Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2257

Chương 2257 Chương 2257

Chỉ trong chớp mắt, trên trăm đệ tử Võ Đang ở đây đã bắt đầu tản ra xung quanh.

Đồng thời, Phi Hồng chân nhân cũng nói với Khởi Can đạo trưởng: “Ngũ sư đệ!”

“Trưởng môn sư huynh!” Đạo trưởng Khởi Can bước lên trước một bước, chắp tay nói.

Đôi mắt Phi Hồng chân nhân như điện, ông ấy nói: “Cậu lập tức rời khỏi đây, dùng danh nghĩa của tôi thông báo với các môn phái lớn. Nói là Hoa Yêu đã hiện thân ở Quỷ thành Ma Linh, bây giờ đang dùng hết toàn lực lùng bắt. Hơn nữa, Hoa Yêu sắp trưởng thành, xin Thiên Cơ Tử bói một quẻ…”

Khởi Can đạo trưởng không dám lơ là, lập tức gật đầu đồng ý, sau đó xoay người nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Nhìn thấy vậy, tôi cũng cảm nhận được tính nghiêm trọng của tình hình này.

Tôi đi tới bên cạnh dã tiên của Hồ tộc, định nhờ bọn họ giúp đỡ.

Dẫu sao trong núi rừng này, con người còn lâu mới nhanh nhạy như Hồ tộc được.

Tìm người, cũng còn lâu mới bằng Hồ tộc.

Đội ngũ Hồ tộc thấy tôi đi qua thì đều nhìn về phía tôi.

Hồ Bạch của núi Bạch Hà, Hồ Hắc của núi Hắc Sơn Lĩnh, Hồ Thái Hoa của núi Hứa Dương đều nhìn về phía tôi.

Tôi đến trước mặt ba người đứng đầu Hồ tộc, chắp tay nói với bọn họ: “Đệ tử bái kiếm ba vị tiền bối Hồ tộc và chúng tiên gia Hồ tộc!”

Nói xong, tôi chào hỏi các Hồ Tiên ở xung quanh.

Mặc dù trong tay tôi cầm hồ lệnh, có thể trực tiếp mở miệng ra lệnh cho bọn họ cũng được.

Nhưng tôi không muốn làm như vậy.

Ba người đứng đầu Hồ tộc đều là lần đầu gặp mặt tôi, thấy tôi lễ phép như vậy, ấn tượng của họ với tôi cũng tốt hơn nhiều.

“Xuất mã khách khí rồi.” Ba vị thủ lĩnh hồ tộc mở miệng nói.

“Ba vị tiên gia, đệ tử còn có một chuyện, hi vọng ba vị tiên gia sẽ giúp đỡ!”

“Chuyện của xuất mã cũng là chuyện của Hồ tộc chúng tôi, Hồ Mẫu đã ban thưởng Hồ lệnh, điều đó đã đủ để chứng minh được sự tin tưởng của Hồ Mẫu!”

“Đúng vậy, xuất mã chỉ cần nói, Hồ tộc của núi Bạch Hà tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực làm việc!”

“Hồ tộc của Hắc Sơn Lĩnh tôi cũng nhất định không nói một chữ không!”

Ba vị thủ lĩnh Hồ tộc đồng loạt mở miệng.

Nghe thấy vậy, tôi cũng không vòng vo nữa.

Tôi nói thẳng với ba vị thủ lĩnh của Hồ tộc: “Ba vị tiên gia, Hoa Yêu đã xuất hiện, việc này rất trọng đại. Vì vậy xin ba vị tiên gia dẫn theo người trong tộc lục xoát xung quanh đây, tìm được Trương Tử Đào và Quỷ Tam Nguyên, cướp lại Hoa Yêu trong tay bọn chúng. Để tránh cho Hoa Yêu lại trơi vào trong tay tà giáo Mắt Quỷ, gây ra đại loạn cho thiên hạ.”

