Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2213

Chương 2213 Chương 2213

Còn lại thì đều là nói phét, ví dụ như vị đệ tử của môn phái nào đó đã đánh chết yêu quái, vị trưởng lão nào đó đã có đột phá,…

Mục thứ hai chính là giang hồ Đạo môn, là nơi các đạo sĩ này khoe khoang, đăng bài và trò chuyện về mấy sự kiện linh tinh, thú vị.

Còn mục thức ba chính là nhiệm vụ Đạo môn.

Tất cả các phe phái, bao gồm cả cá nhân, chỉ cần là đệ tử đã được chứng thực, đều có thể tuyên bố nhiệm vụ và cấp bậc.

Còn về phần ai sẽ nhận nhiệm vụ, đón nhận hay không, thì còn tùy thuộc vào suy nghĩ của người khác.

Tất nhiên, cấp bậc đánh giá càng cao thì bạn càng có thể thấy được nhiều thứ trong này.

Tôi quan sát vài lượt, cảm thấy cũng không tệ, rồi cất điện thoại đi.

Sau đó chúng tôi cùng đi ăn cơm chiều.

Ngày hôm nay có thể nói cứ trôi qua như vậy, buổi tối, tôi và lão Phong cũng chẳng ra ngoài đi bộ, mà trực tiếp ngồi trong phòng tu hành.

Bởi vì linh khí ở nơi này rất dồi dào, nên tu luyện ở đây cũng sẽ đạt được rất nhiều lợi ích.

Hơn nữa, sau khi trải qua nhiều cuộc đại chiến…

Trong cơ thể chúng tôi lại có một loại thuốc quý tên là Bách Hoa Dịch, có tác dụng chữa bệnh.

Tôi đã cảm nhận được bình cảnh đột phá, lão Phong cũng có cảm nhận y như vậy.

Cả hai chúng tôi khoanh chân ngồi trong phòng, bắt đầu thử đột phá.

Tuy nhiên, sau khi đạt đến cảnh giới Đạo Vương, tôi cảm thấy việc đột phá trở nên vô cùng khó khăn.

Vận khí cả buổi tối rồi cũng không thể đột phá được.

Còn về phần lão Phong, cậu ấy đã tìm được cơ hội và bước vào cảnh giới của Đạo Vương.

Hiện tại, tu vi của cậu ấy chỉ còn kém tôi một chút nữa mà thôi.

Về điểm này, cả tôi cũng thấy mừng thay cho lão Phong.

Mà lão Phong cũng biết rõ một điều, cho dù cậu ấy có đạt được tới cảnh giới Đạo Vương, cũng không thể trở thành đối thủ của tôi.

Cho dù là về dung lượng đan điền hay độ tinh khiết của đạo khí, cậu ấy đều không thể bằng tôi.

Ngày hôm sau, Võ Đang vẫn như vậy.

Chỉ là gần như toàn bộ đệ tử của phái Võ Đang đều đã trở lại.

Cả phái Võ Đang trở nên náo nhiệt, mà tôi và lão Phong cũng không ra ngoài nhiều.

Ngược lại, hai chúng tôi ở trong tiểu viện tu luyện.

Còn về phần Hồ Mỹ, sau khi tới phái Võ Đang vẫn luôn ngủ say sưa.

Chờ khi cô ấy tỉnh lại lần nữa, hẳn là tu vi của cô ấy sẽ tăng lên một bước mới!

Hôm nay, ngoài việc luyện tập, tôi cũng dành thời gian để nghiên cứu linh thạch một lát.

Bao gồm các viên linh thạch: linh thạch hệ mộc, linh thạch hệ thuỷ, linh thạch hệ điện.

Trong tay tôi hiện đang có có ba viên linh thạch ấy, trong đó, tôi thường sử dụng viên linh thạch hệ điện và hệ mộc.

Một viên tôi dùng để trị liệu, một viên còn lại tôi dùng khi đối mặt với kẻ địch.

