Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2214

Chương 2214 Chương 2214

“Đừng gây ồn ào, biết không?” Mộ Dung Ngôn nhẹ nhàng nói.

Tôi gật đầu một cái thật mạnh, tỏ vẻ đồng ý.

Mộ Dung Ngôn thấy thế, mới từ từ bông tay ra.

Đôi tay có hơi lạnh lẽo, nhưng tôi cũng chẳng để tâm.

Ngay lúc cô ấy buông tay ra, cả người tôi bật dậy, ngồi trên giường, tạo thành một tiếng “cạch”.

“Thi, Thi Muội…”

Mộ Dung Ngôn hơi bĩu môi, giơ tay ra hiệu cho tôi im lặng.

“Mau mặc quần áo vào, rồi cùng đi theo tôi!”

Nghe đến đó, tôi liên tục gật đầu, không dám đánh thức lão Phong và Hồ Mỹ dậy.

Tuy nhiên hai người họ, một người thì đang tu luyện, một người thì vì tiêu hao quá nhiều thể lực, nên đều ngủ say như chết.

Động tĩnh chúng tôi gây ra cũng chẳng thể đánh thức được hai người kia.

Tôi vừa mặc quần áo xong, Mộ Dung Ngôn đã kéo tay tôi lôi đi, đi thẳng tới ban công ở phía sau.

Cô ấy cũng chẳng chần chừ, kéo tay tôi nhảy xuống dưới.

Tuy rằng ban công này không cao, nhưng do tôi chưa chuẩn bị tốt, nên suýt chúng nữa đã bị ngã nhào.

Phía sau ban công là ngọn núi phía sau phái Võ Đang.

Lúc này, Mộ Dung Ngôn nắm chặt tay tôi, không ngừng chạy vào trong rừng.

“Thi, Thi Muội, cô dẫn tôi đi đâu vậy?”

“Ha ha ha, đến đây đi! Tôi mới tìm được một nơi rất tốt!”

Mộ Dung Ngôn vừa nói vừa cười, trong dáng vẻ rất phấn khích.

Tôi lắc lắc đầu, chỉ có thể cố gắng chạy theo.

Chỉ trong chốc lát, chúng tôi đã tới rìa một vách đá ở ngọn núi phía sau.

Từ nơi này, có thể nhìn thấy dãy núi Võ Đang ở phía xa.

Hơn nữa, hôm nay trên trời đầy sao, cảm giác nhìn lên các vì sao thật thú vị.

Dưới ánh trăng, Mộ Dung Ngôn đứng thẳng bên vách núi.

“Anh xem, đứng từ đây nhìn sao trên bầu trời, có phải là rất đẹp hay không?”

Mộ Dung Ngôn cười, chỉ vào những ngôi sao trên bầu trời.

Chỉ là theo ý tôi, ngắm sao ở đây thật ra cũng giống nhau.

Quan trọng là ngắm sao với ai.

Gió nhẹ thổi qua, tà váy lụa của Mộ Dung Ngôn bị thổi bay, mái tóc đen bay theo gió, làm cho tôi không rượu cũng say.

Nhìn cô ấy thực sự quá quyến rũ.

Làm cho tim tôi không khỏi đập “thình thịch thình thịch”.

Tôi hít một hơi thật sâu, vô cùng vui vẻ nói: “Thi Muội, sao cô lại tới đây?”

Tôi rất ngạc nhiên, nhưng Mộ Dung Ngôn lại mím môi nói: “Sao thế? Tôi không thể tới đây được sao?”

“Không, không phải. Chỉ là, chỉ là thấy cô tới, tôi rất vui…”

Trong lòng tôi hưng phấn vô cùng.

Mộ Dung Ngôn nghe xong trên má cô ấy hiện ra hai vệt ửng hồng.

Nhìn cô ấy như thế này, tôi lại càng thích cô ấy hơn.

Tôi thực sự muốn ôm cô ấy vào trong lòng, nhưng vẫn cố cưỡng lại sự xúc động đó.

“Cái đó, tối hôm qua, có phải anh đã sử dụng đến ấn bát quái không?” Mộ Dung Ngôn vội vàng chuyển chủ đề.

