Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2224

Chương 2224 Chương 2224

Trong khoảnh khắc mùi hương này lan ra…

Bốn vị trưởng lão đang dựa vào thân cây đều giật giật mũi một chút.

Bọn họ trúng thuốc mê chưa sâu, cho nên sau khi vừa ngửi được mùi thuốc đã lục tục mở mắt ra.

“Đây là…” Khởi Can đạo trưởng hồ nghi lên tiếng.

Mấy vị đạo trưởng còn lại cũng nhanh chóng tỉnh lại theo.

Cùng lúc ấy, đám ác quỷ vẫn luôn quan sát chúng tôi ở xung quanh cũng chú ý tới tình hình bên này.

Trong đó, có một con quỷ cầm đầu đã nhận ra có người tỉnh lại.

Nó dùng gương mặt dữ tợn mà nhìn về phía lão Phong - người vừa ném bình thuốc ra.

“Tiền bối, chung quanh có ác quỷ!”

Lão Phong vội vàng mở miệng, hét lên một tiếng thật to.

Những đệ tử còn lại của phái Võ Đang đều trúng phải thuốc mê, dù lão Phong hét to như vậy cũng chẳng tỉnh lại.

Chỉ có bốn vị tiền bối lập tức bật dậy.

Họ vội vàng mở Thiên Nhãn để quan sát xung quanh.

Còn tôi đã đi tới bên cạnh Dương Tuyết, không người lay người cô ấy: “Dương Tuyết, Dương Tuyết…”

Nhưng dù tôi cố gắng lay người, còn sử dụng cả đạo khí để kích thích các huyệt vị trên người cô ấy, Dương Tuyết vẫn mê mang không tỉnh.

Về phần đám ác quỷ, thấy bỗng nhiên xảy ra dị biến, đương nhiên chúng rất tức giận.

Mục đích của bọn chúng là làm cho tất cả chúng tôi bị hôn mê, sau đó ra tay bắt sống.

Nhưng không thể khiến cho tất cả mọi người mê choáng, tức là kế hoạch thất bại.

Nếu đã thất bại, vậy chỉ có thể hành động mà thôi.

Tên ác quỷ nọ không hề có chút do dự, trực tiếp hô lên: “A! Các anh em, giết chết bọn chúng đi!”

Âm thanh đó bỗng nhiên vang lên trong khu rừng rậm và không ngừng vọng lại.

Kết quả, lời vừa nói ra, những tên ác quỷ đang đói khát và thiếu kiên nhẫn ở xung quanh đồng loạt gầm lên: “Ngao ngao…”

Ngay sau đó, cả đám như phát điên, lao ra khỏi bụi cây rậm rạp, tấn công từ khắp mọi phía.

Lão Phong vội vàng rút kiếm gỗ đào, cùng Bảo Kính Tử Kim ra.

Bốn vị trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

Bọn họ là những người dẫn đầu tiểu đội, thế mà lại chẳng hề hay biết bản thân đã bị đối phương đánh thuốc mê.

Nếu không có vài vị tiểu bối nhắc nhở, chẳng phải là toàn bộ tiểu đội và bọn họ đều bị tiêu diệt rồi hay sao?

Nghĩ đến đây, cả bốn người đều giận đến sôi máu.

Lại gặp được cảnh ác quỷ đánh úp lại từ khắp bốn phương tám hướng, họ chẳng hề chần chừ thêm nữa.

“Ba vị sư đệ, bảo vệ hai bên!” Khởi Can đạo trưởng lập tức hét lên.

Đồng thời cũng rút trường kiếm ra khỏi vỏ.

Ba vị trưởng lão kia cũng lần lượt tản ra các phía còn lại.

Chặn ác quỷ từ cả bốn phía: đông, tây, nam, bắc.

“Ngao, ngao…”

Một con ác quỷ vừa gầm lên, đã nhào thẳng về hướng của Khởi Can đạo trưởng.

