Bóng kiếm ánh đao, không ngừng loé sáng.
Đợt ác quỷ tấn công đầu tiên đã bị chúng tôi chém chết hết.
Chúng đều hồn phi phách tán, hoá thành làn khói đen bay đi.
Tuy nhiên, số lượng ác quỷ ở đây thực sự quá nhiều.
Hơn nữa, bọn chúng lại không biết sợ chết, cơ bản là chẳng hề e sợ Thất Tinh Trận của phái Võ Đang, cho dù có kẻ chết thì phía sau lại có ác quỷ xông lên.
Lúc này, tuy tỉ lệ thương vong bên phía chúng tôi rất thấp…
Nhưng chúng tôi không thể chịu nổi thế tấn công điên cuồng và liên tục của đối phương.
Nếu cứ tiếp tục chiến đấu với đám ác quỷ như thế này, cho dù chúng tôi không bị giết chết thì cũng bị mệt chết, cuối cùng cũng chẳng thu được kết quả tốt đẹp gì.
Trong lúc tôi còn đang mải nghĩ, đám ác quỷ lại tấn công tới.
Tôi và lão Phong thấy thế, vội giơ thanh kiếm trong tay mình lên.
“Vèo vèo” vài tiếng đã chém chết được vài tên, đám ác quỷ nhỏ bé sao còn dám làm càn nữa chứ?
Trận chiến kéo dài ước chừng mười phút, ở bên kia quảng trường, lại có một tiểu đội khác của phái Võ Đang xuất hiện.
Tiểu đội thứ tư của phái Võ Đang cuối cùng cũng tới được nơi này.
Đây là tiểu đội do Thất trường lão của Võ Đang lãnh đạo, nhưng khi bọn họ tới được đây, nhân số cũng chỉ còn lại hơn 30 người.
Thấy chúng tôi đang phải chiến đấu với vô số ác quỷ, Thất trưởng lão phái Võ Đang cũng không dám dề dà.
Ông ấy vội vàng ra lệnh cho các đệ tử trong tiểu đội của mình gia nhập vào trận hình của chúng tôi, tạo thành một Thất Tinh Đại Trận mạnh mẽ hơn.
Bọn họ đều là đệ tử của phái Võ Đang, cho nên đã sớm hiểu rõ về loại trận pháp và cách kết trận để tạo ra sức tấn công mạnh nhất.
Tiếng kêu “Giết” liên tục vang lên, hơn 30 đệ tử của phái Võ Đang đã gia nhập vào vòng chiến đấu.
Áp lực của rất nhiều đệ tử cũng theo đó mà được giảm bớt.
Trận chiến vẫn tiếp tục, số lượng ác quỷ cũng gia tăng không ngừng.
Cứ cách một khoảng thời gian ngắn, bên trong cung điện đá kia lại có mấy chục con ác quỷ bay ra.
Ở trong đó cứ như được đặt thêm một cỗ máy sản sinh ra ác quỷ vậy.
Nó khiến cho người ta có cảm giác, giết mãi cũng chẳng hết được ác quỷ.
Sau mười phút chiến đấu cam go, tiểu đội thứ năm của phái Võ Đang cuối cùng cũng đã tới hội họp với chúng tôi.
Nhưng đây cũng là tiểu đội có tỷ lệ thương vong nặng nhất, khi xông tới được nơi này, họ chỉ còn lại khoảng 20 người mà thôi.
Về cơ bản, tiểu đội này đã thương vong mất một nửa, hơn nữa, khi đuổi tới đây, các đệ tử trong tiểu đội đều đã có dấu hiệu kiệt sức.
Rõ ràng là trong trận chiến trước, họ đã rơi vào nguy hiểm và khó khăn nào đó.
Nhưng lúc này, trước mặt yêu ma, vị trưởng lão Võ Đang lãnh đạo tiểu đội năm cũng không dám kề cà.
