Lúc này toàn thân của Tiểu Ngư đều đang run rẩy, trong miệng không ngừng lẩm bẩm:
“Chúng ta là yêu, chúng ta là yêu, chúng ta là Yêu tộc, Yêu tộc thì nên giúp đỡ lẫn nhau…”
Rõ ràng là cô ấy gần như đã mất kiểm soát.
Hồ Mỹ vẫn đang cố ngăn đám nhện độc xung quanh cho Tiểu Ngư, nếu không cũng không biết Tiểu Ngư đã bị nhện độc cắn chết bao nhiêu lần rồi.
Tôi cũng chẳng hề chần chờ gì, trực tiếp tiến lên, chuẩn bị ra tay với Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư thấy tôi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, còn gào lên với tôi một tiếng: “Anh, là con người, là người xấu…”
Nói xong, cô ấy há miệng ra, lập tức thổi một quả bong bóng thật lớn về phía tôi.
Mẹ nó! Uy lực từ quả bong bóng này tôi đã được chiêm ngưỡng rồi, nó không chỉ có lực nổ mạnh mà còn có tính ăn mòn.
Tôi vội vận chuyển huyền công, dùng đạo khí hộ thể.
Mà quả bong bóng kia, vừa mới chạm trán với tôi đã lập tức bùng nổ.
Sau một tiếng “Phanh”, chất lỏng bắn ra, ăn mòn những thứ ở xung quanh.
Cũng may tu vi của tôi cao hơn cô ấy rất nhiều, nên quả bong bóng kia của cô ấy không thể làm tổn thương tôi được.
Hơn nữa, tốc độ của tôi cũng rất nhanh.
Trong nháy mắt, tôi đã đi tới trước mặt cô ấy.
Không chờ cô ấy kịp có bất cứ một phản ứng gì, tôi đã vỗ vào trán Tiểu Ngư một cái.
Ngay sau đó tôi rót đạo khí vào trong.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Tiểu Ngư cũng bị điếc tạm thời.
Lúc không nghe thấy, cô ấy còn lưỡng lự và vùng vẫy một chút.
Nhưng chẳng bao lâu sau, lý trí của cô ấy cũng dần dần trở lại.
Cô ấy không có ấn tượng gì về tất cả những gì vừa xảy ra, cũng không biết vì sao vừa rồi mình lại làm như vậy.
Tôi dùng tay ra hiệu cho cô ấy biết, ý rất rõ ràng, là tôi đã phong bế thính giác của cô ấy rồi, cũng bảo cô ấy đi theo sau chúng tôi.
Tiểu Ngư tuy rằng có chút bối rối, nhưng vẫn không ngừng gật đầu đồng ý.
Trong khoảng thời gian này, hai người Vương Xích cùng Vương Hổ đã được mấy người lão Phong cùng Tử U cứu tỉnh.
Như thế, tất cả chúng tôi đều đã trở lại bình thường.
Chỉ là, ngoại trừ tôi, tất cả những người khác đều tạm thời mất thính giác.
Bởi vì tôi tu luyện Hỏa Thiên Công, loại công pháp cổ xưa đặc biệt này dường như có thể nhắc nhở tôi, cũng giữ cho tôi sự thanh tỉnh nhất định.
Nếu không, vừa rồi tôi đã bị điều khiển bởi khả năng đặc biệt của ả Nhện Quỷ mẹ kia rồi.
Tất cả điều này xảy ra trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Từ đầu tới cuối cũng chỉ mất tầm 1 phút.
Nhưng chỉ trong phút này, chúng tôi gần như đã suýt phải lật thuyền trong mương, chỉ suýt chút nữa thôi là chúng tôi lại xảy ra một cuộc nội chiến khác.
Bởi vậy, có thể thấy được, năng lực của ả Nhện Quỷ mẹ này mạnh tới cỡ nào.