Khởi Can đạo trưởng tuy mới tỉnh lại, nhưng đã tức giận vô cùng.

Đạo trưởng nhanh chóng đảo trường kiếm qua: “Nghiệp chướng, mau chết đi!”

“Phanh” một tiếng, chỉ nháy mắt, con ác quỷ nọ đã bị kiếm xẻ làm đôi, hồn phách tan biến.

Ở các hướng còn lại, các cuộc chiến khác cũng bắt đầu nổ ra.

Trong chớp mắt, đạo khí dâng trào và không ngừng chấn động xung quanh.

Tiếng ác quỷ gào thét vang lên hết đợt này đến đợt khác, lúc này Dương Tuyết mới mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Có thể thấy được, việc đánh thức một người khó khăn đến mức nào, và hiện tại chúng tôi đang phải đối mặt với hoàn cảnh nguy hiểm ra sao.

Không những phải đánh thức mọi người trong một thời gian ngắn, mà còn phải ngăn chặn sự tấn công của đám ác quỷ.

Một khi để bầy ác quỷ kia vọt được vào giữa mọi người, đối mặt với một đám người đang mê man, chúng sẽ thành sói giữa bầy cừu.

“Dương Tuyết, mau tỉnh lại và nhìn xung quanh đi!” Tôi nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy.

Dương Tuyết cũng bối rối hỏi lại: “Có, có chuyện gì thế?”

“Chúng ta bị bao vây rồi!”

Tôi tiếp tục mở miệng, nhưng lại phát hiện ra bên trái có ba con ác quỷ đã đột phá vòng vây của một vị trưởng lão, lao vào giữa đám người.

Ba con ác quỷ vồ lấy ba vị đệ tử Võ Đang nằm trên mặt đất.

Chúng há miệng thật rộng, định cắn người.

Thấy thế, lòng tôi không khỏi ớn lạnh.

Vội vàng ra tay: “Biến đi!”

Hai luồng đạo khí liên tiếp phun ra, khiến hai ác quỷ bị thương nặng.

Nhưng con quỷ thứ ba lại khiến tôi bất lực, bởi vì tôi không thể đánh ra cùng lúc ba luồng đạo khí được.

Kết quả, con ác quỷ kia đã cắn vào cổ của một trong số ba người bị ác quỷ tóm được.

Vị đệ tử trẻ tuổi kia thậm chí còn không kịp phát ra bất cứ âm thanh gì, đã bị con quỷ nọ hút cạn khô tinh nguyên.

Chớp mắt một cái, cậu thanh niên kia đã biến thành một bộ thây khô.

Cậu ấy thậm chí còn không biết mình đã chết như thế nào...

“Đồ đệ!”

Một trong số bốn vị trưởng lão kinh hãi, đệ tử trẻ tuổi kia chính là đệ tử của ông ấy, năm nay mới 21 tuổi.

Tuy rằng chàng trai nọ có thiên phú không cao, nhưng cũng không phải người kém cỏi, rất trọng chính nghĩa.

Nhưng hiện tại, mọi người còn chưa chạm trán với tà giáo, cậu ấy đã bị ác quỷ cắn chết ở nơi này.

Vị trưởng lão kia trở nên vô cùng tức giận, lập tức phóng bùa chú ra.

“Phanh!”

Tấm bùa nổ tung, giết chết con ác quỷ nọ.

Dương Tuyết cuối cùng cũng bình tĩnh lại, khi nhìn thấy xung quanh mình đang có ác quỷ tấn công, sắc mặt cô ấy lộ vẻ kinh hãi.

“Tại sao lại như vậy? Sao, sao lại có nhiều ác quỷ như vậy chứ?”

Tôi không kịp giải thích, vội vàng nói: “Dương Tuyết, mau đánh thức những người còn lại, tôi sẽ ngăn cản đám ác quỷ đó!”

Nói xong, tôi vung kiếm Thái Nguyên cùng Linh Đao ra, trực tiếp nghênh đón ác quỷ.

Bình Luận (0)
Comment