Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2172

Chương 2172 Chương 2172

Hơn nữa, mỗi một con nhện độc này trông đều có vẻ đặc biệt hung bạo.

Toàn thân trên dưới, đều tản mát từng sợi yêu khí nhàn nhạt màu tím đen…

Sau khi 12 con nhện độc lớn lên, chúng bắt đầu cử động chân và cơ thể, đồng thời giết chết những con nhện độc xung quanh một cách không thương tiếc.

Một số con nhện lớn hơn thậm chí còn bị ăn thịt luôn một cách vô tình.

Nhưng ả Nhện Quỷ mẹ đứng ở vị trí trung tâm lại lạnh lùng lên tiếng:

“Ăn đi, ăn đi các con của mẹ.

Chờ các con ăn no, hãy xua đuổi những kẻ xâm phạm cho mẹ và anh chị em của con…”

Tôi mơ hồ nghe thấy âm thanh này, lông mày hơi nhướng lên.

12 con nhện độc này khác hẳn với những con nhện khổng lồ trước đó.

Những con nhện khổng lồ trước đó là những con nhện độc bình thường đã trở thành tinh.

Nhưng 12 con nhện kia lại là hậu duệ của Nhện Quỷ.

Tuy rằng chúng vừa mới phá kén mà ra, nhưng sức mạnh của chúng đã rất đáng gờm rồi.

Mọi người đều lộ ra vẻ ngưng trọng, không dám có chút sơ suất nào.

Chúng tôi tiếp tục chém giết lũ nhện ở xung quanh và tiến về phía trước.

Sau khi ăn xong một lúc, 12 con nhện độc mới dần dần dừng lại.

Từng con đều đang vây quay bên cạnh người ả Nhện Quỷ mẹ, con nào con nấy đều cúi đầu xuống.

Đôi mắt trên đỉnh đầu đang nhìn vào nhìn về phía con Nhện Quỷ mẹ kia.

Trong ánh mắt thế mà lại tràn đầy sự dịu dàng và quyến luyến.

Khác hoàn toàn với dáng vẻ lúc nãy bọn chúng vừa ăn thịt chính đồng loại của mình.

Hơn nữa, trong đó có một con Nhện Quỷ lớn nhất còn cất lên tiếng người, nhưng không quá rõ ràng:

“Mẹ, mẹ, chúng con, sẽ, bảo vệ mẹ…”

Giọng nói lắp bắp và không rõ ràng chút nào.

Nhưng ả Nhện Quỷ mẹ kia lại mỉm cười vui mừng.

Ả ta dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve những chiếc chân nhện giống như mũi giáo của chúng, rồi cuối cùng nói:

“Đi thôi! Vì mẹ, vì cả tộc Nhện Quỷ ta…”

Lời vừa nói ra, cả 12 con Nhện Quỷ kia đều đồng loạt nâng thân mình lên, cả đám lần lượt nhìn về phía chúng tôi.

Giờ khắc này, ánh mắt của chúng đã trở nên sắc bén.

Toàn thân chúng không ngừng bộc phát ra luồng yêu khí cường đại vô cùng đặc biệt.

Ngay sau đó, con Nhện Quỷ to nhất gầm lên một tiếng.

“Tư tư tư…”

Âm thanh này đã chấn động toàn bộ hang đá, cho dù là ở bên ngoài núi Hắc Nhai cũng có thể nghe thấy rõ tiếng gầm của nó.

Khoảnh khắc tiếp theo, nó cũng là con nhện đầu tiên lao về phía trước.

11 người anh em của nó ở phía sau cũng lần lượt đong đưa chân nhện, nhằm thẳng chúng tôi mà lao tới.

Thật sự khi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng tôi lại có chút thương cảm khó tả.

Vì mẹ, vì người nhà, vì người trong tộc mình.

Còn chúng tôi, dường như lại trở thành kẻ xâm phạm ư?