Trưởng lão hạ lệnh cho các đệ tử còn lại tiếp tục gia nhập vào hàng ngũ chiến đấu.
Như thế, năm tiểu đội cùng tấn công thành quỷ từ phía chính diện hiện tại đã tập trung đầy đủ.
Năm tiểu đội ban đầu vốn có hơn 250 người.
Thế nhưng bây giờ, số lượng cả năm tiểu đội gộp lại còn chưa tới 200 người, hơn nữa, dưới sự tấn công không ngừng của ác quỷ, nhân số của chúng tôi còn bắt đầu giảm thêm.
Trước mắt, chúng tôi đang rơi vào thế giằng co.
Cũng không biết tình hình của năm tiểu đội tấn công từ phía sau núi hiện giờ ra sao.
Có phải họ cũng giống như chúng tôi, đang rơi vào thế giằng co, hay là lợi hại hơn chúng tôi, đã áp chế được đám yêu đạo quỷ tà ở phía sau Quỷ thành Ma Linh rồi?
Đang lúc chúng tôi hăng hái chiến đấu, tắm mình trong biển máu.
Quỷ Tam Nguyên từ đầu tới cuối chưa lên tiếng, lúc này lại bỗng kích động nói với Trương Tử Đào:
“Thiếu chủ, cậu xem hiện tại chúng đã tới đông đủ rồi.
Hay chúng ta lại cho bọn chúng thêm một chút áp lực nữa đi?”
Trương Tử Đào nghe xong, cười thâm độc:
“Nếu Quỷ Tam Nguyên ông đã muốn thì được thôi.
Ông cứ làm đi! Nhưng nhớ cho rõ, ông phải bắt sống Đinh Phàm.
Suy cho cùng, tên này cũng là bạn — học — cũ của tôi…”
Khi tên khốn này nói ra ba chữ “Bạn học cũ”, gã dùng ngữ khí rất nặng nề, từng câu từng chữ gần như được rít qua các kẽ răng.
Quỷ Tam Nguyên nghe xong, phát ra tiếng cười lạnh “Ha ha ha”, rồi đột nhiên gật đầu thật mạnh: “Thiếu chủ yên tâm!”
******
Trên bậc đá cao, Quỷ Tam Nguyên lạnh lùng nói ra một câu như vậy.
Ngay sau đó, liền nhìn hai tay Quỷ Tam Nguyên nhanh chóng kết ấn.
Rồi ông ta quát lên một tiếng: “Âm tà quỷ pháp, thi linh vô song, bách thi chú, cấp cấp như luật lệnh, khởi!”
Nói xong, phía sau lưng Quỷ Tam Nguyên bỗng có hai lá cờ tam giác bay ra.
Bên trên có viết hai chữ “Quỷ Quái” trông vô cùng quỷ dị và đặc biệt.
Ngay khi hai lá cờ kia bay lên cao, chúng đã bộc phát ra một luồng âm sát khí mãnh liệt.
Vang lên tiếng rít gào “hô hô hô”, như thể có trăm quỷ hí vang.
Năm đó, tôi từng nghe Tần tiền bối cùng Long Tuyền tiền bối nói, hai lá cờ này của Quỷ Tam Nguyên được gọi là hai lá cờ quỷ.
Đây là một loại tà bảo vô cùng cường đại, có thể điều khiển được rất nhiều loại tà ma quỷ quái.
Lúc trước, Quỷ Tam Nguyên cũng từng lợi dụng hai lá cờ lớn này để chạy trốn.
Có thể giúp ông ta trốn được khỏi ánh mắt của vị cường giả mạnh nhất Đạo môn là Long Tuyền chân nhân, đã chứng minh hai lá cờ này lợi hại như thế nào.
Hiện tại Quỷ Tam Nguyên lại phóng hai lá cờ kia ra, không phải để tập hợp âm linh, mà là muốn mở quan tài, thả cương thi ra.