Chỉ có viên linh thạch hệ thuỷ là tôi chưa biết cách sử dụng.

Bởi vì nó quá lạnh, cơ thể tôi căn bản không chịu nổi.

Bởi vậy, tôi vẫn luôn giữ nó trong túi.

Nhưng tôi cũng từng suy nghĩ thử, loại linh thạch này, rốt cuộc tồn tại bao nhiêu viên?

Nếu đã có được hệ mộc và hệ thuỷ, vậy chắc chắn là còn ba loại nữa thuộc hệ kim, hỏa, thổ.

Ngoại trừ 5 loại này ra, liệu còn có loại linh thạch nào có đặc tính đặc biệt giống như linh thạch hệ điện nữa hay không?

Sau chúng nó lại xuất hiện trên thế gian này?

Tất cả những điều này khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều

Chỉ là không ai có thể nói cho tôi biết câu trả lời, vì thế, tôi chỉ đành tự mình đi tìm đáp án.

Ngày hôm nay cũng trôi qua thật nhanh, lão Phong đã đột phá được thêm một bước nữa. Tôi nghĩ, với thiên phú của lão Phong, chỉ qua mấy ngày nữa, cậu ấy chắc chắn sẽ đạt được tới cảnh giới Đạo Vương.

Buổi tối, tôi và Dương Tuyết ngồi trò chuyện một lát, rồi ai về phòng nấy.

Ngày mai là thời điểm Phi Hồng chân nhân, hay thậm chí toàn bộ các phái trong Đạo môn, tuyên bố một sự kiện lớn.

Gây ra một sự chấn động lớn cho toàn bộ Đạo môn.

Mọi người đều đang suy đoán, không biết Đạo môn sẽ có động thái gì.

Tôi nhàn rỗi lướt nhìn xem những tin tức này. Còn lão Phong bởi vì tu luyện tiêu hao quá nhiều thể lực, nên cậu ấy đã đi ngủ từ sớm rồi.

Đến tầm 12 giờ đêm, tôi nhìn thời gian cũng chẳng còn sớm nữa, bèn đặt điện thoại vào chế độ im lặng, rồi nằm xuống.

Nhưng vừa nằm xuống chưa được bao lâu, tôi bỗng nhiên cảm nhận được như có một cơn gió lạnh phảng phất trong phòng.

Ngay sau đó, tôi cảm thấy mũi mình hơi ngứa, đồng thời còn nghe thấy tiếng cười của phụ nữ: “Hì hì hì”.

Tôi đang ngủ mơ mơ màng màng, chợt bị nhéo mũi, vội vàng mở bừng mắt ra.

Vừa mở mắt ra, tôi đã nhìn thấy một bóng người mặc đồ trắng ở trước giường.

Hơn nữa, có một luồng âm khí đánh úp lại.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi lập tức vang lên một tiếng “lộp độp”.

Chết tiệt, có nữ quỷ vào trong phòng ư?

Tôi định há miệng ra kêu theo bản năng.

Nhưng tôi vừa mới mở miệng, một bàn tay ngọc đã trực tiếp che miệng tôi lại.

Rồi một giọng nữ quen thuộc đột nhiên vang lên: “Nhỏ giọng một chút, đừng đánh thức người khác dậy!”

Vừa nghe được lời này, trong lòng tôi lập tức vui vẻ.

Nhìn kỹ lại, tôi phát hiện ra nữ quỷ đột nhiên xuất hiện trong phòng tôi, thế mà lại chẳng phải ai xa lạ.

Mà chính là nữ quỷ xinh đẹp khiến tôi phải ngày nhớ đêm mong, Mộ Dung Ngôn…

******

Nhìn Mộ Dung Ngôn vừa xuất hiện, hai mắt tôi đã tràn ngập sự kinh hỉ.

Lần cuối cùng chúng tôi nói lời tạm biệt là bên bờ sông Thanh Thuỷ, tại Tương Tây.

Bình Luận (0)
Comment