Kiếm khí khổng lồ ầm ầm trút xuống.
Một tiếng “Phanh phanh” vang lên, một kiếm này chém xuống, đã lập tức giết chết mười mấy con quái vật.
Trên mặt đất cũng để lại một vết kiếm rất sâu, dài chừng mười mét.
Uy lực của một đường kiếm này đã tạo ra kiếm khí mãnh liệt.
Ngoại trừ một kiếm giết chết mười mấy con quái vật, nó còn khiến cho rất nhiều con quái vật khác ngả nghiêng, có con bị xô ngã, thậm chí còn có con bị thương nặng.
Các đệ tử Võ Đang hưng phấn hò reo, tôi và lão Phong thấy cảnh này cũng sợ ngây người.
Mẹ kiếp! Đạo hạnh bậc này, tu vi bậc này…
Giống hệt với Lôi Minh chân nhân mà chúng tôi đã gặp trước đó. Thật không hổ danh là những vị cường giả số một của Đạo môn.
“Chưởng môn uy vũ!”
“Chưởng môn thật mạnh!”
“Chưởng môn thần uy…”
“…”
Các đệ tử Võ Đang không ngừng hò reo như phát điên, họ đã bị đám quái vật gai áp chế quá lâu rồi, cuối cùng bây giờ cũng có thể thở phào một hơi.
Nhưng lúc này, Trương Tử Đào đứng trên đài cao lại vô cùng khó chịu.
Gã vung tay ra hiệu cho tên Ác Quỷ Điên ở bên cạnh: “Quỷ đường chủ, đến lượt ngài rồi!”
Ác Quỷ Điên là một lệ quỷ áo xanh, tu vi của gã đã đạt đến mức kinh thiên, đây là điều không phải bàn cãi rồi.
Lúc trước, nếu tôi không đem theo bó rơm của Đinh Vô Cực cho, chúng tôi đã chẳng may mắn sống đến giờ này.
Ác Quỷ Điên nghe Trương Tử Đào mở miệng, chắp tay nói: “Thiếu chủ yên tâm, thuộc hạ tất sẽ không làm nhục sứ mệnh!”
“Như vậy thì tốt, nếu không sau này, ngài tự biết địa vị của mình trong phái ra sao rồi đấy!” Trương Tử Đào lạnh lùng nói một câu.
Ác Quỷ Điên bỗng nhiên gật đầu, Ác Quỷ Điên đường chủ của quỷ đường ngay cạnh núi Cửu Tiêu.
Vốn gã cũng có thế lực của riêng mình, như mấy ngày trước, thế lực của gã ở gần Cửu Tiêu Quan đã bị nhổ tận gốc.
Vì thế gã mới phải chạy trốn tới nơi này, nhờ cậy Trương Tử Đào.
Cha nuôi của Trương Tử Đào chính là phó giáo chủ của tà giáo Mắt Quỷ, một kẻ thất bại như Ác Quỷ Điên vốn phải chịu sự trừng phạt theo giáo quy.
Nhưng vì bám được đùi của Trương Tử Đào, nên gã không những không phải chịu sự trừng phạt, mà thậm chí còn được Trương Tử Đào nâng đỡ.
Sau khi ăn một số loại yêu nguyên đặc biệt, những vết thương trên người gã không chỉ khỏi lại, mà sức mạnh của gã còn tăng lên hẳn một bậc.
Ác Quỷ Điên tin chắc rằng, chỉ cần đi theo Trương Tử Đào, gã sẽ có cơ hội lội ngược dòng, một lần nữa nhận được tài nguyên trong giáo phái, lại trở thành đường chủ một phương.
( Lội ngược dòng: Nguyên văn tác giả dùng từ “Đông sơn tái khởi” 东山再起, ý chỉ một người đã mất tất cả những cuối cùng vẫn đạt được thành công lớn)
Rồi sẽ có ngày gã được trường sinh bất tử, cũng có thể tái sinh lại cơ thể có da thịt máu mủ như người bình thường.