Tôi sửng sốt một lúc rồi gật đầu:

“Đúng là tôi đã sử dụng ấn bát quái một lần, bởi trước đó tôi đã xảy ra chút xung đột với người khác…”

Một giây trước, trên mặt Mộ Dung Ngôn còn hơi ửng hồng, thế nhưng vừa nghe tôi nói đã phát sinh xung đột với người khác, sắc mặt cô ấy đã trở nên lạnh lùng, mở miệng hỏi thẳng:

“Là ai, bây giờ tôi đi giết đối phương luôn!”

Lời vừa nói ra, suýt chút nữa là dọa chết tôi rồi.

“Đừng, đừng, chỉ là chút xung đột nho nhỏ mà thôi.”

“Vậy anh có bị thương không, đối phương là ai?”

Trong giọng của Mộ Dung Ngôn thế mà lại xen lẫn một chút lo lắng, trông dáng vẻ rất quan tâm tới tôi.

Thấy cô ấy lộ ra dáng vẻ như vậy, rốt cuộc tôi cũng không thể kìm nén xúc động trong lòng mình được nữa.

Mỗi lần tôi nhìn thấy cô ấy, tôi đều có một cảm giác đặc biệt.

Mỗi lần nhìn thấy cô ấy, tôi đều có cảm giác như đã biết cô ấy từ lâu rồi.

Mỗi lần nhìn thấy cô ấy, tôi đều rất vui mừng, nhịp tim tăng nhanh không ngừng.

Đây là cảm giác mà tôi chưa từng có, khi gặp những người phụ nữ khác.

Tôi nghĩ, có lẽ tôi đã yêu Mộ Dung Ngôn rồi.

Nhưng giờ khắc này, trong cảnh tượng này, nhìn dáng vẻ cô ấy lo lắng cho mình…

Cảm giác mà tôi đã kìm nén bấy lâu nay bỗng nhiên bộc phát.

Cũng không biết tại sao, tôi bước từng bước tới gần Mộ Dung Ngôn, trong mắt tôi tỏa ra lửa nóng yêu thương.

Mộ Dung Ngôn thấy tôi đi về phía cô ấy, có chút kinh nghi.

“Tra nam chết tiệt, anh tới gần tôi như vậy làm gì?”

Nhưng ngay khi cô ấy vừa dứt lời, toàn thân tôi dường như bị lửa thiêu đốt.

Cả người tôi kích động, cơ thể hoàn toàn không còn chịu sự khống chế, ôm chầm lấy Mộ Dung Ngôn.

Khoảnh khắc tôi ôm cô ấy, toàn thân Mộ Dung giống như bị điện giật, cả người khẽ run lên một chút.

Cô ấy hoàn toàn choáng váng và bối rối.

Đường đường là minh chủ của Quỷ Minh, lúc này bị một kẻ vô danh như tôi ôm lấy, cô ấy lại như mất hết sức lực, còn không hề có một chút giãy giụa hay phản ứng nào.

Thậm chí, Mộ Dung Ngôn còn có chút không nỡ rời khỏi vòng tay của tôi.

Chính bản thân Mộ Dung Ngôn cũng không biết tại vì sao, đối với tôi, cô ấy vừa có cảm giác quen thuộc, cũng vừa có cảm giác xa lạ.

Tôi ôm cô ấy thật chặt, cảm xúc bị đè nén bấy lâu rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được nữa.

“Mộ Dung Ngôn, anh, anh thích em…”

Anh thích em, đó là ba chữ đơn giản tới mức nào.

Nhưng khi nói ra ba chữ ấy, tôi lại có cảm giác như vừa trút được gánh nặng gì đó.

Những lời nói này đã bị đè nén trong lòng tôi quá lâu, quá lâu rồi…

Tuy nhiên, Mộ Dung Ngôn lại cảm thấy như có sấm sét vang lên trong đầu mình.

Mấy chữ đơn giản ấy, khiến cô ấy cũng thất thần trong giây lát.

Bình Luận (0)
Comment