Ngay ở dưới chân núi Tử Tiêu, mấy người bọn họ cũng đã được giao thủ với đám yêu đồ này rồi.
Tất nhiên là họ biết được đám yêu đồ này mạnh đến mức nào.
Nên ngay khi vừa tới gần, cả sáu người đã thi triển bí pháp mạnh nhất, nỗ lực tranh thủ thêm thời gian cho tôi.
Trái lại, tôi đang không ngừng niệm chú.
Tranh thủ liên lạc được với núi Hồ nhanh nhất có thể, nếu thắp nhang mời tiên mà không thành công…
Thì tôi cũng chỉ có thể cắn răng mà lao vào vòng chiến. Trong lòng tôi nghĩ vậy, lại càng thấy sốt ruột hơn.
Nhưng lúc này, chuyện lại xảy ra hơi chệch với dự đoán ban đầu của tôi.
Nói chung, muốn thắp nhang mời tiên phải mất rất nhiều thời gian.
Mà trong chiến đấu, làm gì có nhiều thời gian để chờ đợi như vậy.
Hơn nữa, tôi thường xuyên bị thất bại. Nhưng lúc này, chuyện kinh ngạc ngoài ý muốn lại xảy ra.
Còn chưa quá năm giây, tôi đã có thể liên hệ được với núi Hồ.
Điều này làm cho tôi kinh ngạc vô cùng. Cho dù là tôi có sử dụng Hồ ấn, cũng không thể nhanh như vậy được, phải không?
Nhưng lần này, vì sao chỉ mới đốt nhanh mời tiên mà đã nhanh như thế?
Phải biết rằng, để thắp nhang và mời tiên, nhanh nhất phải mất từ ba đến năm phút trở lên.
Mặc dù không biết mình đã liên lạc được với vị tiên gia nào.
Kết nối thực sự đã được thiết lập, chỉ cần tôi đọc khẩu quyết nữa là xong.
Như vậy, tôi sẽ liên hệ được với vị Hồ Tiên kia, để cho ngài ấy nhập vào thân thể mình…
*****
Tuy rằng lúc này tôi không biết vì sao mới chỉ đốt nhang dẫn, thế mà đã có thể liên lạc được với tiên gia tại núi Núi nhanh như vậy.
Nhưng nếu đã xuất hiện liên hệ, tôi cũng chẳng có lý do gì để dừng lại.
Rốt cuộc thì hiện tại, đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Giáo đang mạnh mẽ tấn công về phía chúng tôi.
Lăng Thiên, Thấm Tuyết, còn có cả cô ả Linh Lan kia, đang rình rập chúng tôi như hổ rình mồi.
Trái tim tôi không khỏi run lên, thủ ấn trên tay lại lần nữa biến ảo.
Ngay sau đó, tôi dậm chân trái một cái, trong miệng gầm nhẹ một tiếng: “Đệ tử Hồ tộc - Đinh Phàm, nay gặp nguy nan, xin mời tiên gia xuất hiện…”
Nói xong, hai tay tôi hợp thành ấn.
Khoảnh khắc ấy, tôi chỉ cảm nhận được một quả cầu khí xuất hiện xung quanh mình.
Sau đó, làn khói bốc lên từ cây nhang ngắn nhanh chóng tụ lại trong không trung.
Trong nháy mắt, liền hóa thành một chiếc đầu hồ ly khổng lồ.
Ngay khi chiếc đầu hồ ly này vừa xuất hiện, Hồ Mỹ đang vật lộn với đám yêu đồ ở phía trước lập tức cảm nhận được điều dị thường.
Cô ấy thình lình quay đầu lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vô cùng.
Trong đôi mắt của cô ấy, dường như tràn ngập sự hoài nghi và khó tin.
Đương nhiên chuyện chưa thể dừng lại ở đây, đám người Lăng Thiên và Thấm Tuyết đang đứng ở phía đối diện cũng lần lượt nhíu mày.
