Giờ phút này, sắc mặt của con cá trê nọ đã thay đổi, trong đôi mắt nó lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Tôi cũng chẳng vô nghĩa, tản ra đạo khí nhàn nhạt.
Tuy rằng đạo khí này không quá mạnh, nhưng đối với con cá trê này mà nói, đây đã là mức độ mà nó không thể ngăn cản được với tu vi hiện tại.
Lúc này, nó chỉ cảm nhận được một luồng đạo khí mạnh mẽ đánh úp lại, cả người đều thấy khó chịu.
Dường như nó đang bị núi Thái Sơn đè lên, làm cho nó gần như không thể thở nổi.
Bởi vì tu vi của con cá trê này cùng lắm mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Sư mà thôi.
Để có thể hoá thành hình người thì nó cũng đã rất cố gắng rồi, chỉ với tu vi ở cảnh giới Đạo Sư này, thật chẳng đáng để cho tôi để vào trong mắt.
Cho nên, trong lúc nhất thời, hô hấp của con cá trê này đã trở nên gấp gáp.
Nó biết, mình đã gặp phải rắc rối lớn rồi.
Ngoài ra, tu vi của tôi còn cao hơn nó rất nhiều.
Hơn nữa, bây giờ nó đang ở trên bờ, còn bị chúng tôi bao vây trong một con hẻm nhỏ, cho nên muốn bỏ chạy cũng chẳng có khả năng.
Hiện giờ, thấy không thể giả vờ được nữa, sắc mặt của con cá này lại thay đổi.
“Bịch” một tiếng, nó lập tức quỳ xuống trước mặt chúng tôi.
Không chỉ có thế, nó còn dập đầu cầu xin chúng tôi:
“Xin, xin lỗi các vị đạo trưởng, tiểu yêu tu luyện cũng không dễ dàng gì.
Xin, xin các vị đạo trưởng tha cho tiểu yêu.
Đừng, đừng giết tiểu yêu, xin các vị.
Tiểu yêu sẽ trở lại sông, sẽ không bao giờ lên bờ nữa!”
Cá trê vừa nói, vừa dập đầu.
Con cá trê này tính tình vốn nhát gan.
Trong hiểu biết của nó, chỉ cần gặp phải những người trừ tà như tôi thì nó sẽ bị giết chết ngay.
Lúc này, thấy chúng tôi đã vây quanh mình, lại nhìn rõ được thân phận của nó, nên cá trê chỉ biết quỳ xuống đất mà xin tha.
Tôi và lão Phong nhìn thấy cảnh này, lại hơi ngẩn người.
Thậm chí, chúng tôi còn hơi sốc. Bởi vì đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp được cảnh này, hoàn toàn từ bỏ ý định chống cự, vừa gặp mặt đã dập đầu xin lỗi.
Mãi đến một lúc lâu, tôi mới có phản ứng lại.
Tôi cũng nói với con cá trê nọ:
“Cái đó, mày đừng dập đầu nữa.
Cứ đứng lên trước đi, bọn tao cũng chưa nói muốn giết chết mày mà.”
“Các người, các người không giết tôi ư?”
Con cá trê này còn có chút kinh ngạc và vui vẻ, nó ngẩng đầu lên, mở to mắt mà nhìn tôi.
Tôi có hơi bối rối, vốn chúng tôi cũng chẳng có sát tâm.
Chỉ là vừa thấy yêu quái này xuất hiện trong thành cổ, cho nên muốn thăm dò xem nó là yêu thiện hay yêu ác.
Trong thời đại hiện giờ, cũng không thiếu yêu quái sinh sống và hoà nhập trong các thành thị.
Giống như Hồ Mỹ đang ở ngay bên cạnh chúng tôi, nhưng cô nàng này cũng có điểm tốt lẫn điểm xấu.
Nếu yêu quái không hại người, cũng không làm ảnh hướng đến cuộc sống của người bình thường.
Vậy thì những người trừ tà như chúng tôi cũng không lạm sát kẻ vô tôi.
Thấy cá trê yêu này có hành động như thế, tuy rằng tôi còn chưa chắc chắn nó có phải một con yêu quái tốt hay không.
Nhưng hiện tại, tôi cũng bớt cảnh giác với nó hơn một chút.
“Nếu mày là yêu tốt, đương nhiên chúng tao sẽ không động tới mày…”
Tôi còn chưa kịp nói hết lời, con cá trê yêu này đã liên tục trả lời:
“Tiểu yêu là yêu tốt, là yêu tốt…”
Nó không ngừng khẳng định. Mà lúc này, Tử U lại bổ sung thêm một câu:
“Mày lấy gì để chứng minh, mày là một yêu quái tốt?’
Cá trê yêu nghe đến đó, hơi chần chờ một chút.
Sau đó, nó lại nói:
“Tôi, tôi có thể, tôi có thể, tiểu yêu từ nhỏ đã sinh sống tại dòng sông chảy qua thành Phượng Hoàng này.
Tính đến giờ đã 200 năm rồi, trong vòng 200 năm này, tiểu yêu chưa từng làm hại dù chỉ một người.
Tiểu yêu, tiểu yêu có một người bạn, người bạn này có thể chứng minh giúp cho tiểu yêu!”
“Bạn bè?”
Chúng tôi nghi hoặc hỏi lại.
Cá trê yêu này liên tục gật đầu, nói:
“Không sai, tiểu yêu có một người bạn là con người, cô ấy ở ngay trong thành cổ, cách đây không xa.
Tiểu yêu sẽ dẫn các vị đạo trưởng tới đó, tới đó rồi thì mọi người sẽ biết!”
Chúng tôi nghe đến đó, ngẩn người ra, bối rối liếc nhìn nhau.
Nếu con cá trê yêu này thực sự có một người bạn là con người để chứng minh, vậy thì tốt quá rồi.
Hơn nữa, nó cũng đã nói, nói sống ở nơi này được 200 năm rồi.
Như vậy, tất sẽ có rất nhiều hiểu biết về nơi này, vậy thì càng tiện cho chúng tôi trong việc truy đuổi ả Nhện Quỷ kia, không phải sao?
Cá trê yêu này thế mà đã sinh sống ở đây 200 năm rồi, như vậy có phải nó hiểu rất rõ ràng về những yêu quái sinh sống xung quanh vùng này hay không?
Nếu cá trê yêu này là một yêu quái tốt, vậy chúng tôi hoàn toàn có thể nhờ cá trê yêu giúp đỡ tìm kiếm ả Nhện Quỷ nọ.
Lợi dụng sự hiểu biết và khám phá của cá yêu với nơi này, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều so với việc chúng tôi tự mình tình kiếm ả Nhện Quỷ sao?
Suy nghĩ này ngay lập tức xuất hiện trong đầu của tôi.
Khoảnh khắc ấy, tôi liền thấy ý tưởng này rất được.
Trước đó chúng tôi còn nghĩ, chờ cơ thể hồi phục hoàn toàn, thì phải lên mạng điều tra về vùng núi mà Nhện Quỷ xuất hiện.
Nếu được con cá trê yêu bản địa này giúp đỡ, như vậy chúng tôi có thể dễ dàng tìm kiếm được ả Nhện Quỷ nọ thông qua mạng lưới sông ngòi ở đây.
Trong lòng tôi âm thầm nghĩ như vậy, trong lúc ấy, lão Phong đã lên tiếng:
“Thế thì tốt, vậy mày dẫn chúng tao đi gặp người bạn là con người đó đi!”