Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2242

Chương 2242 Chương 2242

Nhưng hiện tại, chúng tôi không có thời gian để nghĩ về điều này.

Điều quan trọng nhất là phải ngăn cản đợt tấn công này.

Những con quái vật dây leo gai đó có tốc độ cực nhanh.

Bọn chúng lao về phía chúng tôi hệt như một bầy trâu rừng vậy.

Sắc mặt của đông đảo chúng đệ tử Võ Đang đều kinh biến, nhưng rồi họ cũng nhanh chóng vận chuyển đạo khí, bắt đầu thi triển đạo pháp.

“Ầm ầm ầm”, bùa chú bay lên, các loại pháp bảo của Đạo môn cũng nhanh chóng đánh ra.

Đám quái vật kia lục tục trúng chiêu, không ngừng phát ra những tiếng kêu thảm thiết, ngã xuống và hồn phi phách tán.

Tuy nhiên, chúng tôi có thể nhận ra rõ một điều.

Những con quái vật dây gai này kỳ thực mạnh hơn đám ác quỷ vừa rồi không biết bao nhiêu lần.

Hơn nữa, loại quái vật này cũng có chút đặc biệt, giống như bán yêu nhưng cũng giống như bán quỷ.

Chúng là một loại yêu vật mà trước mắt chúng tôi vẫn chưa có hiểu biết gì.

Ngay khi vừa chạm trán, chúng tôi đã phải chịu tổn thất nặng nề.

Mười mấy đệ tử Võ Đang đã bị thương nặng, thậm chí có người còn chết ngay tại chỗ.

Dẫu vậy, mọi người cũng chẳng có cách nào khác, chỉ đành cố gắng chống đỡ.

Trương Tử Đào và mấy tên yêu đạo cấp cao đứng trên cung điện đá, thấy cảnh chúng tôi hoàn toàn bị áp chế, trong lòng không khỏi vui mừng.

Chúng không ngừng bật cười thành tiếng “Ha ha ha”, ở trong mắt bọn chúng, dường như chúng tôi đã không thể đối kháng được nữa, mà chúng chỉ đang quan sát một trò chơi thú vị.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này, trong đầu tôi lại vang lên giọng nói của Kỳ Lân tiền bối:

“Nhóc con, tôi cảm nhận được rồi. Nó ở bên dưới mặt đất.

Đám đằng yêu này đang hút nguyên lực của tôi, chúng có được khí tức căn nguyên của tôi…”

“Cái gì? Đám đằng yêu này đang hút nguyên lực của tiền bối ư?”

Nghe vậy, tôi cực kỳ hoảng sợ.

Kỳ Lân tiền bối là dạng tồn tại như thế nào? Ông ấy chính là một con Minh Hỏa Kỳ Lân vô thượng.

Ngay cả trong thời cổ đại, ông ấy cũng là thần thú sở hữu huyết mạch cực kỳ quý hiếm.

Ông ấy cường đại như thế, vậy bạn cũng có thể tưởng tượng được căn nguyên lực của ông ấy mạnh tới mức nào.

Cho dù bản thể của ông ấy đã bị gãy nát, nhưng trong cái thời đại mạt pháp này, cũng đã mạnh đến nỗi làm nghiên cả một vùng trời.

Thế nhưng, căn nguyên lực của ông ấy lại đang bị đằng yêu hấp thu.

Chẳng trách sao đám quái vật này lại lợi hại như thế.

Nhưng mà, tôi nên làm thế nào để chui xuống lòng đất, lấy thân kiếm của tiền bối về?

Ở đây lại chẳng có đường.

“Tiền bối, yêu nghiệt ở nơi này quá nhiều, tôi không tìm được cách đi xuống lòng đất!”

“Cậu đợi một chút, để tôi quan sát kỹ lưỡng hơn!” Kỳ Lân tiền bối lại nói.

Nghe đến đó, tôi khẽ đáp lại một tiếng “Vâng”.

Sau đó, tôi lại tiếp tục chiến đấu với đám quái vật dây gai cùng với những người khác.

Những con quái vật này thực sự rất hung hãn, cho dù có bị xuyên thủng người, chúng vẫn sẽ tung một vuốt về phía bạn. Đám này căn bản không hề sợ chết.

Như thể chúng chẳng hề biết đau đớn là gì.

Điều này làm cho những người có máu thịt xương cốt như chúng tôi, sao dám ương ngạnh chống cực?

Chúng tôi chỉ có thể lùi lại phía sau hết lần này đến lần khác, lúc này chúng tôi đã bị dồn vào một góc, cực kỳ bị động.

Nếu cứ theo cái đà này, việc chúng tôi phải bỏ mạng chỉ còn là vấn đề thời gian nữa thôi.

Cùng lúc đó, ở phía sau Quỷ thành Ma Linh…

Năm tiểu đội của đệ tử Võ Đang còn lại, về cơ bản cũng gặp phải tình huống tương tự như chúng tôi.

Họ cũng bị những con quái vật này đàn áp và không còn sức để chống trả.

Toàn bộ đệ tử phái Võ Đang đều bị đánh đến nỗi rơi vào tình thế hoàn toàn bị động.

Nhưng, vào đúng lúc mấu chốt thế này…

Một tiếng khịt mũi lạnh lùng đột nhiên vang vọng từ phía chân trời.

Sau đó, một luồng đạo khí cực mạnh đột nhiên bộc phát ra từ bức tường đá cách đó không xa.

Luồng đạo khí này cực kỳ mạnh, chỉ vừa mới xuất hiện, nó đã chấn động cả bốn phía.

Giống như một cơn thủy triều mạnh mẽ, nó đang nghiền áp về hướng của chúng tôi.

Những cây cối xung quanh bị sức ép của luồng đạo khí này làm cho lay động không ngừng, tạo thành âm thanh “Hô hô hô”.

Đám quái vật dây gai vừa cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của đạo khí, đều đồng loạt quay đầu lại.

Cả đám đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Sức ép của luồng đạo khí này, khiến cho những quái vật kia cũng cảm nhận được áp lực và sự khó chịu.

Chúng đệ tử Võ Đang cũng nhanh chóng quay lại nhìn.

Trước cảnh tượng này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Chỉ thấy bên trên bức tường vây cao tầm mười mấy mét, có bóng dáng một người mặc đạo bào Âm Dương màu tím, tay cầm Bạch Diệp Kiếm – vũ khí chí bảo của phái Võ Đang.

Giờ phút này, người nọ lạnh lùng quan sát chiến trường bên dưới.

Người này chẳng phải ai xa lạ, mà chính là Phi Hồng chân nhân, chưởng môn phái Võ Đang.

Chúng đệ tử Võ Đang nhìn thấy chưởng môn xuất hiện, sĩ khí lại lần nữa tăng vọt.

“Chưởng môn!”

“Chưởng môn sư huynh!”

“Sư phụ!”

“Chưởng môn sư bá!”

“…”

Tiếng hô to không ngừng vang lên, mà Phi Hồng chân nhân lúc này vẫn lạnh lùng nhìn lướt qua chiến trường.

Nhìn đệ tử Võ Đang chết thảm bên dưới, hai mắt ông ấy trở nên lạnh lùng.

“Yêu nghiệt, hôm nay bần đạo sẽ thay trời hành đạo…”

Vừa dứt lời, Phi Hồng chân nhân đã giơ kiếm lên.

Trong khoảnh khắc ấy, một cỗ đạo khí cường đạo đã bùng nổ.

Đạo khí cuồn cuộn hội tụ, Phi Hồng chân nhân tung người nhảy xuống, đồng thời chém ra một kiếm.

Bình Luận (0)
Comment