Ba vị tiên gia nghe tôi nói xong thì cũng không chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý: “Xuất mã yên tâm, bây giờ chúng tôi sẽ truyền lệnh cho người trong tộc, tìm kiếm Hoa Yêu!”

Nói xong, bọn họ chắp tay với tôi rồi xoay người, hô lên một tiếng với các tiên gia Hồ tộc ở phía sau: “Đi!”

Chỉ trong chớp mắt, trên trăm tiên gia Hồ tộc đồng loạt hóa thành tàn ảnh, biến thành một con hồ ly, rồi bắt đầu chạy ra bốn phương tám hướng.

Tốc độ của bọn họ thật sự rất nhanh, các tu sĩ Đạo môn chúng tôi còn lâu mới có thể so được.

Chỉ trong chớp mắt, bọn họ đã biến mất không còn bóng dáng.

Sau đó, việc chúng tôi cần phải làm chính là chờ đợi.

Giờ ở đây chỉ còn chừa lại mấy chục người.

Phần lớn đều là những người đang bị thương, hành động không thuận tiện.

Bây giờ, rời khỏi đây chắc chắn là chuyện không có khả năng.

Bởi vì phía sau đều là núi rừng, nhiều đệ tử bị thương như vậy, muốn dẫn nhiều người thế này đi là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Vì vậy, mọi người chỉ có thể tạm thời ở đây nghỉ ngơi trị thương, chờ đợi kết quả tìm kiếm của Hồ tộc và đệ tử Võ Đang.

Mấy người chúng tôi thoát chết trong gang tấc, nên về cơ bản cũng đã tiêu hao hết sức lực.

Bây giờ, mọi người đều đang ngồi cạnh nhau.

Mà trong lòng tôi vẫn còn có chút vui vẻ.

Bởi vì tôi đã lấy được khúc thân kiếm thứ ba của tiền bối, thêm một khúc này nữa, độ dài thân kiếm của tiền bối đã đạt tới hơn bốn mươi cm.

Nếu như là một cây kiếm cổ dài khoảng một mét, vậy thì về cơ bản thân kiếm của tiền bối đã được tôi tìm về hơn một nửa, cho dù không rõ rốt cuộc thân kiếm của tiền bối đã vỡ thành bao nhiêu mảnh, là năm mảnh, sáu mảnh hay là bảy mảnh tám mảnh.

Tôi cầm thân kiếm của tiền bối trong tay để quan sát.

Lúc này, đột nhiên Dương Tuyết mở miệng nói: “Mảnh kiếm vỡ này rất quan trọng à?”

Vừa nghe thấy lời này, tôi chợt thu tay lại.

Vừa rồi nhìn quá mê mẩn nên tôi cũng không chú ý đằng sau đã xuất hiện một người.

Tôi lộ ra một nụ cười lúng túng: “À, không, không!”

Bởi vì việc này có liên quan tới tiền bối, tạm thời tôi không thể tiết lộ, cũng không thể nói rõ cho cô ấy được.

Nhưng Dương Tuyết lại cười nói: “Anh cũng không cần nói rõ, nhưng tôi biết nhất định là nó không tầm thường. Bởi vì tôi để ý thấy mũi kiếm Thái Nguyên của anh…”

Nói xong, trên mặt Dương Tuyết là vẻ không quan tâm, cô ấy trực tiếp ngồi xuống bên cạnh tôi.

Trong lòng tôi vô cùng ngạc nhiên.

Quả nhiên Dương Tuyết quan sát vô cùng tinh tế, ngay cả việc thân kiếm của tiền bối dung nhập vào trong kiếm Thái Nguyên của tôi, Dương Tuyết cũng chú ý tới.

Chẳng qua đúng thật là hoa văn trên mặt kiếm Thái Nguyên và thân kiếm của tiền bối hoàn toàn không giống nhau.

“Mặc dù tôi không chắc chắn được, nhưng tôi nghĩ, có phải là có liên quan tới mảnh sắt trong tay anh, đúng không?”

Trong lòng tôi lại chấn động, nhưng vẫn không mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment