Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2052

Chương 2052 Chương 2052

Cuối cùng, nếu không phải Độc tiền bối lấy chính mạng mình ra để kéo dài thời gian, có thể, ba người chúng tôi đã chết trong tay tên khốn kia rồi.

Chỉ nghĩ đến đó là tôi lại nổi giận.

Sau đó, tôi đứng đối diện với tên kia mà nói:

“Chính mày đã âm thầm hạ cổ lên người chúng tao?”

“Ha ha ha! Tao không động gì đến cổ trùng cả. Đây là cách của em gái Linh Lan…”

Nói xong, Lăng Thiên chỉ sang bóng dáng một cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh gã.

“Ha hả, để anh Lăng Thiên chê cười rồi.

Nhưng đám người này cũng rất giỏi, có thể phá được cổ thuật của em trước!”

Giọng nói của cô ả tên Linh Lan kia có xen lẫn một chút sự kinh thường.

Nhưng cô ả này vừa dứt lời, một giọng nữ khác lại vang lên:

“Em gái Linh Lan có thể khống chế bọn chúng tới nơi này là đã đủ rồi.

Tiếp theo đây, chúng ta liền bắt sống bọn chúng, mang về tổng đàn (trụ sở chính) cho giáo chủ xử lý!”

Giọng người phụ nữ này rất gay gắt, nhưng tôi vẫn nhớ rõ đó là ai.

Đó là Thánh Nữ của tà giáo Nhật Nguyệt, Thấm Tuyết.

Hoá ra mục đích của bọn chúng là bắt sống chúng tôi, đưa về tổng đàn của tà giáo Nhật Nguyệt.

Nhưng cũng may là chúng muốn bắt sống chúng tôi.

Chứ không để ả Linh Lan kia trực tiếp sử dụng tới trùng độc, chỉ e là cả đám chúng tôi đã bị trúng độc, chết trong xe rồi.

Nhưng hôm nay cả Thánh Tử và Thánh Nữ của tà giáo Nhật Nguyệt đều tới, thật đông đủ ghê.

Thậm chí, còn có thể cả truyền nhân của nhà họ Diêm tại Lĩnh Nam – dòng tộc chuyên về cổ độc, Diêm Linh Lan.

Sau đây chỉ sợ là lại xảy ra một trận huyết chiến.

Chỉ là trận chiến lần này, còn nguy hiểm hơn trận chiến đêm qua rất nhiều…

******

Bốn chiếc ô tô được đỗ song song nhau ở phía đối diện chúng tôi, đèn pha được bật sáng.

Chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của một đám người, không thể nhìn rõ khuôn mặt của chúng.

Tuy nhiên, tôi có thể xác định được danh tính của chúng thông qua giọng nói.

Những người đến không phải ai khác, chính là các đệ tử của Nhật Nguyệt Giáo, đứng đầu là Thánh Tử và Thánh Nữ của Nhật Nguyệt Giáo, còn có thêm một cô ả Linh Lan của nhà họ Diêm tại Lĩnh Nam.

Giờ phút này, sau khi xác nhận danh tính của đối thủ, tôi biết rằng không thể tránh khỏi được một trận chiến lớn.

Chạy trốn ư? Hầu như không có khả năng.

Trước mặt một cổ sư, lại không có biện pháp đón đầu nào, chúng còn có nhiều người như vậy, muốn an toàn mà rút lui là điều không thể.

Để mặc mọi người, bỏ trốn một mình thì sao?

Chuyện này tôi lại không làm được.

Nếu trận chiến nổ ra, với thực lực cường hãn của đối thủ, mấy người chúng tôi càng phải sát cánh bên nhau.

Nhưng cho dù thế, chúng tôi chưa chắc đã là đối thủ của Lăng Thiên và Thấm Tuyết, cũng một cô ả biết dùng độc nữa.

Tôi vừa kịp nghĩ đến đây, lão Phong đã tiến lên một bước, hỏi nhỏ với tôi:

“Lão Đinh, bây giờ chúng ta nên làm gì?”

“Muốn chạy trốn ở nơi này cũng chẳng biết hướng nào mà chạy.

Kế hay nhất hiện tại chỉ có thể là liều mạng mà thôi.”

“Liều mạng? Mấy người chúng ta gộp lại chưa chắc đã là đối thủ của bọn chúng!”

Tuy rằng lão Phong vô cùng căm hận những kẻ này, nhưng cậu ấy cũng tự hiểu sức mình tới đâu.

Đây không phải là lần đầu tiên tên Lăng Thiên kia đối đầu với mấy người chúng tôi.

Thực lực của tên đó vô cùng mạnh, theo ước tính sơ bộ, tu vi của gã có thể lên tới cảnh giới Đạo Tông rồi.

Còn cô ả Thấm Tuyết ở bên cạnh gã có tu vi cũng không kém, chắc cũng ngang ngửa với gã.

Vậy là đối thủ của chúng tôi vẫn đang áp đảo chúng tôi.

Đây cũng chính là điều mà lão Phong lo lắng, bởi vì nếu đã không bằng đối thủ, thì có liều mạng ở đây cũng chẳng ích gì.

Trừ khi, chúng tôi có người giúp đỡ.

Nếu không, với số người ít ỏi bên phe chúng tôi, thật đúng chẳng đáng làm đối thủ của đám Nhật Nguyệt Giáo.

Lúc này tôi cúi đầu, nhìn lướt qua Hồ ấn cùng ấn đen trên tay, sau đó nói với lão Phong:

“Lão Phong, lát nữa tôi sẽ kích hoạt Hồ ấn, mời tiên gia đến giúp.”

Lão Phong nhìn thoáng qua vết ấn hình xoáy màu đỏ trên tay tôi, khẽ gật đầu.

“Với tình hình hiện tại, cũng chỉ có thể làm như thế!”

Tôi đáp lại cậu ấy bằng một tiếng “Ừ”, sau đó quay đầu nói với mấy người còn lại:

“Tử U, Vương Thanh, lát nữa mà đánh nhau, các cô lên trước che cho tôi một chút.

Tôi sẽ mời tiên gia tới giúp đỡ!”

Tử U và những người khác nghe tôi nói muốn mời tiên gia tới giúp đỡ, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tuy rằng chính miệng tôi chưa nói ra, nhưng nghĩ đến bên cạnh tôi luôn có một cô nàng hồ ly, họ cũng đoán ra được chút ít.

Tiên gia trong lời tôi nói, có khả năng cao chính là tiên gia của Hồ tộc.

Bởi vì tất cả các đệ tử rời khỏi tông môn, thì đều có năng lực này.

Mọi người đều là người trong Đạo môn, cho nên ai nấy đều hiểu rõ.

Bởi vậy, họ lần lượt gật đầu với tôi:

“Đinh Phàm đạo hữu yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ kéo dài thời gian cho anh!”

“Anh Đinh, tuy rằng không biết đối thủ lợi hại đến thế nào, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!”

“Đinh đạo hữu, anh yên tâm đi!”

“...”

Sáu kiệt Tấn Tiệp Môn tục tục trả lời, Tử U cũng gật đầu đồng ý.

Để tôi yên tâm mời tiên, bọn họ nhất định sẽ kéo dài thời gian cho tôi.

Đang lúc chúng tôi đang bàn bạc nên đối phó với quân địch như thế nào, đột nhiên tên Lăng Thiên đang đứng phía đối diện lại nói:

“Đúng là rất khó lần ra hành tung của chúng mày!

Thủ đoạn cũng không tồi, thế nhưng ở chân núi Tử Tiêu, lại dám giết chết Chu đường chủ của giáo tao.

Bình Luận (0)
Comment