Khoảnh khắc tiếp theo, con nhện độc khổng lồ vừa rối vốn đang “kiêu ngạo” cố thủ trên mạng nhện trực tiếp nổ banh xác mà chết.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều không khỏi khiếp sợ.
Tiền bối quả nhiên vẫn là tiền bối, dù đứng cách con nhện kia hơn 30 mét, nhưng vẫn có thể dùng ngón tay khiến một con nhện độc nổ tan xác.
Tu vi bậc này, đạo hạnh bậc này, thật không hổ danh là một trong những vị cường giả đứng trên đỉnh của Đạo môn.
Trong lúc tình cờ, tôi lại nhớ tới vị Tần đạo trưởng mà mình đã gặp trước đó.
Năm đó, khi chúng tôi đánh nhau với Dì Mỹ Nhân và Quỷ Tam Nguyên trong quán đồ nướng, chẳng phải Tần đạo trưởng cũng dùng một mẩu tàn thuốc, khiến Dì Mỹ Nhân cũng phải suýt bỏ mạng đó sao?
Tôi thực sự không biết, giữa hai người Lôi Minh chân nhân và Tần đạo trưởng, ai sẽ lợi hại hơn.
Suy nghĩ này chợt loé lên trong đầu tôi rồi cũng nhanh chóng biến mất, Lôi Minh chân nhân đã lại lần nữa bấm tay niệm chú.
Ngay sau đó, mấy đạo cương khí bắn ra như những lưỡi dao bằng gió.
“Vèo vèo”, mạng nhện khổng lồ chắn ngang trước mặt chúng tôi đã bị những lưỡi dao gió kia cắt đứt thành từng đoạn.
Chúng tôi lại lao về phía trước, trước mặt chúng tôi có bảy tám mạng nhện lớn và những con nhện độc khổng lồ.
Nhưng kết quả thì sao?
Căn bản là không cần chúng tôi ra tay, tất cả đều đã bị Lôi Minh chân nhân một mình giải quyết sạch.
Hơn nữa, phương thức giải quyết cũng chỉ có một, phá tan tất cả trong vòng một chiêu.
Chẳng thấy chân nhân phải dùng tới chiêu thứ hai, nhẹ nhàng u dung vô cùng.
Tu vi của ông ấy đúng là cao thâm khó đoán được.
Cảm giác như, ở trước mặt ông ấy, chúng tôi nhỏ bé đến nổi không đáng kể tới.
Trong lòng mỗi người đều nảy sinh sự kính trọng sâu sắc với Lôi Minh chân nhân, trong thế giới Đạo môn, chúng tôi vẫn luôn coi trọng kẻ mạnh.
Tu vi càng mạnh, càng có được sự công nhận của Đạo môn.
Khó trách tiền bối lại có được địa vị cao như vậy bên trong Đạo môn.
Chính tu vi của ông ấy đã giải thích hết thảy.
Chúng tôi đi theo phía sau, chủ yếu chịu trách nhiệm ngăn cản một số con nhện độc nhỏ lọt lưới.
Vì chúng tôi phối hợp với nhau rất chặt chẽ, cho nên tạm thời, bầy nhện độc ở đây không tạo ra được sự uy hiếp với chúng tôi.
Chúng tôi chỉ tiếp tục lao về phía trước.
Mặc dù có rất nhiều nhện độc, nhưng chúng khó có thể ngăn cản bước tiến của chúng tôi.
Khoảng mười phút sau, chúng tôi đã đến gần hang ổ của yêu quái.
Ở đây, có bốn con nhện yêu khổng lồ.
Mỗi một con đều có kích thước bằng một cái cối xay, khi chúng đứng thẳng phải cao tới 3m.
Những chiếc răng nanh lộ ra ngoài, dài bằng một nửa cánh tay người lớn.
Bên cạnh chúng còn có vô số những con nhện độc nhỏ, dày đặc đến mức không biết có bao nhiêu con.
Nhưng chúng nó chưa di chuyển về phía chúng tôi, mà chỉ đứng gác trước cửa hang động khoảng 10m.
Đầu của mỗi con đều hướng về phía chúng tôi.
Hiển nhiên, chỉ cần Nhện Quỷ ra lệnh một tiếng, đám nhện độc này sẽ liều mạng mà tấn công về hướng của chúng tôi.
Lúc này, chúng tôi đang đứng cách cửa hang 20 mét.
Nhìn vào trước cửa hang, lũ nhện độc đang xếp chồng lên nhau, nhiều không biết bao nhiêu cho kể.
Trong lòng ai cũng cảm thấy tê dại.
Khắp cả người chúng tôi đều nổi một lớp da gà.
Bây giờ chúng tôi không chỉ đối phó với những con nhện độc này, mà còn phải đột nhập vào cái hang nơi có không biết bao nhiêu nhện độc đang chờ sẵn.
Đột nhiên, một con nhện độc khổng lồ đứng trước cửa hang, bỗng ngẩng đầu lên, cất giọng nói với chúng tôi:
“Con người, các người đã vượt quá giới hạn rồi…”
******
Đột nhiên nghe thấy một con nhện độc to bằng cối xay có thể mở miệng nói chuyện, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía con nhện độc kia.
Một loại sinh vật khác cũng có thể nói được tiếng người.
Việc này đại diện cho việc nó đã đạt tới một cảnh giới nào đó, nói chung là, tu vi của con nhện này đã có thể đạt tới mức nói được tiếng người rồi.
Yêu quái có thực lực như vậy, hẳn là không hề yếu.
Ví như Tiểu Ngư vậy, ít nhất cô ấy cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo Sư.
Đặt trong thời đại bây giờ, đã có thể nói là rất hiếm gặp rồi.
Nhưng đối với nhóm của chúng tôi mà nói, thế này cũng chẳng có gì mà hiếm lạ.
Chúng tôi cũng chẳng để bốn con yêu quái trông cửa kia vào mắt, bởi vì chúng nó căn bản không thể nào trở thành đối thủ của chúng tôi được.
Chúng cũng không thể nào cản bước chúng tôi ở đây.
Côn trùng chỉ cần tu luyện tới cảnh giới như bốn con nhện kia, xét về mặt thực lực thì đúng là mạnh hơn những kẻ cùng cấp khác.
Nhưng Lôi Minh chân nhân vừa nghe xong lời này, đã lập tức tỏ ra khinh thường.
Ông ấy lập tức đáp trả một câu:
“Biết điều thì lập tức cút hết cho bần đạo.
Nếu không, bần đạo sẽ giết hết chúng mày, không giữ lại dù chỉ là một con!”
Lôi Minh tiền bối tuy đã lớn tuổi, nhưng lời nói ra lại mang theo mười phần nhiệt huyết.
Khi lời này lọt vào trong tai những người trẻ tuổi như chúng tôi, tạo nên sự phấn khích đặc biệt.
Nhưng bốn con nhện lớn đang đứng canh cửa ở phía đối diện nghe xong, lại cực kỳ khó chịu.
Cả đám đều phát ra tiếng nhện gầm “xì xì”, tám cái chân nhện không ngừng vung vẩy.
Con nhện yêu trước đó từng mở miệng nói chuyện, lúc này tức giận đáp trả:
“Lời nói cũng lớn mật lắm, chúng bay đâu, róc thịt hết đám này cho tao…”
Lời vừa dứt, ba con nhện lớn bên cạnh bỗng ngẩng đầu lên trời thét dài, phát ra những tiếng hí “ô ô ô”.