Nhìn quỷ nước ướt dầm dề vây quanh mình, sắc mặt của tôi không khỏi trầm xuống, nhưng tôi vẫn thản nhiên giơ tay phải lên.
Trên người tôi vẫn còn những con át chủ bài khác.
Tôi nhìn thoáng qua cánh tay trái và tay phải của mình, trên tay trái của tôi có dấu ấn màu đen triệu hồi được Mộ Dung Ngôn, tay phải có dấu ấn màu đỏ có thể gọi được Tam Gia của Hồ tộc.
Với những dấu ấn này, tôi có thể triệu hồi được người mạnh nhất của Hồ tộc.
Nhưng phân tích tình hình trước mắt, thực lực của tên Quỷ Vương kia quá mạnh.
Cho dù tôi có gọi Tam Gia tới, có khả năng ông ấy cũng không thể đưa mọi người chúng tôi rời khỏi nơi này an toàn.
Nếu dùng Hồ bài thì sao? Vậy thì càng không được.
Bởi vì muốn dùng Hồ bài để liên hệ với tất cả Hồ tộc tại núi Hồ, cần phải mất một thời gian rất dài.
Cho nên, hiện tại tôi chỉ có thể mời Mộ Dung Ngôn ra tay giúp đỡ.
Không chút do dự, tôi nhanh chóng kích hoạt đạo khí, trực tiếp rót vào bên trong dấu ấn màu đen.
Ấn đen cũng được kích hoạt ngay lập tức.
Trong nháy mắt, một trận đồ âm dương lập tức xuất hiện, sau đó, hình bát quái bắt đầu lan ra hai bên.
Lúc này, lão Phong cùng mấy người Tử U và Hồ Mỹ cũng đã rút lui tới bên cạnh tôi.
Giờ phút này chúng tôi cùng dựa sát vào nhau, cảnh giác với bốn phía.
Mà lão Phong cũng là người đầu tiên phát hiện ra ấn chú trên cánh tay trái của tôi.
Trong lòng cậu ấy vô cùng kinh ngạc, vội ngẩng đầu lên nhìn tôi.
Tuy rằng cậu ấy không nói gì, nhưng tôi lại gật đầu với cậu ấy một cái, rồi vô thức di chuyển cơ thể của mình ra phía sau người lão Phong.
Như thế, động tác của tôi có thể không bị tên Quỷ Vương kia nhìn thấy.
Mà ở phía xa, tên Quỷ Vương kia đã hội tụ xong sát khí.
Sức mạnh trên người gã bùng nổ, hiện tại, cho dù mấy người chúng tôi cùng hợp sức lại, cũng chẳng thể là đối thủ của gã.
Gã nhìn về phía chúng tôi, chậm rãi nâng đôi vuốt quỷ của mình lên:
“Đám sâu bọ chúng mày, bây giờ hãy chấp nhận lửa giận của bổn vương đi!”
Nói xong, gã ấn vuốt quỷ của mình xuống.
Trong khoảnh khắc ấy, một luồng sát khí bàng bạc phóng lên tới tận trời.
Nó giống như một trận lũ lụt làm vỡ đê và bất ngờ đổ xuống.
Nhắm ngay vào mấy người chúng tôi, trực tiếp vọt thẳng tới.
Sát khí nặng như thế này, chúng tôi nào dám đối đầu trực diện chứ.
Mọi người nhanh chóng rút pháp khí bên người ra, vận chuyển công pháp để ngăn cuồng luồng sát khí kia.
Luồng sát khí kia cứ như thể một cơn gió lạnh.
Tiếng gió thổi “Hô hô hô” không ngừng, tốc độ cực nhanh.
Cỏ cây dưới chân chúng tôi ngay lập tức đóng thành băng sương…
Chúng tôi có cảm giác như bản thân đang ở trong thời tiết mùa đông giá rét chỉ còn âm mười mấy độ.
