Nhưng bây giờ những mũi kim độc vẫn đang tiếp tục bay “vèo vèo vèo” về phía chúng tôi, chúng rơi xuống như mưa, khiến mọi người không dám hấp tấp.
Nhưng Lăng Thiên lại biến thành một con ong chúa sát thủ màu vàng khổng lồ, đôi cánh của gã vỗ rất nhanh.
Sau đó gã ôm lấy Thấm Tuyết cùng Linh Lan đang bị thương nặng, trực tiếp bay lên không trung.
Đồng thời, gã cũng căm giận nói:
“Lão hồ ly, ông chờ đấy. Một ngày nào đó, Nhật Nguyệt Thần Giáo sẽ san bằng cả núi hồ ly của chúng mày …”
Gã nói xong, tôi chỉ còn nghe thấy âm thanh “ù ù ù” được tạo ra từ tốc độ vỗ cánh nhanh kinh người.
Ngay sau đó, Lăng Thiên ôm lấy hai người kia, nhanh chóng bay vào màn đêm u tối.
Tốc độ của gã cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất trong màn đêm.
Sau khi Lăng Thiên biến mất, yêu năng được ngưng tụ cũng theo đó mà biến mất.
Không có sức mạnh của yêu năng, đám kim độc kia cũng tiêu tan.
Đến tận lúc này, mọi người mới dám chậm rãi đứng dậy, từ từ buông bỏ cảnh giác.
Chỉ là đám người Lăng Thiên cũng đã bỏ trốn mất dạng, chẳng còn thấy tăm hơi đâu nữa…
*****
Lăng Thiên kích hoạt tam đoạn yêu biến, hoá thành một con ong sát thủ, đưa theo Thấm Tuyết và Linh Lan cùng bỏ trốn.
Lúc này, Hồ Tam Thái Gia mới điều khiển cơ thể tôi chậm rãi đứng lên.
Nhìn này mặt đất hỗn loạn, mọi người đều có vẻ không thể tin nổi.
Vừa rồi Lăng Thiên đã thi triển cái gì mà “Sí liệt độc châm”, không ngờ nó lại biến thái như vậy.
Con đường cao tốc bị ăn mòn và thủng lỗ chỗ, mùi hăng nồng gay mũi tràn ngập trong không khí.
Bốn chiếc xe bọn yêu đồ để lại đây đã biến thành tổ ong vò vẽ, bị phá hủy ngay tại chỗ.
Hồ Tam Thái Gia nhìn màn đêm, chậm rãi thở dài.
“Thật đáng tiếc, để cho bọn chúng chạy thoát rồi!”
“Hồ Tam Thái Gia, người đã cứu chúng con một mạng, rất cảm ơn người.
Còn về phần ba tên đã bỏ trốn, cũng chẳng còn quan trọng nữa!”
Tôi cất giọng, suy cho cùng, có thể sống sót đã là kết cục tốt nhất.
Thực lực của đám người Lăng Thiên hơn hẳn chúng tôi.
Đừng nói tới việc làm cho chúng bị thương nặng, chúng tôi không bị làm sao đã là điều may mắn lắm rồi.
Hồ Tam Thái Gia cũng chẳng nói nhiều, chỉ khẽ thở dài:
“Tiểu Kim Đồng, nếu kẻ địch đã đi rồi, thì tôi cũng rời đi đây.
Nhưng sau hôm nay, tôi sẽ quay lại núi Hồ.
Nếu cậu còn gặp phải bọn chúng, chỉ e là không thể gặp may được như hôm nay, có thể gọi được lão hồ tới giúp đỡ!”
Hôm nay Hồ Tam Thái Gia có thể xuất hiện giúp đỡ, đã khiến tôi rất cảm kích rồi.
Còn về chuyện sẽ xảy ra sau này, thôi thì cứ thuận theo tự nhiên!
Cho nên, tôi dứt khoát trả lời Tam Thái Gia:
“Cảm ơn Hồ Tam Thái Gia, nếu có cơ hội, đệ tử nhất định sẽ đích thân tới núi Hồ để bày tỏ lòng thành.”
