Hỏi tại sao chúng tôi lại ở đây.
Thời gian này chúng tôi đi đâu.
Tôi thở dài nói: “Thế giới này không yên bình, nơi nào cần chúng tớ thì chúng tớ phải đi nơi đó. Không nhắc tới chuyện này nữa, hôm nay nghe cậu diễn thuyết, mặc dù nghe không hiểu gì nhưng chắc là rất thành công.”
Tiểu Mạn xua tay nói: “Cũng đã sắp thành chuyện bình thường như cơm bữa rồi, ngược lại là hai người các cậu, ngày nào cũng đối mặt với mấy thứ kia, rất nguy hiểm. Hay là các cậu về công ty với tớ đi! Làm cố vấn chuyên môn của công ty chúng tớ? Sáu loại bảo hiểm một quỹ phúc lợi, bảy loại bảo hiểm một quỹ phúc lợi cũng được, còn phân cả phòng ở nữa.”
Đây không phải là lần đầu tiên Tiểu Mạn mời chúng tôi, nhưng với tôi và lão Phong mà nói.
Trảm yêu trừ ma đã khắc vào trong xương cốt.
Trừ biết làm cái này ra, chúng tôi cũng không biết làm cái gì khác.
Còn có, Mắt Quỷ không diệt, Nhật Nguyệt không chết, Hắc Liên chưa trừ, thì thủy chung trong lòng chúng tôi vẫn còn có vướng mắc.
Lần này, Lão Phong dẫn đầu xua tay.
“Tiểu Mạn à! Tôi và lão Đinh đã quen loại cuộc sống như này từ lâu rồi. Lần này tới Xuyên Thục cũng là vì trảm yêu trừ ma mà tới. Đối với làm việc trong công ty, hai người chúng tôi thật sự không ngồi được. Nhưng cũng cảm ơn lòng tốt của cô…”
Lão Phong nói rất chậm, nhưng cũng rất chân thực.
Thực ra chính Tiểu Mạn cũng biết, lấy tính cách của tôi, căn bản sẽ không đồng ý.
Nhưng cuối cùng cô ấy vẫn hỏi.
Cô ấy thở dài, rồi cùng chúng tôi nói về những chuyện khác.
Cuối cùng, tôi nhớ tới lời Bảo Khánh Vương nói trước khi chết.
Ba kiếm khách dương gian.
Trong đó có Tần tiền bối.
Trong lời của Bảo Khánh Vương, đạo hạnh của Tần tiền bối như thần, vô cùng mạnh mẽ.
Mà nhà Tiểu Mạn có quan hệ nhiều đời với nhà Tần tiền bối, nếu như có thể thông qua Tiểu Mạn tìm được Tần tiền bối.
Vậy có phải chuyến đi tới hang Bạch Cốt lần này sẽ có đảm bảo hơn không?
Nghĩ tới đây, tôi bèn nói với Tiểu Mạn: “Tiểu Mạn, tớ hỏi cậu một chuyện.”
Tiểu Mạn đang ăn một miếng sách bò, nghe tôi hỏi, cô ấy ngước mắt lên nhìn tôi nói: “Được, cậu nói đi!”
“Thì, tớ muốn hỏi thử, tung tích của chú Tần nhà cậu.”
Tiểu Mạn nghe tới đây thì hơi ngừng lại.
“Cái này thì tớ không biết, chú Tần đã không tới nhà tớ hai năm rồi. Đừng nói là tớ, ngay cả mẹ tớ cũng không tìm được chú ấy.”
Nghe thấy vậy, tôi có chút tiếc nuối.
Tiền bối đã biến mất hai năm, không biết tung tích.
Đương nhiên tôi cũng chỉ ôm thái độ thử một chút rồi hỏi mà thôi, cũng không nghĩ nhiều.
Tiểu Mạn do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Có phải là các cậu gặp phải phiền phức gì không, muốn nhờ chú Tần ra tay giúp đỡ?”
“Ừ, đúng vậy.” Tôi gật đầu.