Thông qua âm thanh, trong lúc vô hình, nó có thể khiến cho người ta nảy sinh ra sự tự phủ nhận chính bản thân mình.
Từ đó người ta bất chấp mà tán thành với lời nói của ả Nhện Quỷ mẹ, thậm chí còn vì ả ta mà sẵn sàng hy sinh tất thảy.
Tuy nhiên, mối nguy hiểm vẫn còn đó, mọi người chỉ vừa mới lấy lại tinh thần, đã nhìn thấy 12 con Nhện Quỷ lao tới.
12 con Nhện Quỷ này mạnh mẽ vô cùng, mỗi một con đều có vẻ cực kỳ hung tàn.
Chúng vừa mới tới gần chúng tôi, đã phát ra một tiếng gào rống thô lỗ.
Một làn sương độc màu tím đen, giống như một tia nước, nhanh chóng được thổi về phía chúng tôi…
*****
12 con nhện yêu chia thành nhiều hướng, không ngừng đánh úp lại.
Ngay lập tức, chúng đã bao vây quay chúng tôi.
Và, trong lúc đám nhện vây xung quanh chúng tôi…
Con nhện yêu cầm đầu bỗng nhiên phát ra một tiếng thét điên cuồng.
Trong chốc lát, nó đã phun ra một màn sương độc màu tím đen.
Khi những con nhện yêu khác nhìn thấy thế, cũng đều đồng loạt há to miệng ra, rồi từng con lần lượt phun ra khí độc màu tím đen.
Làn khí độc khi đậm đặc vô cùng, chỉ cần nhìn lướt qua một cái là đã biết nó rất nguy hiểm rồi.
Hơn nữa, ngay cả những con nhện độc trong hang này cũng không thể chống lại được làn sương độc kia.
Lúc này, bầy nhện độc lần lượt chết đi, chỉ còn những con nhện lớn, động tác bò nhanh, mới có thể miễn cưỡng chống độc và chạy trốn được.
Nhưng nếu chúng ở lại bên trong làn khói độc quá lâu, tất nhiên cũng chẳng thể sống nổi.
Mẹ kiếp! Loại khí độc này nhện độc hít vào còn chết như ngả rạ thế kia, nếu những người bình thường như chúng tôi mà hút phải, cón còn mạng mà quay về không?
“Đáng chết!”
Tôi chửi thầm một tiếng trong lòng, đồng thời vẫy tay ra hiệu cho mọi người tiến lại gần phía của Lôi Minh tiền bối.
Mọi người đều đã tạm thời mất thính giác và chỉ có thể xem cử chỉ của tôi để hành động.
Lúc này thấy tôi phất tay ra hiệu, họ đều nhanh chóng hành động.
Tiểu Ngư hiện giờ vẫn còn đang choáng váng, chưa thể bình phục hoàn toàn.
Nhưng cô ấy đã bị Hồ Mỹ ôm eo, nhanh chóng lôi tới gần phía Lôi Minh tiền bối.
Cũng ngay lúc này, sắc mặt của Lôi Minh chân nhân lộ ra vẻ ngưng trọng.
Phái Cản Thi của ông ấy tọa lạc ở Tương Tây, thuộc về vùng đất Miêu Cương cổ.
Đương nhiên họ cũng không thể tránh khỏi việc phải tiếp xúc với các loài độc vật.
Bởi vậy, thân là chưởng môn của phái Cản Thi, tất nhiên tiền bối cũng có chút biện pháp và năng lực đối phó với các loại chất độc.
Chỉ thấy Lôi Minh chân nhân gầm nhẹ một tiếng, đạo khí trên cả người ông ấy bùng nổ.
Ngay lập tức, một vầng hào quang màu trắng xuất hiện.
Vầng hào quang kia bùng phát từ đan điền của Lôi Minh chân nhân, rồi như hoá thành gợn sóng, lan ra khắp bốn phía, tạo thành một tấm khiên hào quang trong suốt trong bán kính năm mét.