Cơ thể không chỉ thấy khó chịu, mà chúng tôi còn phát hiện ra, linh lực cùng đạo khí trên người đang nhanh chóng bị rút đi.
Ở nơi xa, Quỷ Vương nhìn thấy dáng vẻ chật vật của chúng tôi, trong lòng vô cùng vui vẻ, bật cười “Ha ha” rất to.
Một loại hưng phấn giết chóc, cuối cùng cũng khiến tâm trạng buồn bực của gã trở nên sảng khoái hơn hẳn…
******
Nhưng bây giờ chúng tôi đang phải đối mặt với rất nhiều áp lực.
Dòng sát khí mạnh mẽ kia không những khiến chúng tôi bị thương, mà thậm chí còn bị rút linh lực và đạo khí trong người.
Có thể thấy được tên Quỷ Vương này lợi hại tới mức nào, nhưng lúc này, tôi vẫn kích hoạt ấn đen như cũ.
Nếu tôi có mời được Mộ Dung Ngôn tới đây, tất nhiên là có thể lật ngược chiến cuộc.
Cái tên Quỷ Vương chó má kia nhất định không thể nào là đối thủ của Mộ Dung Ngôn.
Rốt cuộc thì tôi cũng được tận mắt nhìn thấy thực lực của cô ấy.
Ấn âm dương bát quái vẫn được kích hoạt như cũ, bên này, tôi đang cố thiết lập liên hệ với Mộ Dung Ngôn.
Nhưng lão Phong và những người đứng trước mặt tôi thì lại cực kỳ vất vả.
Cậu ấy nhìn chằm chằm vào Bảo Kính Tử Kim, không ngừng thúc giục đạo khí.
Trong tiếng cười hoang dại của của tên Quỷ Vương kia, có vẻ họ đang dốc hết sức.
Lúc này, rõ ràng lão Phong quá sức chịu đựng: “Lão, lão Đinh, tôi sắp, sắp không trụ được…”
Ngoại trừ lão Phong, tình huống của những người còn lại cũng chẳng mấy khả quan, nghiến răng nghiến lợi giơ pháp khí lên.
Tạo thành một lá chắn bảo vệ xung quanh hai người chúng tôi.
Tránh cho sát khí thổi tới không làm tổn thương đến chúng tôi.
Nhưng một khi tấm khiên cương khí kia bị phá vỡ, mọi thứ sẽ kết thúc.
Không một ai trong số chúng tôi có mặt ở đây có thể sống sót.
Lúc này, ngoài tiếng cười lớn của Quỷ Vương cầm đầu kia, ngay cả đám quỷ lâu la xung quanh cũng bắt đầu cười, tạo thành những tiếng “Ha hả” lạnh đến rợn người.
Dường như nỗi đau, sự vất vả của chúng tôi có thể làm cho bọn chúng cảm nhận được sự hưng phấn và vui vẻ.
Tôi cau mày, quay lại nói với lão Phong một tiếng: “Cậu kiên trì một chút, sắp xong rồi.
Chỉ lát nữa, tôi sẽ cho đám quỷ nước kia phải biết mặt!”
Trong lúc nói chuyện, tôi đã cảm nhận được mối liên kết giữa tôi và Mộ Dung Ngôn gần như được thành lập.
Giọng nói của tôi tuy không lớn, nhưng tên Quỷ Vương đang đứng ở đối diện kia lại vẫn nghe được lời tôi nói.
Biểu cảm của gã lập tức biến đổi: “Ha hả, làm bọn tao đẹp mặt sao?”
Nói xong, gã lại vung tay lên.
Một cỗ âm sát khí lại một lần nữa đánh úp lại, âm sát khí kia đã được thực chất hoá, thành một luồng sương mù màu vàng đậm, trực tiếp quét tới.
Quét thẳng vào lá chắn cương khí được tạo thành từ pháp khí của chúng tôi.