Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2309

Chương 2309 Chương 2309

Hôm nay gặp lại, hơn nữa còn giúp đỡ mọi người thay đổi tình hình cuộc chiến, chuyển bại thành thắng.

Bọn họ sao có thể không kích động được…

*****

Tần tiền bối, thần uy vô địch.

Đưa mắt nhìn khắp Đạo môn đương thời, ông ấy chính là tồn tại mạnh mẽ đứng sừng sững trên đỉnh núi.

Cũng là người duy nhất có cơ hội ngửa mặt nhìn lên Tiên đạo.

Thật sự không ngờ tới, bên trong vòng ngọc của Tiểu Mạn lại có trận pháp thần niệm của Tần tiền bối.

Tiền bối đáp xuống mặt đất, đông đảo tiền bối đời trước đều bước lại gần.

Về cơ bản chiến trường hôm nay đã bị Tần tiền bối quét sạch.

Mấy tiền bối đời trước như bọn họ cũng không cần ra tay, vì vậy bọn họ nghỉ tấn công, chỉ để đệ tử môn phái mình đi dọn sạch những tàn dư hang Bạch Cốt kia.

“Anh Tần! Ba mươi năm không gặp, vậy mà anh cũng không già đi…” Phi Hoàn chân nhân lắc cầu cảm thản.

Nhìn Phi Hồng chân nhân, đã là một ông già trên sáu mươi tuổi rồi.

Nhưng Tần tiền bối, nhìn qua cũng chỉ là dáng vẻ ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, cũng chỉ có khóe mắt có một chút nếp nhăn mà thôi.

Kết quả lời này vừa dứt, tiền bối Long Vũ nhị đương gia của nhà họ Long bên cạnh lại cười nói: “Phi Hoàn lão đạo, anh Tần xưng bá Đạo môn, đã qua ba mươi năm, e rằng tu vi đã đạt tới Hóa Cảnh rồi.”

“Đúng vậy, chúng ta đều già rồi, tên khốn khiếp này nhìn qua vẫn trẻ trung như vậy…”

Tuyệt Tình sư thái đã thay đổi dáng vẻ hung dữ trước đó, mang theo một chút ý làm nũng của phụ nữ.

Thậm chí, còn đánh yêu Tần tiền bối một cái.

Hình ảnh đó làm đông đảo đồng đạo xung quanh đều nhìn tới không khỏi líu lưỡi.

Đậu má! Đó là Tuyệt Tình sư thái của phái Nga Mi đấy.

Người được gọi là tuyệt tình tuyệt ái, mà, mà còn có thể làm nũng giống như thiếu nữ à?

Nhất thời, rất nhiều người cảm thấy tam quan đã đổ nát.

Nhưng ai lại có thể biết được, ba mươi năm trước, khi mấy người cùng thế hệ như Tuyệt Tình sư thái, Tần tiền bối tranh phong, bọn họ đều có tài hoa vô song chứ?

Tần tiền bối cười nhẹ một tiếng, lần lượt chào hỏi với những người quen cũ ở đây.

Cuối cùng, chỉ nghe Mã trưởng lão của phái Thanh Thanh mở miệng nói: “Tần sư huynh, bây giờ Mắt Quỷ gây loạn nhân gian, còn có cả nguy cơ cánh cửa lục vực lại bị mở ra. Anh xem, có phải là anh nên xuất thế rồi không, chúng ta cùng nhau đối mặt với trận đại nạn lần này của nhân gian?”

Hiển nhiên ở trong đám người, địa vị của Mã trưởng lão hơi thấp một chút, khi mở miệng cũng phải gọi “Tần sư huynh.”

Kết quả Tần tiền bối thấy vậy, vậy mà còn cởi mở vỗ bả vai Mã trưởng lão nói: “Ồ, Tiểu Mã đã lớn thế này rồi à?”

“Phì…”

Các tiểu bối ở đây suýt nữa trào máu.

Đậu má, đó chính là đại trưởng lão của phái Thanh Thành, là tồn tại mạnh nhất chỉ dưới Trường Uyên chân nhân.

Trong mắt Tần tiền bối, lại, lại thành “Tiểu Mã”?

Còn “Lớn như vậy rồi” nữa?

