấy người cộng lại nặng hơn một trăm cân, vậy mà bị bắn ngược ra sau hơn 6m.

Cuối cùng, chúng tôi ngã thật mạnh trên mặt đất, mũi miệng nóng lên, một dòng máu tràn ra ngoài.

“Phụt” một tiếng, tôi phun ra một ngụm máu tươi.

Mụ nội nó, tôi bị nội thương rồi.

Sát khí vừa rồi bùng nổ quá mạnh, tôi hoàn toàn không thể nào chống đỡ được.

Ngoại trừ tôi, lão Phong, Tử U cùng Hồ Mỹ cũng chẳng khá hơn là bao.

Họ cũng bị hất văng ra mấy mét, lăn quay trên mặt đất mấy cái, mới ngừng lại.

Sáu kiệt Tấn Tiệp Môn trong lòng lo lắng, vội vội vàng càng chạy tới đỡ Tử U và lão Phong dậy.

Tình hình của hai người kia cũng chẳng khác tôi là mấy, họ cũng đều bị trận nổ từ sát khí của Quỷ Vương làm cho bị thương.

“Tên Quỷ Vương này quá, quá mạnh…”

“Mọi người, chúng ta đã tới tận nơi này rồi, mỗi người chúng ta phải cố gắng chiến đấu tiếp mới có thể sống sót nổi!”

Sáu kiệt Tấn Tiệp Môn lần lượt lên tiếng, đồng thời cũng nâng cao cảnh giác với tên Quỷ Vương kia.

Mà giờ phút này, trên mặt tên Quỷ Vương kia vẫn còn giữ nguyên dáng vẻ dữ tợn.

Hơn nữa, tiếng gầm của gã cũng đã kêu gọi mấy chục quỷ nước lâu la đang đứng ở bờ sông phía xa vọt lại đây.

Lúc này, bọn chúng đồng loạt đứng ở phía sau lưng Quỷ Vương, còn tên Quỷ Vương kia lại vặn cổ của mình vài cái.

Vết thương trên cổ gã dường như đang tự khép lại.

Lúc này nhìn lại, gã như thể chẳng hề có việc gì.

Không chỉ như vậy, cả khuôn mặt gã đều trở nên vặn vẹo.

Sắc mặt gã càng trở nên dữ tợn hơn, nhìn chúng tôi chằm chằm đầy hung dữ.

Trong miệng gã phát ra tiếng nói đầy phẫn nộ:

“Lũ con người đáng chết, là bổ vương đã đánh giá thấp chúng mày. Thế mà chúng mày lại có thể khiến tao bị thương, lát nữa tao sẽ hút khô hồn phách của chúng mày…”

Nói xong, từng đợt gió lạnh nổi lên từ khắp bốn phía.

Những đợt âm hàn khí lập tức quét qua mấy người chúng tôi.

“Lão Đinh, chúng ta không phải là đối thủ của gã.

Cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!”

Tôi lau khô vệt máu trên khóe miệng, nghe lão Phong nói như vậy thì cũng hiểu được.

Đối phương rất lợi hại, với thực lực của mấy người chúng tôi, hiện tại quả thật không thể nào đánh lại được tên kia.

Nhưng không chờ tôi trả lời lại lão Phong, giọng nói của Kỳ Lân tiền bối lại lần nữa vang lên bên tai tôi:

“Nhóc con, tên thuỷ quái này không phải là đối thủ mà cậu có thể đánh lại được đâu.

Hiện tại tôi không có cách nào ra tay, chờ tôi xuất quan, chúng ta hãy quay lại đây lấy thân kiếm của tôi.

Hơn nữa, bây giờ cậu lập tức rút lui, tôi còn miễn cưỡng bảo vệ cậu được!”

Giọng nói của tiến bối đột nhiên vang lên, lại còn xen lẫn một chút vội vàng.

Rất rõ ràng, đến cả tiền bối cũng đã nhìn ra, mấy người chúng tôi căn bản không thể đối đầu với tên Quỷ Vương này.

Nếu còn không rời đi, chúng tôi sẽ chẳng khác nào miếng mồi đưa vào miệng tên Quỷ Vương kia.

Nhưng điều khiến tôi chú ý chính là vế sau trong câu nói của tiền bối.

“Tôi có thể miễn cưỡng bảo vệ cậu!”

Lời này có ý gì? Chẳng lẽ nào, ý của tiền bối là chỉ có thể bảo vệ một mình tôi rời khỏi nơi này ư?

Thế còn lão Phong và những người khác thì sao, ông ấy sẽ bổ mặc họ ư?

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nói: “Tiền bối, tôi phải rời đi cùng bạn bè của mình.”

“Nhóc con ơi, tôi đã nói rồi, hiện tại tôi đang bế quan, căn bản không thể nào bảo vệ cậu.

Có thể miễn cưỡng bảo vệ cậu rút khỏi nơi này, đã là quá sức rồi, còn sức đâu mà quan tâm tới bạn bè của cậu nữa!

Nhanh chóng rời khỏi đây đi, chờ tên Quỷ Vương kia tụ khí xong, tôi cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu đi vào chỗ chết mà thôi!”

Giọng điệu của tiền bối lại khẩn trương hơn một chút, tôi cũng đã nhận được câu trả lời rõ ràng.

Tiền bối chỉ có thể bảo vệ cho một mình tôi mà thôi, còn lão Phong, Tử U và những người khác thì chỉ có thể tự sinh tự diệt.

Nhưng tôi không thể chấp nhận được điều này, bởi tôi và lão Phong là bạn bè cùng sinh ra tử với nhau đã lâu.

Là anh em sống chết có nhau, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ lại lão Phong mà chạy trốn một mình.

Cho nên, tôi đã trả lời rõ ràng:

“Tiền bối, tôi sẽ không rời đi một mình đâu.

Hơn nữa, tên Quỷ Vương này muốn giết chết chúng tôi, gã sẽ không thể để tôi rời đi dễ dàng như thế.”

Tôi lạnh lùng nói.

Mà tiền bối sau khi nghe tôi nói ra lời này, ông ấy cũng rơi vào trầm mặc và không nói gì thêm.

Quay lại nhìn tên Quỷ Vương kia, gã vẫn đang hội tụ âm sát khí xung quanh mình.

Sức mạnh của gã lại càng trở nên khủng khiếp hơn.

Lúc này, thấy mấy người chúng tôi đều lần lượt đứng dậy, tên Quỷ Vương kia hừ lạnh, nói:

“Muốn chạy trốn sao?

Không thể nào đâu!”

Nói xong, tên Quỷ Vương kia điều khiển mấy chục tên quỷ lâu la, hoá thành từng bóng trắng hư ảo.

Chúng kêu lên “Ô ô ô”, trong nháy mắt đã bao vây lấy mấy người chúng tôi.

Bọn chúng sẽ không chủ động tấn công chúng tôi, nhưng chỉ cần chúng tôi muốn rời đi, hiển nhiên mọi chuyện sẽ không dễ dàng như thế.

Bình Luận (0)
Comment