Lời vừa nói ra, đã đánh thức mọi người.
Mọi người có thể tự hiểu được, “Bái nguyệt” ở đây có nghĩa là hút tinh hoa từ ánh trăng, đây cũng là tập tính dễ gặp ở các loài động vật.
Tuy nhiên, vô số nhện độc ở nơi này, từ nhện lớn đến nhện nhỏ, dù đứng trước hay đứng sau, đều dùng động tác “bái nguyệt”, và hút ánh trăng.
Mẹ khiếp, đây là tín hiệu cả lũ này sẽ hoá thành yêu hết à?
Nếu nhiều nhện độc như vậy mà cùng hoá thành yêu, thì sau này chúng tôi phải làm sao?
Vùng đất Tương Tây, ngày sau còn không phải sẽ biến thành ổ yêu quái sao?
Trong lòng mỗi một người chúng tôi đều chấn động.
Cầm đầu là Lôi Minh chân nhân, cũng là hít ngược một hơi khí lạnh:
“Thật không nghĩ tới, loài Nhện Quỷ dị giới này quả nhiên là khác với yêu vật tại nhân gian của chúng ta.
Dưới sự ảnh hưởng của loài yêu vật này, đám nhện độc bình thường cũng có thể bái nguyệt và hút tinh hoa của đất trời.
Cứ kéo dài thế này, không tới 20 năm nữa, chỉ sợ là nhện yêu sẽ hoành hành khắp mảnh đất Tương Tây này của chúng ta…”
Lôi Minh chân nhân cảm thán một tiếng.
Tuy nhiên, vừa mới dứt lời, ông ấy lại hừ lạnh một tiếng:
“Nhưng mà như vậy cũng tốt, nhân lúc chúng mất cảnh giác chúng ta sẽ lao lên giết sạch!
Mọi người, hãy sẵn sàng…”
Giọng điệu Lôi Minh chân nhân dần dần trở nên lạnh lùng, những người khác cũng trở nên nghiêm túc hẳn, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Ngay lúc này, Lôi Minh chân nhân đã chắp tay lại và bắt đầu hợp ấn, ông ấy đang thi triển một loại pháp quyết gì đó.
Kỳ thật, Lôi Minh chân nhân ngồi chờ thêm vài phút, thực ra là để chờ ánh trăng xuất hiện.
Như vậy, có thể khiến cho mấy con nhện độc mạnh mẽ đó bị phân tâm.
Trong một thời gian ngắn, đối với những con nhện độc thông thường, chúng sẽ bị mất kiểm soát. Như vậy, nó có thể giúp chúng tôi giảm bớt lực cản xuống mức thấp nhất, khi chúng tôi lao vào trong ổ yêu quái.
Mụ nội nhà nó, đến bản thân chân nhân cũng không thể ngờ được là, toàn bộ đám nhện quỷ trong núi Hắc Nhai đều có thể bái nguyệt.
Bây giờ thì tốt rồi, tất cả nhện độc đều chú ý đến mặt trăng và mải hấp thụ tinh hoa từ ánh trăng.
Một khi chúng tôi xông lên, nhóm nhện độc vốn dĩ đang có tổ chức tất sẽ bị loạn, trong lúc nhất thời sẽ không biết phải nghe theo ai.
Từ đó, giúp chúng tôi có được không gian tấn công và tạo điều kiện áp đảo bọn chúng.
Mọi việc đã chuẩn bị xong, hai tay của Lôi Minh chân nhân bỗng nhiên hợp lại, tạo thành một chưởng ấn.
Sau đó, ông đột nhiên đi phía trước một chút, trong miệng lập tức phát ra một tiếng gầm nhẹ:
“Âm phong chú, cấp cấp như lệnh, sắc!”
Chú lệnh vừa ra, từ nơi kết thủ ấn của Lôi Minh chân nhân, bỗng nhiên tạo ra một trận cương khí mạnh mẽ vô cùng, một con dấu mờ nhạt xuất hiện.
Ngay lập tức, thủ ấn trên tay Lôi Minh chân nhân dường như hoá thành một chiếc quạt gió.
Khoảnh khắc tiếp theo, đột nhiên có một cơn gió lạnh thổi qua, tạo thành những tiếng “vù vù”, rồi lao thẳng về phía trước.
Cùng lúc đó, gió mạnh gào thét khắp bốn phía, nhiệt độ cũng giảm mạnh.
