Bọn chúng đồng loạt ngầng đầu, nhìn thấy tôi đang đu một cành Đằng Yêu hạ xuống từ trên trời.
Một đạo kiếm khí dẫn đầu tấn công tới.
Những yêu đạo mặc áo bào đen kia không dám sơ suất, bọn chúng là người được phó giáo chủ yêu cầu bảo vệ Trương Tử Đào.
Lúc này, bọn chúng đồng loạt ra tay.
“Vù vù vù.”
Từng luồng chưởng phong tấn công tới để ngăn cản lại đạo kiếm khí này của tôi.
Mà tôi cũng thành công hạ xuống mặt đất.
Đồng thời lúc này, Quỷ Tam Nguyên đã đi ra từ trong đám người, nói với tôi: “Đinh Phàm, khi đó không thể giết được mày đúng là rất đáng tiếc, nhưng thật không ngờ tới mày lại có thể phát triển tới trình độ này!”
Trên mặt Quỷ Tam Nguyên mang theo sát ý, các đệ tử của ông ta đều chết trong tay tôi, phân đà ở núi Lang Nha tự tay ông ta thành lập cũng gián tiếp bị tôi phá hủy.
Bây giờ nhìn thấy tôi, cơn giận trực tiếp bốc lên tới đỉnh đầu.
Khóe miệng tôi cong lên nhành một nụ cười khẩy: “Những tên yêu đạo chúng mày còn chưa chết hết, sao tao có thể chết được?”
“Hừ! Mày cho rằng chỉ dựa vào một mình mày mà có thể sống rời khỏi đây được sao?”
Quỷ Tam Nguyên lại lần nữa mở miệng, trong tay đã sử dụng âm bảo là Hai Lá Cờ Quỷ.
Nhưng lời của ông ta vừa dứt, trên không trung đột nhiên xoẹt qua vài bóng người.
“Thêm cả chúng tôi nữa thì sao?”
Giọng nói này là của Dương Tuyết.
Lời này vừa dứt, Dương Tuyết dẫn theo mấy người cũng đu dây Đằng Yêu lần lượt vẽ ra mấy đường cong rồi hạ xuống từ không trung, hạ xuống bên cạnh tôi.
Dương Tuyết, Phong Tuyết Hàn, Hồ Mỹ, Dương Tấn, còn có cả Ngô Hưng Long.
Sau khi bọn họ đứng vững trên mặt đất thì đồng loạt bước lên phía trước.
Dương Tấn cười nói: “Anh Đinh, giết yêu đạo thì sao có thể thiếu bọn tôi được?”
Dương Tấn là người đẹp trai nhất của phái Võ Đang, không chỉ nho nhã lịch sự, mà còn dịu dàng như ngọc.
Tôi dửng dưng cười một tiếng, không hỏi tại sao bọn họ lại đi theo.
“Được, nếu mọi người đều đến hết rồi, vậy chúng ta cũng nhau thay trời hành đạo!”
Bên này, lời của tôi vừa dứt, bên kia Trương Tử Đào đang không ngừng thi chú lại hừ lạnh một tiếng nói: “Hành mẹ mày, Quỷ Tam Nguyên ngăn bọn chúng lại cho ông. Đợi ông đây giải trừ xong phong ấn, nhìn xem bọn chúng sẽ chết như thế nào.”
Nói xong, Trường Tử Đào tiêp tục tăng cường vận chuyển pháp lực.
Hẳn là gã muốn giải trừ trận pháp phong ấn xung quanh Hoa Yêu kia.
Còn bông hoa đó có năng lực gì, tôi chẳng biết gì cả.
Nhưng tôi biết rằng, bên trong ao máu đó có thứ mà tôi muốn.
Một phần thân thể của tiền bối.
Sau khi Quỷ Tam Nguyên có được mệnh lệnh của Trương Tử Đào thì bước lên trước một bước.
