Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2083

Chương 2083 Chương 2083

“Vâng, vâng, đi bên này……”

Cá trê yêu tiếp tục nói, vừa nói vừa chỉ về một hướng.

Chúng tôi cũng không chậm trễ, nhanh chóng đi theo cá trê yêu.

Sau khi cá trê yêu cảm nhận được đạo khí lớn mạnh của tôi, đã cảm thấy hơi sợ hãi chúng tôi.

Lúc này, có thể nói, nó cực kỳ sợ hãi với sự xuất hiện của chúng tôi.

Bởi vì, trước đó cá trê yêu này còn có một người bạn nữa, hai người bọn họ cùng tu luyện và thống lĩnh cả một khúc sông chảy qua thành Phượng Hoàng này.

Chỉ là người bạn này khá xui xẻo, mấy chục năm trước đã gặp phải một người trừ tà.

Kết quả, người trừ tà kia còn chưa kịp phân rõ trắng đen, đã thẳng tay giết chết người bạn của cá trê yêu.

Vốn cá trê yêu này đã là một yêu quái nhát gan, thế nên từ đó nó đã có nhận thức sai lầm về “Người trừ tà”.

Đây cũng là lý do vì sao khi nó vừa nghe thấy chúng tôi nhắc đến ba chữ “Người trừ tà”, sắc mặt mới hoảng sợ như thế.

Bởi vì, nó cho rằng bản thân mình cũng sẽ bị chúng tôi giết chết.

Hiện giờ, nghe thấy mình có khả năng giữ được mạng sống, nó mới có được một tia hy vọng.

Cá trê yêu dẫn chúng tôi đi qua những con phố hẻo lánh của thành Phương Hoàng.

Cuối cùng, nó đưa chúng tôi đến một tòa nhà cũ vẫn chưa bị phá bỏ.

Đó là tòa nhà bằng gỗ, đây là một kiến trúc cổ rất đặc trưng ở khu vực Tương Tây này.

Ở phía trước của nhà gỗ, lúc này có một bà lão già nua, mái tóc lơ thơ đang ngồi ở đó.

Hai mắt của bà lão đã vẩn đục, nhưng lại đang ngồi đan giỏ trúc.

Cá trê yêu vừa nhìn thấy bà lão này, cơ thể khẽ lay động, lại biến hình một lần nữa.

Lúc này đây, nó đã biến thành một cô gái trẻ tuổi.

Tuy nhiên trông dáng vẻ này thì không được xinh đẹp bằng Ngô Huệ Huệ, làn da khá đen, và dáng người cũng mập mạp lên không ít.

Sau khi thay đổi hình dạng, cá trê yêu dùng một giọng nói khác mà gọi bà lão ngồi ở phía trước: “A Lệ, A Lệ!”

Bà lão kia đang ngồi đan giỏ trúc, sau khi nghe được tiếng gọi này, đột nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ mặt vui vẻ.

Đôi mắt vẩn đục nhìn về phía này:

“Tiểu Ngư đó sao! Tiểu Ngư đã đến rồi phải không?”

“A Lệ, là tôi, tôi đến thăm bà…”

Nói xong, cá trê yêu dẫn chúng tôi đi thẳng tới dưới tầng.

******

(Edit: Từ đây, mình sẽ chuyển cách xưng hô với cá trê yêu nhé, từ “nó” thành “cô ấy”, cách xưng hô của nhóm nam9 với cá trê yêu cũng sẽ khác.)

Cá trê yêu vừa nói chuyện, vừa chạy chậm về phía bà lão kia.

Hai mắt của bà lão nọ đã rất mờ, cho đến khi cá trê yêu tời gần, bà lão mới nhìn thấy rõ dáng vẻ của cô ấy.

Lúc này, trên khuôn mặt bà lão tràn đầy sự vui mừng, kích động đến nỗi giọng nói cũng khàn hẳn đi:

“Tiểu Ngư, cô lại tới nữa à.

Đã ăn cơm hay chưa? Để tôi đi lấy chút thức ăn cho cô…”

Vừa nói, bà ấy vừa định đi vào nhà lấy đồ ăn.

Nhưng cá trê yêu lại giữ tay bà lão lại.

“Tiểu Lệ, tôi không đói bụng.

Tôi có dẫn theo mấy vị khách tới đây…”

Bà lão hơi sửng sốt: “Khách sao?”

“Ừm, là khách!

Bọn họ cũng biết thân phận của tôi, muốn có thêm thông tin của tôi từ bà…”

Vừa nói chuyện, cá trê yêu vừa nhìn về phía chúng tôi, trong đôi mắt ấy vẫn lộ rõ sự sợ hãi như cũ.

Bà lão nọ nghe xong, có hơi chần chờ một chút, lúc này mới chú ý tới phía sau cá trê yêu, phát hiện ra sự xuất hiện của mấy người chúng tôi.

Bà ấy cũng cảm nhận được sự thay đổi trong giọng nói của cá trê yêu.

Giờ phút này, bà lão bước lên phía trước một bước theo bản năng, che chắn trước người cá trê yêu.

Bà lão làm ra đông tác “Che chở”, rồi “lịch sự” nói:

“Thật ngại quá, mời các vị vào trong nhà ngồi…”

Từ khi đến nơi này cho tới bây giờ…

Tuy rằng chúng tôi chưa hề mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn luôn chú ý tới bà lão trước mặt cùng với cảnh vật ở xung quanh đây.

Thông qua sự quan sát của mấy người chúng tôi, chúng tôi có thể chắc chắn được một điều.

Bà lão trước mặt này đúng là một người bình thường.

Dưới Thiên Nhãn, tôi không hề phát hiện ra một chút khí tức đặc biệt nào.

Xung quanh đây cũng chỉ toàn là mấy món đồ của nhà nông.

Cũng bởi vì tuổi già mắt kém, nên đôi tay của bà lão cũng bị trầy xước bởi những dải tre, dải trúc mà bà đang đan.

Xét về mọi điều chúng tôi nhìn thấy, có thể thấy bà lão này chắc chắn là một người bình thường.

Hiện tại, lại thấy bà lão này làm ra động tác “che chở” cho cá trê yêu nọ, trong lòng chúng tôi càng thâm chắc chắn, bà lão này thực sự quan tâm tới cá trê yêu.

Mối quan hệ giữa hai người này hẳn là cũng rất tốt.

Nghĩ như vậy, tôi cũng không nhiều lời mà đi vào trong nhà cùng bà lão nọ.

Vừa vào nhà, tôi đã nói thẳng vào vấn đề chính:

“Bà ơi, chúng cháu tới đây, chỉ là muốn tìm hiểu thêm một chút.

Đó chính là mối quan hệ giữa bà cùng với Tiểu Ngư đây, và quá trình hai người quen biết nhau…”

Bà lão đang đứng chắn trước người cá trê yêu này ít nhất cũng phải 80 tuổi rồi.

Rốt cuộc, sau bao nhiêu năm sinh sống trên cõi đời này, dù cho đôi mắt của bà ấy đã không còn tinh anh như trước, nhưng còn rất nhạy cảm.

Từ kinh nghiệm của cuộc sống, bà ấy có thể cảm nhận được rõ ràng, cá trê yêu đứng bên cạnh bà ấy rõ ràng là đang sợ hãi chúng tôi.

Lúc này, vừa nghe tôi nói như thế, bà ấy liền vô thức quay đầu lại, nhìn thoáng qua cá trê yêu.

Cá trê yêu thấy thế, cũng nói thẳng:

“Tiểu Lệ, bà cứ dựa đúng sự thật mà nói đi!”

Bình Luận (0)
Comment