Nhện độc trong núi Hắc Nhai nhiều không đếm xuể, phóng tầm mắt nhìn quanh, nhện độc nhung nhúc không biết bao nhiêu con nữa.
Huống chi, con lớn nhất trong đó còn to bằng cái cối xay, con nhỏ nhất thì bằng hạt gạo.
Nhiều nhện độc như vậy, đều không có ngoại lệ, đều bị ả Nhện Quỷ nọ khống chế.
Giờ phút này, nhìn thấy đàn nhện đánh úp lại, mọi người không dám lơ là dù chỉ một chút.
Một khi bị nhện cắn phải, có khả năng sẽ mất mạng như chơi.
Lần này chiến đấu cùng độc vật, khác hoàn toàn với những trận chiến trong quá khứ.
Trước kia, đối tượng đối phó của chúng tôi đều là quỷ quái.
Chỉ cần chém chết lệ quỷ, chúng tôi sẽ có manh mối để tìm kiếm.
Tôi có thể dựa vào âm khí do vật âm sát phóng ra để xác định xem đối thủ mạnh hay yếu.
Nhưng mà, kể từ khi đến biên giới Tương Tây đến nay, thứ chúng tôi đối phó chủ yếu đều là độc vật.
Mà đám độc vật này, chỉ có thể quan sát thông qua đôi mắt.
Hơn nữa, đám này cũng chẳng cần phân biệt lớn nhỏ, đều có thể cắn chết con người.
Mức độ nguy hiểm hoàn toàn không thua kém gì việc chiến đấu với lệ quỷ cả.
Giờ phút này, Lôi Minh chân nhân dẫn đầu chúng tôi lại tiếp tục kết ấn.
Âm Phong chú được thi triển một lần nữa, gió lạnh lại thổi “vù vù”.
Mặc dù nhện độc ở đây rất nhiều, nhưng chúng đều là những độc vật bình thường mà thôi.
Lúc này, chúng bị Nhện Quỷ điều khiển, tấn công chúng tôi theo bản năng.
Nhưng ngoài điều đó ra, bản thân chúng vẫn chỉ là những con nhện bình thường.
Cho nên, lần này gió lạnh thổi úp lại, khiến cho bầy nhện độc gần như không thể đứng vững được.
Chỉ trong nháy mắt, chúng đã bị gió lạnh thổi bay, rơi khắp mặt đất.
Mạng nhện ngay trước mặt chúng tôi một lần nữa bị gió lạnh cuốn đi, quét sạch con đường phía trước.
Tốc độ của mọi người cực nhanh, không dám chậm trễ một chút nào.
Nhưng cho dù có gió lạnh quét sạch con đường, thì cũng có một vài con nhện lọt lưới.
Khi chúng tôi đi ngang qua một số cây rừng, những con nhện độc này lần lượt từ trên cây nhảy xuống, lớn bé không đồng đều.
Bỗng nhiên, phía bên trái chúng tôi đã xuất hiện hơn 30 con nhện độc.
Mỗi con có kích thước bằng nắm tay, những con nhện độc này có đủ loại màu sắc rực rỡ, con nào con nấy đều xoè móng vuốt, lộ răng nanh.
Phía sau lưng lũ nhện này đều có một sợi tơ nhện treo lủng lẳng, chúng sà xuống, nhắm thẳng vào phía mấy người chúng tôi.
Trên răng nanh của chúng có dính cả một thứ chất lỏng màu trong suốt.
Một khi bị thứ chất lỏng kia dây vào, dù chỉ là một chút, cũng có thể đưa người ta đến chỗ chết.
“Cẩn thận!”
Tôi hô một tiếng, rồi đột nhiên vung tay lên.
Kiếm Thái Nguyên chém ra một đường, chỉ trong khoảnh khắc, một đạo kiếm khí trào ra.
“Vèo vèo” một tiếng, có vài con nhện độc đã bị kiếm khí của tôi chém thành hai nửa, rơi xuống mặt đất.
Ba người Lý Đông Lôi, Dương Tuyết, Tử U cũng liên tục ném bùa chú ra.
Đồng thời dùng một tay kết ấn, miệng hạ chú lệnh.
Bùa chú lần lượt nổ tung, bùa chú của ba người nọ là ba loại khác nhau, nhưng kết quả thì chỉ có một.
Tất cả những con nhện độc đến gần đều bị nổ chết, không một con nào chạy thoát được.
Hồ Mỹ tấn công ở phía sau, cô ấy phun ra một ngụm hồ hoả ( lửa hồ ly ), thiêu mấy con nhện độc thành tro bụi.
Mặc dù chúng tôi đã liên tiếp ra tay, nhưng tốc độ hành động của chúng tôi không hề chậm lại chút nào.
Bởi vì mọi người đều hiểu rõ một điều, chúng tôi càng di chuyển chậm bao nhiêu, thì lũ nhện độc này càng tu tập lại nhiều bấy nhiêu.
Ở phía trước mặt chúng tôi, trên núi Hắc Nhai, bày nhện độc không ngừng rũ tơ xuống giống như là một thác nước.
Tơ nhện kia nhỏ đến mức nào? Nó thậm chí còn chẳng lớn bằng một sợi tóc.
Thế nhưng, chỉ trong chốc lát, các vách đá phía trước núi Hắc Nhai đã bị che kín bởi một lớp bởi tơ nhện màu trắng.
Ở cửa hang quỷ dưới chân núi, vô số nhện độc tụ tập.
Chúng xếp chồng chéo lên ngay, đến mức không thể đo lường được.
Hơn nữa, dường như những con nhện độc ở vùng núi rừng xung quanh đều đã bị điều khiển, tất cả đều điên cuồng lao về phía hang của yêu quái.
Tiếng nhện di chuyển “xèo xèo xèo”, không ngừng vang vọng khắp bốn phía rừng núi.
Âm thanh kia, làm người ta nghe mà thấy da đầu tê dại.
Tiếp tục tiến lên, chúng tôi phát hiện ra phía trước mặt mình đã xuất hiện những tấm mạng nhện lớn.
Những tấm mạng nhện kia lớn một cách dị thường, mỗi tấm rộng hàng trăm mét vuông.
Trên mỗi tấm mạng nhện kia, đều có một con nhện độc to bằng cái chậu ngâm chân.
Những con nhện độc này không thể so sánh với những con nhện độc thông thường nữa.
Bởi vì những con nhện độc này vốn đã có được một chút yêu khí trong người.
Nói cách khác…
Đám nhện độc khổng lồ này đã được khai mở linh trí, không còn bị bản năng động vật giới hạn nữa.
Chúng nó đã là những con nhện yêu, đã hiểu được một số phương pháp tu luyện thô sơ.
Giờ phút này, chúng nó đang đứng chễm chệ trên những tấm tơ nhện lớn, cơ thể đỏ đen xen kẽ, lớp lông nhện trên người dựng đứng cả lên.
Tám con mắt trên đỉnh đầu không ngừng chuyển động, nhìn chằm chằm vào phía chúng tôi.
Thấy chúng tôi đến gần, chúng chợt phát ra một tiếng rít “xì xì” vang trời.
“Súc sinh, còn dám chắn đường đi của bần đạo!”
Lôi Minh chân nhân gầm nhẹ một tiếng, chỉ một ngón tay ra phía trước.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, chúng tôi đứng ngay sau lưng đạo trưởng, chỉ cảm nhận được một trận đạo khí rung chuyển.
Đạo khí rung chuyển mãnh liệt, ngay sau đó, một luồng đạo khí vô hình trào dâng.