Chỉ trong chốc lát, bầy hồ ly đã xuất hiện bên ngoài vòng chiến đấu của chúng tôi.
Dẫn đầu là một hồ ly có lông màu xám, hồ ly nọ nhảy lên trước, hoá thành một ông lão mặc áo xám, tay cầm một cây gậy gỗ.
Bầy hồ ly ở phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, chúng nhảy lên và hoá thành hình người, cao, gầy, mập, ốm, nam, nữ đều đủ cả.
Bọn họ đều đi theo sau ông lão mặc áo xám nọ, không nói một lời.
Ông lão mặc đồ xám có đôi mắt sắc bén.
Ngay lập tức, ông ấy đã nhìn thấy tôi và cô nàng hồ ly nhỏ Hồ Mỹ đang chiến đấu giữa đám đông.
Cùng lúc đó, ông lão áo xám hét lên: “Hồ tộc núi Bạch Hà, Hồ Bạch phụng mệnh mà đến…”
Tôi, Hồ Mỹ, thậm chí là đông đảo đệ tử Võ Đang đều bị câu nói kia thu hút sự chú ý.
Trong lòng tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng: Tới rồi.
“Đệ tử Đinh Phàm, cung nghênh tiền bối Hồ tộc.”
Tôi vừa chiến đấu, vừa cất tiếng chào hỏi.
Hồ Mỹ cũng hô lớn một câu: “Hồ Bạch gia gia!”
Ông lão mặc đồ xám - Hồ Bạch cũng không nói dài dòng, nhanh chóng vung cây gậy gỗ trong tay mình.
Tức khắc, hành chục Hồ Yêu ở phía sau đồng loạt phát ra một tiếng gào rống, rồi lần lượt lao về phía mấy con quái vật dây gai kia.
Bọn họ vừa mới hành động, đã chia thành hai hướng, lập tức bao vây đám quái vật.
Bầy Hồ Yêu này đều là dã tiên của Hồ tộc.
Bọn họ vừa nhảy tới đã liên tục hoá thành hình người.
Dẫn đầu là một cặp nam nữ, đều có dáng vẻ trung niên.
Người đàn ông có dáng người hơi mập mạp, mặc một bộ đồ màu đen. Ông ấy do một hồ ly đen mập mạp biến thành.
Trên tay người đàn ông nọ cầm một con dao rựa lớn, sau khi xuất hiện thì cũng tự báo tên họ:
“Hồ tộc từ núi Hắc Sơn Lĩnh, Hồ Hắc phụng mệnh mà đến…”
Ông ấy vừa dứt lời, một người phụ nữ trung niên mặc áo vàng do một con hồ ly vàng biến thành cũng lao tới.
Trong tay người phụ nữ nọ cầm một thanh trường kiếm, lúc này, bà ấy cũng nói:
“Hồ tộc tại núi Hứa Dương, Hồ Thải Hoa phụng mệnh mà đến…”
Sau khi hai người một nam một nữ này nói xong, đều lần lượt nâng tay, giơ vũ khí của mình lên.
Chỉ nháy mắt, các đệ tử Hồ tộc ở phía sau đều đồng loạt phát ra tiếng gầm của hồ ly, sau đó từng người một lao thẳng vào trong vòng chiến đấu.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, gần một trăm Hồ Yêu xuất hiện.
Họ cũng nhanh chóng phát động một cuộc tấn công từ bên ngoài vòng chiến.
Đám quái vật dây gai kia hiện đang bị tấn công từ cả hai phía.
Trong lúc nhất thời, chúng chỉ có thể tách nhau ra, chống cự với hai bên.
Điều này làm cho chúng không thể áp chế chúng tôi được nữa, giúp cho chúng tôi có thêm thời gian hít thở, áp lực cũng được giảm đi không ít.
Không chỉ có thế, những Địa Tiên của Hồ tộc này vừa mới xuất hiện đã thể hiện được sức chiến đấu mạnh đến kinh người.
Họ không chỉ có được thân hình nhanh nhẹn mà sức tấn công cũng vô cùng mạnh mẽ.
Vừa mới chạm trán vừa lũ quái vật mà đã giết chết được hàng chục con.
Hơn nữa, đám quái vật phải hai mặt thụ địch, vốn chúng đang chiếm được thế thượng phong, thế nhưng tình thế đã đảo ngược
Lúc này, chúng tôi bắt đầu phản công và trấn áp chúng.
Dần dần, hai bên hình thành cục diện bế tắc.
Nhưng phe của chúng tôi đã chiếm được chút lợi thế.
Điểm mấu chốt bây giờ chính là trận chiến bên phía Phi Hồng chân nhân.
Một khi Phi Hồng chân nhân giành được thắng lợi, thì chúng tôi chắc chắn sẽ chiến thắng trong trận này.
Nhưng nếu chân nhân thất bại, bị một ác quỷ cường hãn như Ác Quỷ Điên gia nhập, thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
Trương Tử Đào, Lão Quỷ, Quỷ Tam Nguyên đứng ở trên đài cao, đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Trương Tử Đào càng thêm căm hận:
“Lũ súc sinh chết tiệt, sớm muộn gì tao cũng tiêu diệt cả núi Hồ!”
Gã vừa dứt lời, Quỷ Tam Nguyên ở bên cạnh lại mở miệng, nói:
“Thiếu chủ đừng nóng vội, thắng bại khó mà nói trước được. Lão Quỷ, ông còn chưa chịu ra tay ư?”
Nói xong, Quỷ Tam Nguyên nhìn về phía lão già gầy gò bên cạnh mình.
Lão già gầy gò này chính là thành chủ của Quỷ thành Ma Linh này, đồng thời, ông ta cũng là một âm linh ở đây.
Nhưng phương pháp tu hành của ông ta rất khác biệt, cũng không tự mình tiến hoá.
Mà ông ta tu luyện giống quỷ tu, cách thức tu luyện cũng giống như Mộ Dung Ngôn vậy.
Dẫu vậy, cũng không thể khinh thường thực lực của ông ta được.
Ông ta cũng mạnh không kém gì ác quỷ áo xanh như Ác Quỷ Điên đâu.
Trương Tử Đào nghe thấy thế, vội quay lại nhìn Lão Quỷ theo bản năng.
Sau đó nói:
“Lão Quỷ, tình hình chiến đấu rất căng thẳng. Ông cũng lên đi! Sau khi đánh lùi được bọn chúng, giáo chủ và cha nuôi của tôi nhất định sẽ rất vui vẻ.”
Lão Quỷ cũng hiểu rõ một điều, hiện tại, ông ta chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình mà thôi.
Trương Tử Đào trước mắt này chẳng có chút bản lĩnh nào cả.
Ngoại trừ người cha nuôi là phó giáo chủ ra, thằng ranh này chẳng giúp được gì.
Quỷ Tam Nguyên kia tuy rằng cũng có chút sức mạnh, nhưng tên này cũng chỉ đứng bên cạnh bảo vệ Trương Tử Đào, chẳng thể ra tay được.
Cho nên, Lão Quỷ đành chắp tay nói:
“Thiếu chủ yên tâm, thuộc hạ tất nhiên sẽ đánh bại đám đạo sĩ chính phái này…”
Nói xong, cơ thể khô gầy của ông ta chấn động, khí đen nổi lên cuồn cuộn, âm sát khí chợt bùng nổ.
Luồng khí tức kia mãnh liệt dị thường, từ trên giáng xuống, đánh úp lại phía chúng tôi cứ như là sóng thần.
Chúng tôi cũng khẩn trương cảm nhận được loại khí tức cường đại này, trong lòng nổi lên sự lo sợ khó lý giải.