Từ đó có thể thấy, luồng yêu khí của Hoa Yêu này phóng ra mạnh mẽ bao nhiêu.
“Không ngờ tới nó đã trở nên mạnh như này rồi!”
Liên Tuyền đạo trưởng lạnh lùng mở miệng.
Sau đó ông ấy vung ra mấy kiếm, “vèo vèo vèo”, chỉ trong chớp mắt, sấm chớp ùng ùng, đạo khí mạnh mẽ tụ hội, không ngừng kích phát.
Mấy đạo kiếm khí giống như ánh sáng nhắm thẳng vào bông Hoa Yêu kia.
Trương Tử Đào và Quỷ Tam Nguyên tuyệt nhiên không chút để ý.
Thậm chí, bọn chúng còn đứng ở phía sau Hoa Yêu.
Mà bông Hoa Yêu đó lại đột nhiên đung đưa thân thể.
Sau đó lại có một luồng tia sáng màu đỏ phát ra từ trên người nó, sau khi mấy đạo kiếm khí mạnh mẽ của Liên Tuyền đạo trưởng tiếp túc với tia sáng màu đỏ của bông Hoa Yêu thì không có chút lực chống trả nào.
Lập tức bị tan biến, chẳng nhấc lên được một chút gợn sóng.
“Cái này, cái này…”
Ngô Hưng Long trợn to hai mắt, có chút không dám tin tưởng.
Liên Tuyền đạo trưởng có tu vi thế nào chứ?
Ông ấy nằm trong danh sách những người mạnh nhất của Đạo môn, nhưng mà ở trước mặt bông Hoa Yêu này, vậy mà công kích của ông lại không chịu nổi như vậy.
Liên Tuyền đạo trưởng thấy vậy trong lòng cũng thấy ngạc nhiên.
Ông ấy kinh sợ tới vô thức lùi về phía sau một bước.
“Sao, sao lại có thể chứ! Nó, lẽ nào nó không phải, không phải là đoạn rễ tàn?”
Liên Tuyền đạo trưởng kinh hãi.
Rõ ràng, đây không phải là cùng một trình độ.
Mấy đạo kiếm khí vừa rồi đã là công kích mạnh nhất của Liên Tuyền đạo trưởng.
Nhưng vậy mà không hề làm đối thủ bị thương, thậm chí đứng trước yêu khí của đối phương, nó trực tiếp bị tiêu diệt.
Như, như này thì đánh thế nào? Chiến đấu như thế nào?
“Ha ha ha, Liên Tuyền đạo trưởng, biết được sự lợi hại của Hoa Thánh chưa? Hoa Thánh không có cái gọi là rễ tàn, một đoạn rễ không chết thì nó sẽ mãi mãi không chết. Cái ông gọi là tu vi, ở trước mặt Hoa Thánh chẳng qua chỉ là gà gỗ chó đá mà thôi.”
Quỷ Tam Nguyên cười to, hiển nhiên là vô cùng đắc ý.
Trương Tử Đào cũng mang vẻ mặt u ám, thờ ơ nói: “Hoa Thánh, bọn chúng đều là chất dinh dưỡng của ngài, giết sạch bọn chúng đi!”
Lời này vừa ra, bông Hoa Yêu kia lại lần nữa đung đưa.
Chẳng qua lần này nó lắc lư mạnh hơn trước.
Hiển nhiên, bông Hoa Yêu này muốn phóng ra sức mạnh càng mạnh hơn.
Liên Tuyền đạo trưởng đã sâu sắc biết được sự lợi hại của Hoa Yêu, đây không còn là thứ ông ấy có thể đối phó được nữa.
Tiếp tục ở lại chỗ này, đối mặt với tấn công của đối phương, vậy chính là tự đi tìm đường chết.
Liên Tuyền đạo trưởng kinh hãi hô to: “Mau, mau rút lui!”
Lời nói vừa dứt, luồng khí màu đỏ nhạt cực kỳ mạnh mẽ đó lại tấn công tới.