Mọi người lại líu lưỡi, tôi cũng nhìn mà khó hiểu.

Có lẽ, lời của Bảo Khánh Vương khi đó đều là thật.

Ba vị kiếm khách của dương gian là tồn tại mạnh nhất vào ba mươi năm trước.

Người dẫn đầu chính là Tần tiền bối.

Mã trưởng lão cũng không tức giận, mà cười nhẹ.

Nhưng Tần tiền bối lại thở dài một hơi, sau đó nghiêm túc nói: “Chuyện này tôi đã biết rồi, cũng đã cùng lão Từ có hành động.”

“Vậy bây giờ các anh đang ở đâu? Chuyện này xong rồi, tôi sẽ đi tìm anh?” Tuyệt Tình sư thái lại mở miệng nói.

Nhưng Tần tiền bối lại cười khổ nói: “Tôi không biết, tia thần thức này không có cách nào liên hệ với tôi bất cứ lúc nào nào được, chỉ có sau khi nó biến mất, tôi mới biết được chuyện ở đây. Nhưng mà thời loạn xuất hiện, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp mặt thôi…”

Nói xong, ông ấy gật đầu với mọi người.

Sau đó ông ấy đưa tầm mắt về phía chúng tôi bên này, trực tiếp nhìn về phía tôi.

Tôi thấy Tần tiền bối nhìn mình, không khỏi có chút khẩn trương.

Ông ấy chính là tồn tại mạnh nhất của Đạo môn, giờ nhìn thẳng vào một đạo sĩ nhỏ như tôi, ít nhiều gì tôi cũng có chút kích động.

“Đinh Phàm, không tệ, cậu trưởng thành rất nhanh…”

“Cảm ơn tiền bối khen ngợi.” Tôi chắp tay đáp lại.

Tiền bối lại cười nhạt, nhưng mà nụ cười của ông ấy vừa lộ ra một chút, lại đột nhiên cứng lại.

Ánh mắt ông ấy chợt chuyển về một phía, nhìn về phía kiếm Thái Nguyên của tôi đang rơi ở một bên.

Ông ấy giống như rất kinh ngạc, chân mày lập tức nhíu lại, thân thể giống như cũng hơi run rẩy.

Ông ấy không quan tâm tới mọi người, trực tiếp đi xuyên qua đám người, đi về phía kiếm Thái Nguyên.

Tất cả mọi người đều nhìn theo Tần tiền bối, không biết ông ấy đang làm cái gì.

Sau khi Tần tiền bối đi tới phía trước kiếm Thái Nguyên thì trực tiếp cầm kiếm lên.

Hai mắt ông ấy phát ra ánh sáng, dùng tay vuốt ve một chút vị trí mũi kiếm.

Giọng nói đột nhiên trở nên run rẩy.

“Kiếm, kiếm linh, là, là cậu à? Cậu, cậu còn sống sao?”

Tiền bối tỏ ra vô cùng kích động, giống như, giống như đang nói chuyện với Kỳ Lân tiền bối vậy?

Bởi vì ở đây, trừ tôi ra, không có ai biết trong mũi kiếm của thanh kiếm Thái Nguyên đó có một tia thần hồn mạnh mẽ tồn tại.

Vẻ mặt tôi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì.

Nhưng Tần tiền bối lại tự lẩm bẩm một tiếng: “Tại sao lại như vậy…”

“Anh Tần, anh làm sao vậy?” Phi Hoàn chân nhân bước lên trước một bước, mở miệng hỏi.

Tần tiền bối cầm kiếm Thái Nguyên, cũng không để ý tới Phi Hoàn chân nhân.

Mà là nhìn tôi nói: “Đinh Phàm, đây là kiếm của cậu sao?”

“Vâng, tiền bối.” Tôi nói đúng sự thật.

“Cậu có thể giao tiếp với nó?” Tiền bối nói thẳng.

Mà tôi lại hơi sững sờ.

Tôi biết, trước mặt cường giả mạnh như tiền bối, tôi hoàn toàn không thể lừa gạt được.

Hơn nữa, tôi cũng biết “nó” mà ông ấy nhắc tới là ai, chính là Kỳ Lân tiền bối.

Bình Luận (0)
Comment