Hồ Tam Thái Gia đáp lại một tiếng “Được”, rồi quay sang nhìn Hồ Mỹ: “Hoả hồ nhỏ, con lại đây!”
Hồ Mỹ nghe Hồ Tam Thái Gia gọi mình, vội vàng chạy tới: “Hồ Tam Thái Gia Gia!”
Hồ Tam Thái Gia không nói gì, chỉ là giơ tay lên, chạm nhẹ vào giữa mày của Hồ Mỹ.
Sau đó, liền thấy một sợi khí tức tiến vào trong cơ thể của Hồ Mỹ.
Con ngươi của Hồ Mỹ đột nhiên co lại, cô ấy ngạc nhiên nói: “Hồ Tam Thái Gia Gia, đây là gì?”
“Ha ha ha, đây là một món quà nhỏ mà Thái Gia Gia tặng cho con.
Huyết mạch của con đã thức tỉnh, tương lai của núi Hồ, sau này còn phải dựa vào đám trẻ các con đấy!
Hồ Tam Thái Gia vừa nói vừa cười ha hả.
Hồ Mỹ lại kích động vô cùng, còn lập tức muốn quỳ xuống để bái lạy Hồ Tam Thái Gia.
“Cảm ơn Thái Gia Gia đã ban ân!”
Hồ Tam Thái Gia không thèm để ý, chỉ tiếp tục nói: “Tôi đi đây!”
Lời vừa nói ra, tôi chỉ cảm thấy người mình nhẹ bẫng, như có thứ gì đó vừa thoát ra khỏi cơ thể tôi vậy.
Chỉ sau một lát, tôi đã lấy lại được xúc cảm.
Tuy nhiên, tôi cảm thấy như thể cơ thể mình đã bị rút cạn sức lực.
Chẳng có tí sức nào cả.
Cả người tôi mềm nhũn, lảo đảo muốn ngã.
Cũng may Hồ Mỹ tay nhanh mắt lẹ, đã đỡ được tôi.
Lão Phong và mấy người khác thấy vậy, cũng vội vàng chạy tới.
Tôi chỉ cảm thấy rất mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi.
Không có cách nào, đây là di chứng để lại sau khi được Hồ Tiên cường đại nhập thể.
Xét cho cùng, cũng vì cơ thể của tôi chưa đạt được tới sức mạnh to lớn như thế.
Nên sau khi Hồ Tam Thái Gia thi pháp, cơ thể tôi sẽ xuất hiện tình trạng tiêu hao thể lực quá mức.
Tất nhiên, tiên gia nhập thân trong cơ thể tôi càng lâu, sức mạnh càng lớn, thì cơ thể tôi lại càng tiêu hao.
Sau khi đạt đến điểm mấu chốt, thì sẽ tiêu hao đến tiềm lực của cơ thể, tuổi thọ,…
Tôi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, miệng đắng lưỡi khô: “Tôi, tôi chóng mặt...”
“Lão Đinh, hít sâu đi. Cậu cố gắng ổn định hơi thở trước.”
Lão Phong giữ lấy tay tôi, nhanh chóng châm hai kim trên người tôi để ổn định tâm mạch trước.
Nhưng tôi lại thở hổn hển, vừa thở vừa nói: “Rời khỏi nơi này, nơi này, nơi này không an toàn...”
Mọi người đều gật đầu, đồng thời, tôi nghe thấy giọng Tử U: “Anh cứ nghỉ ngơi một lúc đã, điều này đương nhiên chúng tôi cũng biết!”
Lời vừa nói xong, sáu kiệt Tấn Tiệp Môn đã quay đầu để kiểm tra chiếc xe.
Cuối cùng phát hiện ra, sở dĩ trước đó chiếc Minibus không thể khởi động được là vì đã bị cháy động cơ.
Sau một hồi sửa chữa ngắn gọn, là chúng tôi lại có thể tiếp tục lên đường.
Tôi được mọi người đỡ lên xe ô tô, sau đó xe quay đầu, trực tiếp rời xa nơi này.