Lúc này ả ta đã rất suy yếu, sắp đạt đến giới hạn rồi.
Cùng lúc ấy, chúng tôi cũng đã đi tới trước mặt ả Nhện Quỷ mẹ.
Những con nhện độc ở xung quanh đó, giờ đang trốn chạy ra khỏi hang như thủy triều rút…
Tôi, lão Phong và những người khác đều không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn vào ả Nhện Quỷ mẹ .
Năm người còn lại của Tấn Tiệp Môn đang vô cùng phẫn nộ.
“Lão yêu quái, bây giờ tao phải trả thù cho ngũ sư đệ!”
Vương Thanh giơ trường kiếm lên, muốn lập tức giết chết yêu quái này.
Nhưng lại bị Lôi Minh chân nhân ngăn căn:
“Tiểu hữu chậm đã, Nhện Quỷ này là sinh vật đến từ dị vực.
Ả ta nhất định có liên quan tới trận đại chiến từ 30 năm trước, nên hiện tại chúng ta chưa thể giết chết ả được.
Tôi phải đưa ả ta về nộp cho Đạo Minh, để tìm hiểu tình hình…”
Nhưng ả Nhện Quỷ mẹ kia lại bật cười “ha hả”.
Đồng thời, tám con mắt nhện của ả ta đảo qua nhìn mỗi người chúng tôi một lượt.
Cuối cùng, hung hăng nói:
“Tao sẽ không để chúng mày bắt được tao đâu, phong ấn sẽ lại được xóa bỏ lần nữa, cánh cửa Lục vực sẽ lại được mở ra.
Tất cả điều này đều đáng giá…”
Không ai trong số tiểu bối chúng tôi, có thể hiểu được ả yêu quái này đang nói gì.
Cũng chẳng hề hiểu nổi phong ấn gì được xoá bỏ?
Cái gì mà cánh cửa Lục vực sẽ mở ra?
Nhưng Lôi Minh chân nhân đang đứng ở giữa lại đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Hô hấp của ông ấy dường như cũng trở nên dồn dập hơn.
Thậm chí, còn lộ ra vẻ sợ hãi.
“Mày, mày nói cái gì? Cánh cửa dẫn tới Lục vực sẽ còn mở ra lần nữa?
Không, chuyện này không thể nào xảy ra được, không có khả năng…”
Nhưng nào ngờ, ả Nhện Quỷ kia vẫn cười to “ha ha” như cũ.
“Không có, không có gì là không thể cả.
Khí tức từ Lục vực đã tràn ngập khắp nhân gian rồi.
Tao thậm chí, đều có thể cảm giác được hơi thở của tộc nhân.
Hôm nay tao cùng các con tao phải chết, nhưng chồng tao cùng những người trong tộc tao ắt sẽ báo thù cho chúng tao…”
Nhện Quỷ vừa dứt lời, bên trong cơ thể ả bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ “bùm”.
Ngay sau đó, một ngọn lửa không rõ nguồn gốc đột nhiên xuất hiện từ cơ thể của Nhện Quỷ mẹ.
Không chỉ có một mình ả ta, mà cả những chiếc kén người đang treo lơ lửng giữa không trung cũng bắt đầu xuất hiện lửa lớn.
Ả ta đang tự sát!
Ả ta đang cố giữ một bí mật.
Đó là bí mật mà Đạo môn đã cố che giấu hơn 30 năm nay, bí mật về Lục vực, bí mật về phong ấn và thế giới của con người…
*****
Ả Nhện Quỷ tới từ dị vực kia cuối cùng đã dùng phương thức tự sát để bảo vệ bí mật trong lòng mình.
Nhìn ngọn lửa lớn cháy hừng hực trước mắt, những người trẻ tuổi tầm tuổi tôi đều lộ ra vẻ hoài nghi.
Chỉ có Lôi Minh tiền bối là lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, trong đôi mắt ngập tràn sự ưu sầu.
Dường như, ông ấy đang nghĩ đến điều gì đó?
Chúng tôi đều đứng yên tại chỗ, không nói gì cả.
Giờ khắc này, chúng tôi cứ đứng đó mà nhìn như vậy.
Về phần năm người còn lại của Tấn Tiệp Môn, sau khi họ đứng nghỉ một lát, mới từ từ xoay người, đi đến trước thi thể của Vương Xích.
Bọn họ nhìn di thể của Vương Xích, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt vô cùng đau buồn.
Sáu người này từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, sau khi học thuật pháp xong lại cùng nhau xuống núi.
Thế mà còn chưa xuống núi được một năm, sáu người lại chết mất một.
Làm sao họ dám xưng là sáu kiệt (sáu vị anh tài) nữa, bảo họ làm sao mà chấp nhận được việc này trong một khoảng thời gian ngắn đây?
Tôi nhìn quanh một lượt, không có động tác gì, vẫn đứng yên tại chỗ như cũ.
Tiếng lửa tí tách vang lên, đám trứng Nhện Quỷ bị đốt cháy đầu tiên, nháy mắt đã biến thành tro bụi và biến mất.
Xác của ả Nhện Quỷ mẹ cũng bị lửa đốt cháy trong thời gian ngắn, nhanh chóng biến thành tro đen.
Ngọn lửa lớn cũng dần dần rút đi.
Ngay khi lửa lớn vừa tàn đi, bên trong xác của ả yêu quái kia dường như có một hạt châu màu tím trong suốt như pha lê, nó đang không ngừng tỏa ánh sáng.
Nhìn thấy thế, ánh mắt của Hồ Mỹ cùng Tiểu Ngư ở bên cạnh đột nhiên sáng mắt lên.
Trên mặt hai cô gái lộ rõ vẻ chờ mong.
Đó chính là một viên yêu đan, là căn nguyên trong cơ thể của Nhện Quỷ.
Vì đều là yêu quái, nên các cô ấy có thể trực tiếp hút lấy năng lượng bên trong, từ đó tăng cường tu vi của bản thân.
Sức chiến đấu của ả Nhện Quỷ mẹ này có thể sánh ngang với Lôi Minh chân nhân, từ đó có thể thấy được thực lực của ả cao đến đâu.
Nếu có thể hấp thụ được viên yêu đan này, thì cho dù là thực lực của Tiểu Ngư hay Tiểu Mỹ cũng đều sẽ tăng cao.
Nhưng mà ở đây do Lôi Minh chân nhân đứng đầu, nếu Lôi Minh chân nhân chưa lên tiếng, ai dám hành động thiếu suy nghĩ chứ?
Nhưng lúc này, Lôi Minh chân nhân im lặng hồi lâu, rốt cuộc cũng đã lên tiếng:
“Hai yêu quái các cô lấy viên yêu đan kia đi, rồi tự mình hấp thụ nó!”
Lời vừa dứt, Tiểu Ngư cùng Hồ Mỹ lập tức lộ ra dáng vẻ vui sướng.
Cả hai đồng loạt chắp tay, nói với Lôi Minh chân nhân: “Cảm ơn tiền bối!”
Nói xong, hai cô gái nhanh chóng bước về phía trước.
Hồ Mỹ giơ tay ra, cầm lấy viên yêu đan kia, rồi cô ấy liếc mắt ra hiệu với Tiểu Ngư, trực tiếp gật đầu một cái.
Trong nháy mắt, yêu lực trong cơ thể họ được khơi dậy và năng lượng trong viên yêu đan bắt đầu bị hấp thu.
Bị yêu khí kích thích, lúc này bên trên viên châu kia cũng tỏa ra một luồng năng lượng dao động mãnh liệt.