Lúc này, không chỉ tôi có suy nghĩ ấy, mà mọi người có mặt đều có dấu hiệu chuyển động chậm lại.

Trong lòng của mỗi người hình như đều đã xuất hiện sự xúc động.

Bắt đầu xuất hiện sự nghi ngờ và phủ nhận bản thân.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tôi cảm thấy dường như tim mình vừa bị đâm một một cái.

Hoả Thiên Công trong cơ thể tôi bỗng nhiên trở nên “cáu kỉnh”.

Cả người tôi cũng giật nảy lên một cái.

Giống như vừa mới bị hắt một chậu nước lạnh lên người, tôi lập tức tỉnh táo lại.

Nhìn 12 con Nhện Quỷ đang đánh úp lại, tôi lập tức hít ngược một ngụm khí lạnh.

Trạng thái đó, cảm giác đó, ý thức tự phủ nhận bản thân,… tôi vừa rơi vào đó…

Mẹ kiếp! Nhất định là tôi lại bị năng lực đặc biệt của ả Nhện Quỷ kia ảnh hưởng rồi.

Tôi vội nhấc thanh kiếm Thái Nguyên lên, dùng thân kiếm chiếu vào mắt mình.

Qua hình ảnh phản chiếu trên thân kiếm Thái Nguyên, tôi phát hiện trong mắt mình đã xuất hiện những đường tơ máu màu đen.

Vậy thì tôi đã đoán đúng rồi, vừa rồi trông lúc không để ý, tôi lại bị những lời nói của đám Nhện Quỷ kia lôi cuốn tâm trí.

Cái gì mà kẻ xâm lấn, cái gì mà vì mẹ, vì người nhà, vì người trong tộc chứ…

Nhân giới này, vốn dĩ chính là của con người chúng tôi.

Đám Nhện Quỷ này mẹ nó mới chính là kẻ xâm phạm.

Chúng nó căn bản không thuộc về thế giới của chúng tôi, sự xuất hiện của chúng đã phá huỷ sự cân bằng trên thế giới này.

Làm người chấp pháp cho hai cõi âm dương, chúng tôi có quyền thanh trừ chúng nó.

Chúng tôi có trách nhiệm, đó là bảo vệ thế giới của chính mình.

Giờ khắc này, tôi lại càng thấy kiên định với Đạo Tâm của chính mình.

Đảo mắt nhìn những người còn lại, tôi nhận ra, trong đôi mắt của mọi người đang nhanh chóng xuất hiện những đường tơ máu màu đen.

Những người có tu vi yếu nhất như Tiểu Ngư, ba người Vương Phượng, Vương Xích, Vương Hổ của Tấn Tiệp Môn, đã ngay lập tức dừng động tác trên tay lại.

Họ bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía tôi, trên mặt mỗi người đều tràn ngập sự áy náy.

Trong đó, Vương Phượng đã dùng ngữ khí có chút oán hận để nói với tôi:

“Chúng ta sai rồi, chúng ta không nên tới nơi này…”

*****

Biến cố phát sinh quá bất ngờ, lại đột nhiên ấp tới trong lúc chúng tôi đều không có một chút phòng bị nào.

Cho dù chúng tôi đã che kín lỗ tai của mình lại, gần như không thể nghe thấy ả Nhện Quỷ mẹ kia nói gì cả.

Nhưng lúc này, chúng tôi vẫn trúng chiêu.

Hơn nữa, toàn bộ thành viên đều đã trúng chiêu, trong ánh mắt của bốn người Tiểu Ngư, Vương Phượng, Vương Xích, Vương Hổ đã tràn đầy tơ máu màu đen, hoàn toàn bị khống chế tâm trí.

Những người còn lại cũng ở trong tình trạng tương tự.

Mỗi người đều đang bị cuốn vào trong một cuộc đấu tranh tinh thần, ai cũng đang nghi hoặc mình làm như vậy là đúng hay sai.

Bình Luận (0)
Comment