“Không cần thiếu chủ ra tay, ở đây tên này không gọi nữ quỷ kia ra được, một mình bần đạo cũng có thể giết hết được những tiểu bối này! Xem bọn chúng có ai có thể chống lại được tôi?”
Nói xong, Quỷ Tam Nguyên lập tức sử dụng Hai Lá Cơ Quỷ Quái.
Mà tôi, quả thật đã cảm nhận được.
Hẳn là bên trong hang đá này có một loại cấm chế nào đó tồn tại.
Tôi không có cách nào khởi động được ấn thái cực trên cánh tay, không có cách nào liên lạc được với Mộ Dung Ngôn.
Nhưng mà, chính vào lúc này, một tiếng nói nhẹ vang lên: “Vậy bần đạo thì sao?”
Giọng nói này vang vọng khắp cả hang đá.
Ngay sau đó, chỉ thấy một bóng người bay xuống.
Một tiếng ‘rầm’ vang lên, một người trực tiếp hạ xuống mặt đất, đứng một cách vững vàng, nhưng cũng làm cho mặt đất bị đập ra vết nứt.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi giật mình.
Người này chính là lão đạo sĩ phái Võ Đang kia, không ngờ tới vậy mà ông ấy cũng theo tới đây.
Nhưng mà, việc càng khủng bố hơn là.
Ông lão này trực tiếp nhảy xuống từ nơi có độ cao mấy chục mét, không như chúng tôi phải đu Đằng Yêu mà xuống.
Cao, cao như vậy, quán tính lớn bao nhiêu chứ?
Trọng lực cộng thêm tốc độ này, cả tấm sắt cũng có thể bị cong.
Nhưng lão đạo sĩ này thì sao? Trừ làm mặt đất nứt ra thì toàn thân chẳng có vấn đề gì cả.
Việc này nếu như để người bình thường nhìn thấy, nhất định có thể bị dọa chết.
Nhưng mà, vừa nghĩ tới tu vi của tiền bối, trong lòng tôi lại bình thường trở lại.
Đạt tới loại trình độ như ông ấy thì bản thân cũng chính là một tồn tại vượt khỏi tầm hiểu biết của nhân loại rồi.
Ngoài trăm mét cũng có thể giết người một cách vô hình, giơ tay lên là có thể lấy vật cách không.
Đạo khí bảo vệ cơ thể, đồng thời tăng sức mạnh cho cơ thể, sức chống đỡ của cơ thể có thể so với sắt thép.
Nhảy xuống từ nơi có độ cao mấy chục mét có lẽ cũng chỉ là vậy thôi.
Trong lòng tôi cảm thấy có chút rung động, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh.
“Sư thúc tổ!”
“Sư thúc tổ!”
Mấy người Dương Tuyết và Dương Tuấn đồng thời mở miệng.
Mà Quỷ Tam Nguyên trước mặt nhìn thấy lão đạo sĩ Võ Đang này thì sắc mặt cũng hơi biến đổi.
Ông ta hơi híp mắt lại, miệng nói lời hung ác: “Liên Tuyền đạo trưởng...”
“Đúng vậy, chính là bần đạo.” Lão đạo sĩ Võ Đang nói.
Đạo hiệu ban đầu của ông ấy là “Liên Tuyền”, chỉ khác một chữ với chưởng môn đời trước của phái Võ Đang là “Liên Khê đạo trưởng”.
“Hừ, ông tới thì sao, tất cả đều phải chết dưới sức mạnh của Hoa Thánh mà thôi.”
Hiển nhiên, Quỷ Tam Nguyên có chút sợ hãi Liên Tuyền đạo trưởng.
Bây giờ cũng không dám chủ động ra tay nữa.
Mà Liên Tuyền đạo trưởng lại híp mắt nhìn về phía đóa Hoa Yêu cách đó không xa.
Trong mắt rõ ràng có một chút rung động.
Nhưng cũng chỉ là một thoáng qua.