Nơi luồng khí đó đi qua dường như cả không khí cũng bị rút sạch.
Bao gồm cả đất đá ngăn ở trước mặt bọn họ, lập tức hóa thành vụn phấn, ngay cả tro bụi cũng không nhìn thấy.
Cảnh đó làm chúng tôi nhìn mà kinh sợ tới ngây người.
Đây là dạng năng lượng như thế nào chứ? Là loại công kích thế nào?
Ai ai cũng lộ ra vẻ mặt khó mà tin được, nhưng mà mọi người cũng chỉ ngập ngừng trong chớp mắt, sau đó lập tức phục hồi lại tinh thần, xoay người bỏ chạy.
Đứng trước mặt loại khí mang tính hủy diệt này, chút tu vi đó của bọn tôi cũng chỉ là một trò cười.
Ngay cả đất đá cũng biến thành bột phấn chỉ trong chớp mắt, cho dù chúng tôi dùng hết cả đạo hạnh thì cũng không có cách nào ngăn cản loại sóng khí công kích kỳ quái này được.
Nhưng mà, bây giờ có bỏ chạy thì cũng đã không kịp nữa rồi.
Liên Tuyền đạo trưởng thân là tiền bối trong Đạo môn, lòng chính nghĩa cực lớn.
Ông ấy lại có lòng bảo vệ người nhỏ tuổi, thấy mấy hậu bối chúng tôi hoàn toàn không có năng lực toàn thân bỏ chạy. Vì vậy ông ấy đã hạ quyết tâm, lập tức sử dụng ba món pháp bảo của Đạo môn, bảo vệ ở phía trước chúng tôi.
Đương nhiên, nếu như ông ấy muốn chạy, dựa vào pháp bảo và tu vi của bản thân thì ông ấy cũng có năng lực tránh thoát, thậm chí có thể rút lui một cách hoàn hảo.
Nhưng ông ấy lại không làm vậy, mà để pháp bảo ngăn ở trước mặt chúng tôi.
Ngay lập tức, ba loại pháp bảo xuất hiện, lơ lửng ở trên không.
Một mặt gương bát quái, một cây kiếm gỗ nhỏ và một cái chuông sắt.
Ba món pháp khí đều không to, nhưng từ hơi thở của những món pháp khí này phóng thích ra, có thể đoán được đây đều là những pháp bảo cao cấp nhất của Đạo môn đương thời.
Hiển nhiên, Liên Tuyền đạo trưởng muốn lợi dụng ba món pháp bảo này ngăn cản lại công kích giống như sóng khí đến từ mọi phía không chút góc chết của Hoa Yêu, bảo vệ chúng tôi rời đi.
Một lát sau, Liên Tuyền đạo trưởng dùng một tay kết ấn.
Ông nhanh chóng mở miệng nói: “Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành, phá!”
Một chữ ‘phá’ vừa ra, hiển nhiên Liên Tuyền đạo trưởng sẽ phóng thích đạo khí mạnh mẽ ra.
Trong chớp mắt, ba món pháp bảo lơ lửng trên không trung bộc phát ra từng luồng ánh sáng.
Khí tức của luồng ánh sáng đó vô cùng mạnh, mạnh tới làm người ta nghẹt thở.
Trong chớp mắt, nó va chạm với khí tức màu đỏ nhạt của Hoa Yêu kia.
Tiếng “ầm ầm” nổ vang, vang khắp cả hang động.
Cho dù ở ngoài Quỷ thành Ma Linh cũng nghe được rõ ràng tiếng vang cực lớn này.
Nhưng mà, luồng yêu khí màu đỏ nhạt kia lại mạnh tới mức làm người ta líu lưỡi không nói nên lời.
Ba món pháp khí đồng thời ngăn cản, còn có cả tiền bối siêu phàm như Liên Tuyền đạo trưởng trấn giữ.
Giờ khắc này, vẫn không ngăn được luồng khí màu đỏ nhạt do Hoa Yêu kia phóng ra…