Giờ phút này, đôi mắt của Ác Quỷ Điên trở nên lạnh lùng, gã nhìn chằm chằm vào Phi Hồng chân nhân đứng phía dưới, rồi cũng lao tới.
Lệ quỷ áo xanh cũng không phải là từ dùng để nói đùa.
Thực lực của gã phải nói là mạnh đến mức biến thái, có thể sánh ngang với Phi Hồng chân nhân.
Trước mắt, rất khó có thể nói trước, ai sẽ thắng, ai sẽ thua.
Chỉ nghe Ác Quỷ Điên gầm lên một tiếng, từng trận âm khí, sát khí che trời lấp đất trào ra.
Ác Quỷ Điên dẫn theo từng trận gió lạnh, tấn công thẳng về phía Phi Hồng chân nhân.
Phi Hồng chân nhân cũng nhanh chóng phát hiện ra gã, lông mày của ông ấy khẽ nhếch lên.
Ông ấy nâng Bạch Diệp Kiếm trong tay lên, cũng lao tới nghênh địch…
*****
Không cần phải nói thêm về sức mạnh của Phi Hồng chân nhân.
Tu vi của ông ấy đã thuộc vào hàng mạnh nhất trong Đạo môn, kiếm pháp siêu tuyệt, lại sở hữu một thanh kiếm trừ tà và kiếm thuật trứ danh.
Giờ phút này, khi quyết đấu với Ác Quỷ Điên, họ đã tạo nên một đợt thuỷ triều mạnh mẽ.
Ác Quỷ Điên là lệ quỷ áo xanh, thực lực của gã cũng không thể khinh thường.
Chỉ tiến thêm một bước nữa thôi, Ác Quỷ Điên đã là ác quỷ áo tím rồi, lúc ấy gã sẽ có được tu vi cao cường, có thể nói là khủng bố luôn.
Cuộc đọ sức giữa hai người họ mạnh mẽ đến mức, làm cho mấy hậu bối như chúng tôi không dám tới gần.
“Ầm ầm ầm”, kiếm khí dâng trào, gió lạnh thổi vù vù.
Cây cối xung quanh lần lượt đổ gãy dưới sức mạnh của kiếm khí và âm phong.
Một vài con quái vật dây gai đã bị ngộ sát.
Mức độ kịch liệt của trận chiến khiến cho tất cả chúng tôi xem mà chỉ biết trợn mắt há mồm.
Đây là trận chiến mạnh mẽ nhất trong Đạo môn, với cấp độ này, nó đã vượt qua sự hiểu biết thông thường của con người rồi.
Bởi vì, ở cấp độ này, người ta đã có thể nhìn thấy “Đại đạo”.
Trận chiến vẫn đang tiếp diễn, dù Phi Hồng chân nhân có kiếm pháp siêu tuyệt, nhưng cũng không thể đánh bại Ác Quỷ Điên chỉ trong một thời gian ngắn.
Mà Ác Quỷ Điên cũng không có cách nào để chiến thắng được Phi Hồng chân nhân.
Phía bên này, chúng tôi vẫn đang chiến đấu cùng với đám quái vật dây gai.
Con số thương vong cũng đang không ngừng tăng lên…
Tuy nhiên, sau khi trận chiến kéo dài khoảng hai mươi phút, viện binh của Hồ tộc cuối cùng cũng đã đến.
Bên ngoài Quỷ thành Ma Linh đột nhiên có những bóng đen lóe lên, nhìn kỹ thì thấy đó chính những con hồ ly.
Họ đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy trong rừng núi hoang dã.
Trong nháy mắt, họ đã nhảy vào trong Quỷ thành Ma Linh.
Trên người mỗi con hồ ly đều tản ra yêu khí nồng đậm.
Rõ ràng, bầy hồ ly này không phải hồ ly hoang dã bình thường, mà đều đã mở được linh trí, biết cách tu thành dã tiên.