Lăng Thiên tiến lên phía trước một bước, sau đó giật mình một cái, nói:
“Tại sao, tại sao chuyện này lại xảy ra? Rõ ràng là mày đã bị khí Tổ Nguyên bao phủ rồi cơ mà?”
Nhưng gã còn chưa nói xong, chiếc đầu hồ ly được nhưng tụ từ khói sương kia lại đột nhiên lớn ra.
Rồi nó đột nhiên há miệng, bay nhanh về phía tôi.
Gần như chỉ trong một cái nháy mắt, chiếc đầu ấy đã chui tọt vào trong cơ thể của tôi.
Giờ phút này, tôi chỉ cảm nhận được một luồng khí tức, bỗng nhiên rót vào từ đỉnh đầu của mình.
Ngay sau đó, khí tức này tiến sâu vào trong cơ thể tôi, tôi có thể cảm nhận rõ, đây là tiên gia đang nhập vào người mình.
Chỉ là tôi không biết được, vị tiên gia lần này nhập vào người mình là ai.
Nhưng tôi cảm nhận được nguồn khí tức này rất mạnh mẽ, không hề yếu hơn so với lần Hồ Mẫu nhập vào người tôi.
Bởi vậy, có thể thấy được, người tới hẳn phải là một vị tiền bối nào đó của Hồ tộc.
Hay là, là Hồ Tam Gia?
Không đúng, Hồ Tam Gia không mạnh đến như vậy.
Hồ Mẫu ư? Cảm giác cũng không đúng lắm, khí tức này yếu hơn Hồ Mẫu một chút.
Nhưng khí chất này lại cực kỳ thô bạo, rõ ràng là khác với khí chất của Hồ mẫu.
Trong khi tôi còn đang mải nghĩ, thì tôi đã mất dần quyền khống chế cơ thể mình.
Hơn nữa, tôi có thể cảm nhận được vị tiên gia xa lạ kia đang ở ngay trong người mình.
Vị này khống chế cơ thể của tôi, hơi ngẩng đầu nhìn, rồi nâng tay lên.
Dường như vị này đang rất tò mò, không ngừng đáng giá cơ thể tôi, cảm nhận bằng các giác quan của tôi.
Thần trí tôi đang ở bên trong cơ thể, lúc này cũng mở miệng chào hỏi vị Hồ Tiên vừa nhập vào người mình một tiếng:
“Đệ tử Đinh Phàm, không biết là vị tiên gia nào của Hồ tộc đã nhập thể tương trợ vậy?”
Tôi thầm hỏi trong lòng.
Nhưng tôi chỉ vừa dứt lời, vị tiên gia đang không chế cơ thể tôi liền bật ra tiếng cười “ha ha ha” rất lớn.
Âm thanh này nghe như đã luống tuổi, là giọng của nam giới.
Tôi dám chắc chắn rằng, mình chưa từng nghe qua âm thanh của vị này bao giờ.
Nhưng ngay sau đó, tôi lại nghe thấy tiếng Hồ Mỹ đang chiến đấu ở phía xa vọng lại:
“Tiểu hồ ly Hồ Mỹ. Bái kiến Hồ Tam Thái Gia...”
Âm thanh của Hồ Mỹ không quá lớn, nhưng tôi lại có thể nghe thấy rõ ràng.
Khi nghe được bốn chữ “Hồ Tam Thái Gia”, trong lòng tôi không khỏi vang lên một tiếng “lộp bộp”.
Hồ Tam Thái Gia, cũng là Hồ Tam Gia, mà thêm một chữ “Thái” ở giữa.
Nói cách khác, vị Hồ Tiên đã nhập vào thân xác tôi lúc này…
Là một vị có thân phận cực kỳ cao trong núi Hồ.
Thậm chí, thân phận của vị này còn cao hơn ông nội của Hồ Mỹ, Hồ Ngũ Gia, Hồ Tam Gia, … một bậc.