Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2025

Chương 2025 Chương 2025

Kết quả, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, tấm khiên cương khí của chúng tôi đã nháy mắt bị đánh vỡ.

Sát khí cường đại xuất hiện, như thể hóa thành một chiếc xe minibus lớn đâm thẳng vào trong đám chúng tôi.

Tất cả chúng tôi chỉ cảm nhận được một ngoại lực rất lớn tác động lên cơ thể mình.

Ngay sau đó, tất cả chúng tôi đều bị thổi ngược ra ngoài.

Mười người chúng tôi, bao gồm cả Hồ Mỹ, đều hét lên một tiếng đau đớn.

Rồi lần lượt ngã xuống đất, tạo thành những tiếng “Phanh phanh phanh” liên tiếp, mỗi người đều cảm thấy khắp người như tan ra, đau đớn vô cùng.

Pháp khí trong tay đồng loạt rơi rụng đầy đất.

Năm người Vương Sơn, Vương Phi, Vương Hổ, Vương Xích, Vương Phượng đã lập tức ngất đi.

Họ cũng đã bị sát khí xâm nhập vào cơ thể, nếu không kịp thời đưa họ đi chữa trị, thì cho dù về sau có sống thì cũng để lại di chứng.

Chỉ còn mỗi Vương Thanh là còn tỉnh táo, lúc này anh ta cũng chỉ đang cố gắng giãy giụa một chút, khó khăn nói: “Mạnh, mạnh quá!”

Nói xong, Vương Thanh cũng phun ra một ngụm máu tươi.

Sau đó ngất lịm đi, không còn nhúc nhích nữa.

Bốn người bao gồm tôi, Hồ Mỹ, Tử U và cả lão Phong đều đã bị trọng thương.

Không có cách nào khác, trước sức mạnh tuyệt đối của đối thủ, chúng tôi thực sự chẳng chịu nổi dù chỉ là một đòn.

Tên Quỷ Vương đứng trước mặt chúng tôi lại lộ ra vẻ đắc ý:

“Ban ngày bổn tọa đã cố tha thứ cho chúng mày, không ngờ buổi tối chúng mày còn dám mò tới làm hại con dân của tao.

Lũ nhân loại đánh chết chúng mày, nên chết hết từ lâu rồi…”

Tôi im lặng nghe đối phương nói, nhưng động tác trên tay không dừng lại dù chỉ là một chút.

Không biết là do khoảng cách quá xa, hay do một nguyên nhân nào khác…

Tôi vẫn không thể thiết lập được liên lạc hoàn thiện với Mộ Dung Ngôn, không có cách nào gọi được cô ấy tới.

Nhưng vì để câu thêm thời gian, nên lúc này tôi có mở miệng nói:

“Không phải khi còn sống mày cũng từng là một con người hay sao? Vì sao mày lại căm hận nhân loại như vậy?”

“Hừ! Khi còn sống? Mày cho rằng bổn vương đã từng sống hay sao?

Kể từ khi bị bọn chúng nhấn chìm trong dòng sông trong vắt này, bổn vương mới chân chính được sống.

Bổn vương đã quen nhìn những mưu mô, sự hoài nghi, châm chọc mỉa mai và âm thầm đấu đá lẫn nhau của con người với nhau.

Lũ con người chúng mày mới là sự tồn tại dơ bẩn nhất.

Hiện tại, bổn vương giết chết chúng mày chính là giúp chúng mày giải thoát…”

Khoảng thời gian mà tôi kéo dài được cũng chỉ thêm được một câu như vậy.

Và thông tin gã để lộ ra cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.

Nhưng có thể thấy được, tên Quỷ Vương kia có lẽ đã bị người ta hại chết.

Sau khi chết, oán niệm của không tiêu tan, mà bắt đầu làm chuyện ác ở trong đáy sông này.

Lúc này, sau khi gã nói xong một câu như vậy, thì bỗng nhiên nâng tay lên.

Chỉ thấy một luồng sát khí màu vàng hội tụ.

Khí tức mãnh liệt bắt đầu không ngừng khuấy động khắp bốn phía, giống như những gợn nước, quét qua khắp bốn phía.

Rõ ràng là gã muốn giết chết hết chúng tôi.

Sắc mặt của lão Phong, Tử U, Hồ Mỹ và những người khác đã đen chẳng khác nào đáy nồi.

Hiện tại, mọi người đều cảm nhận được cái chết.

Cho dù cả lão Phong, cũng không định cưỡng chế đánh thức Phong ca nữa.

Bởi vì bây giờ có đánh thức anh ấy cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, đối mặt với ác linh như vậy, cho dù Phong ca có ra ngoài cũng chẳng thể thay đổi được thế cục.

“Bây giờ, chúng mày hãy chết đi…”

Bỗng nhiên, Quỷ Vương thốt ra một câu như vậy.

Gã chợt tụ tập sát khí ở trong lòng bàn tay, rồi thình lình đánh về phía chúng tôi.

Nếu bị lượng sát khí kia đánh trúng người, không một ai trong số chúng tôi có thể sống sót được cả.

Nhưng lúc này, tất cả chúng tôi đều đã bị trọng thương.

Đừng nói đến việc tránh né, giờ chỉ cần cử động một chút cũng rất khó khăn.

Tuy nhiên, ngay vào lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, tôi phát hiện ra mình đã thiết lập được mối liên hệ với Mộ Dung Ngôn.

Tôi không chút do dự hay chậm chễ nào, đột nhiên hét lớn một tiếng: “Mộ Dung Ngôn!”

Ba chữ này dường như đã khuấy động tận đáy lòng tôi, làm cho trái tim của tôi khẽ run lên.

Không chỉ có thế, sau tiếng hét lớn, ấn Thái Cực Bát Quái của tôi cũng xảy ra dị biến.

Nó bỗng nhiên bộc phát ra một luồng khí âm hàn cuồn cuộn.

Khí tức mãnh liệt đến nỗi đáng sợ như vậy, xuất hiện một cách vô cùng hung mãnh.

Cứ như thể sông Hoàng Hà vỡ đê, các vì sao sụp đổ.

Ngay khi âm khí vừa mới xuất hiện, nó đã trực tiếp đâm thẳng vào đoàn sát khí kia.

Chỉ nghe một tiếng nổ “Oanh” vang trời, âm thanh truyền qua thung lũng ven con sông, không ngừng vang rền khắp không trung.

Hai dòng âm khí và sát khí hội tụ lại một chỗ, rồi bắt đầu điên cuồng trào dâng khắp nơi như một cơn sóng thần.

Gió làm cho cây cối và cỏ dại xung quanh lung lay, tạo ra những tiếng vang “vù vù vù” không ngừng.

Đám quỷ lâu la xung quanh liên tục rút lui trước luồng khí mãnh liệt như vậy.

Bọn này căn bản không thể chống đỡ được sức mạnh ấy, ngay cả tên Quỷ Vương kia cũng vô thức lùi lại hai bước, vẻ mặt lộ rõ sự kinh ngạc.

Luồng âm hàn khí mạnh mẽ như vậy, ngay cả gã cũng cảm nhận được sự sợ hãi.

Nhưng sau khi gã liếc nhìn khắp mọi phía xung quanh, ngoại từ những làn khí âm hàn liên tục tràn ra ngoài, căn bản không có một ai xuất hiện.

“Là ai, là kẻ nào đã ra tay? Dám xen vào việc của bổn vương, mày chán sống rồi sao?”

Bình Luận (0)
Comment