Uy lực năm đó mà Tần tiền bối dùng nửa đầu thuốc đánh chết thân thể của Dì Mỹ Nhân tới bây giờ vẫn còn rõ ràng ở trước mắt.
Nếu thật sự có thể tìm được tiền bối giúp đỡ, với Đạo môn mà nói đây cũng là một chuyện may mắn.
“Mặc dù không tìm được chú Tần, nhưng tớ có thể cho các cậu mượn cái này.”
Nói xong, Tiểu Mạn giơ tay lên, tháo chiếc vòng trên tay ra.
“Đây là…”
Tôi và Lão Phong nhất thời không hiểu.
Nhưng Tiểu Mạn lại tiếp tục nói: “Đây là thứ trước kia chú Tần để lại cho mẹ tớ, lần trước sau khi gặp phải người rơm, mẹ tớ đã để lại nó cho tớ. Mẹ nói trên chiếc vòng này có đạo hạnh của chú Tần. Đeo chiếc vòng này lên, bất kỳ tà vật nào cũng sẽ không làm tớ bị thương được. Một khi có máu tươi nhỏ vào trong vòng, bất kỳ nguy hiểm nào nó đều có thể bảo vệ được tớ…”
Khi nói những lời này, cô ấy đã đặt chiếc vòng lên trên bàn.
Tôi và lão Phong quan sát cẩn thận, phát hiện chiếc vòng này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của nó.
Không phải là một món trang sức bình thường, bởi vì bên trong chiếc vòng có những chữ khắc mảnh.
“Đây là, trận pháp?”
Lão Phong kinh ngạc nói, cậu ấy đã nhìn ra sự phi phàm của chiếc vòng.
Còn tôi, tôi hơi vận chuyển đạo khí, muốn rót đạo khí vào trong chiếc vòng, muốn kiểm tra xem bên trong chiếc vòng này có huyền cơ gì không.
Nhưng ai biết được, đạo khí của tôi vừa được rót vào trong vòng thì lập tức bị bắn ra ngoài.
Bên trong chiếc vòng nhìn như rất bình thường này ẩn chứa một luồng sức mạnh rất mạnh mẽ.
Đạo khí của tôi ở trước mặt nó chỉ giống như là hạt cát trên sa mạc.
Có thể thấy được sự không tầm thường của chiếc vòng ngọc này.
Quả nhiên đã được cao nhân bổ sung thêm đạo hạnh, là một món pháp bảo cực kỳ lợi hại của Đạo môn.
Mặc dù không biết sau khi nhỏ máu tươi vào sẽ xuất hiện cảnh tượng như thế nào. Nhưng dựa vào việc có thể đẩy đạo khí của tôi ra ngoài đã có thể chứng minh được sức mạnh của chiếc vòng này.
Như vậy, tôi lập tức đưa ra phán định.
Đây là một món pháp bảo cực kỳ lợi hại của Đạo môn.
Trong nó có ẩn chứa một luồng năng lượng mạnh mẽ, một khi bị kích phát, sức mạnh của nó khó mà dự đoán được.
“Lão Phong, chiếc vòng này không đơn giản.” Tôi cảm thán.
Lão Phong cũng không ngừng gật đầu.
Bởi vì cậu ấy cũng cảm nhận được, trong chiếc vòng có một luồng sức mạnh rất mạnh mẽ.
Hơn nữa luồng sức mạnh này còn cực kỳ mạnh.
Chẳng qua lại bị những chú văn phong ấn lại.
Nhân vật có thể có được bản lĩnh phong ấn luồng sức mạnh như này nhất định là có tu vi rất mạnh.
Có lẽ nhỏ máu tươi vào chính là phương pháp mở phong ấn, kích phát luồng năng lượng này.
Chẳng qua không biết sau khi kích phát, sẽ xảy ra chuyện gì.
Tiểu Mạn thấy chúng tôi vô cùng quan tâm tới chiếc vòng này thì lại mở miệng nói: “Mặc dù tớ không biết lần này các cậu muốn đi đối phó với cái gì. Nhưng cậu cứ đeo chiếc vòng này của chú Tần lên đường đi! Có lẽ lúc quan trọng nó có thể giúp các cậu một lần…”