Một khi làm bừa thì có khả năng sẽ bị mai phục và bị giết chết.
Nhưng bọn họ không hề biết ý định thật sự của tôi, cho dù là có mai phục, tôi cũng phải đi lên.
Tôi không quay đầu lại, vẫn xông lên phía trước.
Lão Phong và Dương Tuyết thấy vậy thì cũng không màng tất cả, trực tiếp lên theo.
“Sư muội!”
Dương Tấn và Ngô Hưng Long đồng thời gọi một tiếng.
Nhưng Dương Tuyết cũng không quan tâm.
Kết quả là Dương Tấn và Ngô Hưng Long cũng tách khỏi đội ngũ chiến đấu rồi đi lên theo.
Cứ như vậy, năm thanh niên đồng lứa chúng tôi cộng thêm một Hồ Yêu là người dẫn đầu giết lên điện đá phía trên cầu thang đá phía trước.
Tốc độ của tôi rất nhanh, chạy thẳng về phía điện đá.
Trong điện đá có mấy đốm ma trơi màu xanh u ám, nhìn qua vô cùng âm u khủng bố.
Nhưng tôi không chút do dự, trực tiếp xông thẳng vào trong.
Trong điện đá lại rất trống trải.
Ngoại trừ những đốm ma trơi đang nhảy nhót ra thì không hề có những vật gì khác.
Tôi quét mắt nhìn một vòng, phát hiện bên trong điện đá trống rỗng, chẳng có thứ gì cả.
Kể cả là mấy người Trương Tử Đào cũng không thấy bóng dáng đâu.
“Tiền bối, bây giờ chúng ta đi như thế nào?”
“Phá vỡ vách đá phía trước!”
Tôi nhìn về phía vách đá ngay phía trước, đó là một mặt tường đá cẩm thạch, bên trên có hoa văn cổ xưa.
Nhưng tôi không để ý những thứ đó, vận chuyển đạo khí, đánh ra một kiếm.
“Rầm.”
Vách đá đó lập tức bị nổ ra mấy đường vết nứt, tôi bước lên phía trước dùng chân trực tiếp đạp văng nó ra.
Kết quả, trong đây còn có một không gian.
Tôi không chút do dự, chui thẳng vào bên trong.
Đồng thời, mấy người lão Phong, Hồ Mỹ cũng vừa lúc đuổi tới, thấy tôi chui vào trong tường đá, bọn họ nhíu chặt mày, nhưng rồi cũng nhanh chóng đi vào theo.
Sau khi tôi đi vào bên trong tường đá thì phát hiện ra một con đường bí mật.
Con đường bí mật này xuyên xuống dưới, giống như là thông vào trong lòng núi.
Bây giờ tôi cũng không lo được nhiều như vậy, có tiền bối bao bọc, tôi không tin mấy tên yêu đạo Trương Tử Đào có thể làm tôi bị thương.
Tốc độ của tôi rất nhanh, không ngừng chạy xuống phía dưới.
Kết quả càng đi xuống dưới, không gian lại càng lớn hơn.
Sau khi đi khoảng trăm mét, tôi xông ra khỏi lối đi, đi thẳng vào trong một hang đá.
Tôi đứng trên một vách đá giữa hang, nhìn về phía xa, hang đá này vô cùng rộng lớn.
Giống như là cả một ngọn núi đã bị đào rỗng vậy.
Hơn nữa, ở vị trí chính giữa hang đá có một gốc cây Đằng Yêu màu đen cực lớn.
Toàn thân Đằng Yêu màu đen kịt, cành lá đan xen, có vô số nhánh cây.
Về cơ bản thì hình dáng của nó và dây gai và đằng yêu mọc đầy mắt trước đây tôi từng nhìn thấy là giống nhau.
Chẳng qua là nó to lớn hơn, khí đen bộc phát ra cũng càng nồng đậm hơn.
Vị trí rễ cây giống như là trái tim, vẫn luôn đập không ngừng.
Đằng Yêu cao trên trăm mét, nhánh cây xuyên qua các khe nứt của hang đá, sinh trưởng ra thế giới bên ngoài.
Vừa rồi cả ngọn núi rung lắc một cách dữ dội, nhất định là do cây Đằng Yêu khổng lồ này tạo ra.
Ngoại trừ Đằng Yêu, tôi bước vào trong hang đá, đã nhìn thấy đám yêu đạo Trương Tử Đào, Quỷ Tam Nguyên đang đi bộ.
Đồng thời cũng nhìn thấy Trương Tử Đào đi tới trước mặt cây Đằng Yêu khổng lồ kia.
Ở đó có một cái ao máu màu đỏ.
Bên trong ao máu có một đóa hoa đỏ vô cùng diêm dúa đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.
Rễ cây đang đập “thình thịch” của Đằng Yêu kia cũng liên đang liên thông với ao máu đó.
Giống như tất cả các chất dinh dưỡng của Đằng Yêu đều là do ao máu cung cấp.
Cũng giống như cây Đằng Yêu khổng lồ đó đang nuôi dưỡng bụi Hoa Yêu nổi bật này.
Hình ảnh đó vô cùng kỳ lạ, vô cùng đặc biệt.
Tôi chắc chắn trước đây mình đã từng nhìn thấy rồi.
Đúng vậy, trước đây ở trong hang đá trên núi Lang Nha cũng có một đóa hoa đỏ giống như thế này, hoặc là, bọn nó vốn dĩ là cùng một đóa Hoa Yêu...
******
Trong nháy mắt, tôi đã quét mắt nhìn cả hang đá một lượt, nhìn tất cả mọi thứ bên trong hết một lượt.
Mà mấy người Trương Tử Đào và Quỷ Tam Nguyên đã đi tới trước cái ao máu kia, rồi bắt đầu kết ấn.
Chắc hẳn bọn họ muốn làm cái gì đó với Đằng Yêu và Hoa Yêu.
Cho dù không phải là chạy trốn thì cũng là muốn làm chuyện xấu nào đó.
Nhưng vào lúc này, giọng nói của tiền bối lại vang lên một lần nữa: “Nhóc con, ở trong cái ao máu đó.”
“Đã hiểu, tiền bối!”
Tôi vội vàng gật đầu, sau đó nhìn trái ngó phải một lượt.
Tôi phát hiện đi xuống dọc theo con đường nhỏ bên cạnh sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Đến lúc đó sợ là chuyện mấy người Trương Tử Đào muốn làm cũng đã làm xong rồi, nhất định không còn cách nào ngăn cản gã được nữa.
Vì vậy, tôi quyết định chơi bungee một lần.
Bên cạnh có vô số cành cây của Đằng Yêu, chỉ cần tôi chặt đứt một cành, dùng Đằng Yêu này làm dây thừng, vậy là có thể nhanh chóng xuống được tới mặt đất.
Nói thì chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh, chủ yếu là cũng không có quá nhiều do dự.
Tôi tóm lấy một cành Đằng Yêu, bổ xuống một kiếm.
Tôi giống như đang đu xích đu vậy, toàn thân lập tức lơ lửng rồi bật xuống.
Vẽ ra một vòng cung cực lớn ở giữa không trung, sau đó hạ thẳng xuống dưới mặt đất.
Khi tôi đã sắp tới gần mấy người Trương Tử Đào, tôi giơ tay lên chém xuống một kiếm.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng kiếm khí đã được phóng ra.
“Uỳnh!”
Kiếm khí xông thẳng về phía mấy người Trương Tử Đào, Quỷ Tam Nguyên và mấy yêu đạo mặc áo bào đen đứng ở bên cạnh Trương Tử Đào lập tức phát hiện ra tình huống này.