Chỉ trong vòng tích tắc, thời tiếp như chuyển sang mùa đông giá rét, xuống tới âm vài độ.
Tiếng “vù vù” không ngừng vang bên tai, gió lạnh thổi qua như trời tháng hai.
Cát bay đá chạy, cây cối lắc lư.
Điều đáng sợ nhất là…
Theo sau trận gió lạnh cực lớn này, nơi nào gió lạnh thổi qua, những con nhện độc ở đó đều bỏ chạy tán loạn.
Một con đường đã được dọn sạch ngay trước mặt chúng tôi.
Những mạng nhện chắn phía trước cũng bị xử lý sạch sẽ.
Nếu không phải bị gió lạnh thổi bay, thì cũng bị cơn gió lạnh buốt trực tiếp làm đóng băng, đụng vào là vỡ.
Một màn như vậy, đã khiến cho mấy người chúng tôi nhìn mà trợn tròn cả mắt.
Hai yêu quái như Hồ Mỹ, Tiểu Ngư cũng vô cùng ngạc nhiên.
Đây, đây, đây là kiểu tu vi gì thế?
Chỉ là một câu pháp chú, có thể có được sức mạnh như vậy sao?
Trước kia, tôi cho rằng bản thân mình cũng có sự hiểu biết nhất định về những người được gọi là cường giả trong Đạo môn.
Nhưng hiện tại, khi nhìn thấy Lôi Minh chân nhân ra tay, tôi mới biết mình giống con ếch ngồi dưới đáy giếng tới cỡ nào.
Tiền bối vừa ra tay, đã khiến tôi cả kinh tới nỗi toàn thân nổi da gà.
Mạnh, quá mạnh!
Gió lạnh đột nhiên thổi tới, một con đường được dọn sạch trước mặt chúng tôi.
Giờ phút này, Lôi Minh chân nhân lại nói:
“Lên, đánh thẳng và sào huyệt của yêu vật!”
Nói xong, Lôi Minh chân nhân xung phong lên đầu, ông ấy tung người nhảy lên, tiến thẳng về phía trước.
Nhìn vẻ bề ngoài, Lôi Minh chân nhân như ông lão 60 tuổi, nhưng động tác của ông ấy lại nhanh như chớp, chẳng thấy giống một ông lão chậm chạp chút nào.
Chúng tôi ở phía sau, đương nhiên không dám quá chậm.
Tôi nắm chặt thanh kiếm Thái Nguyên, cũng gầm nhẹ một tiếng: “Các vị đạo hữu, giết!”
Nói xong, tôi đuổi theo Lôi Minh chân nhân.
Lý Đông Lôi, lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, Tử U và những người khác cũng lần lượt nhảy ra khỏi lùm cây.
Từ bờ dòng sông nhỏ, chúng tôi xông thẳng tới hang quỷ tại núi Hắc Nhai.
Hành động của chúng tôi tất nhiên là cũng đã thu hút sự chú ý của đám nhện độc nọ.
Ở cửa hang động có mấy con nhện độc cực lớn, ước chừng cũng phải to bằng một cái cối xay.
Lúc này, chúng đều chú ý về phía bên này, nhanh chóng phát hiện ra chúng tôi. Thấy chúng tôi tới gần, mấy con mắt trên đỉnh đầu bọn chúng không ngừng chuyển động, trong miệng phát ra mấy tiếng gầm “Xì xì”.
Những con nhện độc xung quanh cũng bắt đầu sôi nổi di chuyển, không ngừng bò tới cạnh cửa hang.
Một vài con thì lao lên ngăn cản chúng tôi.
Đám nhện này đều không hề bé, con nhỏ nhất cũng phải bằng một nắm tay người trưởng thành.
Con lớn hơn thì to bằng mặt người bình thường.
Những con nhện độc này bắt đầu nhả tơ, rồi lần lượt nhảy lên.
Trên con đường chúng tôi nhất định phải đi qua, đám nhện bắt đầu phối hợp với nhau, phun ra tơ nhện.
Con đường vốn được gió lạnh dọn sạch sẽ, chỉ trong nháy mắt, lại bị những mảng tơ nhện ngăn chặn.
Mà chung quanh, đàn nhện độc đông đúc bắt đầu tới gần chúng tôi một cách nhanh chóng…