Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2310

Chương 2310 Chương 2310

Tôi gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Tần tiền bối hít vào một hơi khí lạnh: “Vậy cậu, cũng tu luyện Hỏa Thiên Ma Công?”

Trong lòng tôi đánh cái “bịch”, có chút kinh ngạc.

“Tiền bối cũng biết Hỏa Thiên Công sao?”

Tần tiền bối nhìn tôi một cách sâu xa, giống như muốn nhìn thấu tôi vậy.

Cuối cùng, ông ấy lại cười một tiếng, đưa kiếm Thái Nguyên trong tay cho tôi, thở dài một tiếng: “Có lẽ cậu thật sự là đứa con của số mệnh…”

Nói xong, ông ấy không để ý tới tôi nữa, mà nhìn về phía những tiền bối khác nói: “Các vị, thời gian của tôi đã tới, sắp phải biến mất rồi. Nhưng tất cả những chuyện xảy ra ở đây bản thể tôi cũng sẽ biết được sau khi tôi biến mất. Các vị, có duyên gặp gỡ, ngày khác chúng ta sẽ gặp lại...”

Nói xong, ông ấy ôm quyền với mọi người ở đây.

Rồi nhìn tôi một cái, chỉ trong chớp mắt, thân thể lập tức biến mất không còn.

Mà chiếc vòng ngọc đó cũng vỡ vụn sau khi tiền bối biến mất.

Chưởng môn các phái đều sững sờ một lát, cuối cùng phất tay áo xoay người, bắt đầu dọn dẹp chiến trường.

Tôi nhìn vị trí Tần tiền bối biến mất, một lúc lâu sau vẫn không nói chuyện.

Vậy mà ông ấy cũng biết đến sự tồn tại của Kỳ Lân tiền bối, còn hỏi tôi “cậu đã tu luyện Hỏa Thiên Ma Công” một cách khó hiểu, còn nói tôi là đứa con của số mệnh?

Cảm giác như, dường như tiền bối đã nhìn thấu tất cả, còn biết được một ít chuyện mà tôi không biết.

Nhưng tiền bối đã biến mất, tôi cũng không có cách nào tìm được đáp án.

Tôi hít sâu một hơi, không nghĩ nhiều nữa.

Hơn nữa, tôi nhìn dấu ấn màu đen đã biến mất trên cánh tay mình.

Dấu ấn đen biến mất, đại biểu tôi và Mộ Dung Ngôn đã mất liên lạc.

Đây là chuyện xảy ra mới vừa rồi, khi Mắt Quỷ xuất hiện.

Hay là, bản thân Mộ Dung Ngôn đã xảy ra chuyện gì rồi?

“Lão Đinh, cậu còn đang nghĩ gì vậy?” Lão Phong đột nhiên vỗ bả vai tôi.

Thấy là lão Phong, tôi cười nói: “Không có gì, chẳng qua đang kinh ngạc về sự mạnh mẽ của Tần tiền bối …”

“Được rồi, tiền bối cũng đã đi rồi, chúng ta cũng đi dọn dẹp chút đi, rời khỏi cái nơi rách nát này…” Dương Tuyết cười hì hì chen vào nói.

Không ai nghĩ tới, trận chiến giằng co trong hang Bạch Cốt, cuối cùng sẽ kết thúc trong kết cục như thế này.

Nhưng mà trong rừng rậm thần bí ở một nơi xa, ba người một quỷ đang chạy một cách nhanh chóng.

Đột nhiên, người đàn ông cao lớn cầm đầu đột nhiên dừng lại.

Ông ấy đột nhiên nhíu mày lại, một chuỗi thông tin liên tiếp xuất hiện ở trong đầu ông ấy.

Một người đàn ông cao lớn cường tráng bên cạnh thấy vậy thì nặng nề nói: “Lão Tần, cậu làm sao vậy?”

Người đàn ông cao lớn cười nói: “Không có gì, vòng ngọc của Tiểu Mạn được khởi động rồi. Tôi gặp được, đứa con của số mệnh…”

Người đàn ông dẫn đầu không phải là ai khác, chính là người mạnh nhất của Đạo môn, Tần tiền bối.

Còn người đàn ông to con chính là tiền bối Long Tuyền uy chấn Đạo môn…

****

Bởi vì có sức mạnh của Tần tiền bối, trận chiến ở hang Bạch Cốt cuối cùng đã kết thúc với thắng lợi của chúng tôi.

Đồng thời, uy danh của Tần tiền bối lại lần nữa được lưu truyền.

Nhưng cũng có rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, Tần tiền bối mạnh như vậy, tại sao trong ba mươi năm này lại không có ai từng nhắc tới ông ấy?

Nhưng bọn họ không hề biết, trừ nguyên nhân Tần tiền bối chủ động lui ẩn ra, còn một nguyên nhân khác chính là “Quỷ Triều”.

Quỷ Triều là thứ Tần tiền bối, Long Tuyền chân nhân và nữ quỷ trong ô đen kia đồng thời thả ra.

Bởi vì Quỷ Triều mà ba người họ, đặc biệt là Tần tiền bối có liên quan rất lớn.

Vì vậy sau khi Quỷ Triều bị tiêu diệt, Tần tiền bối cũng bị liệt vào “Cấm kỵ”.

Trừ một số ít những người đứng đầu của Đạo môn biết ra, những người khác căn bản không thể biết được, cũng không có ai nhắc tới.

Ba mươi năm trôi qua, không hiểu sao Tần tiền bối đã trở thành cấm kỵ.

Cho đến ngày hôm nay, Tần tiền bối lại xuất hiện một lần nữa.

Nhưng mà trong đây còn xen lẫn chuyện của Quỷ Triều, nên sau khi Tần tiền bối biến mất, những người đứng đầu Đạo môn cũng thảo luận rất ít.

Nhưng mà một vài người trẻ tuổi của Đạo môn không biết tình hình trong đó, đã hi hi ha ha thảo luận không ngừng, ở đâu cũng không ngừng tám chuyện.

Được thảo luận nhiều nhất chính là việc Tần tiền bối là người tình thời Tuyệt Tình sư thái còn trẻ.

Sau đó Tuyệt Tình sư thái bị đá, sau đó Tuyệt Tình sư thái lấy chữ “Tuyệt tình” làm đạo hiệu, vân vân.

Mặc dù rất máu chó, nhưng nghe cũng rất đã…

Chúng tôi dọn dẹp trong địa cung khoảng chừng ba tiếng, chém giết tất cả yêu đạo, bây giờ mới chuẩn bị rời đi.

Còn những vàng bạc châu báu bên trong địa cung, tiếp theo sẽ do Đạo Minh tiếp quản.

Những tiền tài này sẽ gửi vào trong tay người thân của những đồng đạo đã hi sinh.

Đạo Minh sẽ không để máu tươi của bọn họ chảy vô ích.

Sau khi rời khỏi địa cung, chúng tôi đi xuyên qua lối đi dài đằng đẵng, cuối cùng bước ra khỏi hang Bạch Cốt.

Vừa đúng lúc này là sáng sớm.

Hít thở không khí bên ngoài, ai ai cũng cảm thấy thoải mái hơn mấy phần.

Rất nhiều người đứng ở cửa hang động Bạch Cốt, nhìn ánh nắng sáng sớm, cảm thấy khoan khoái nhẹ nhàng trước đó chưa từng có.

Mấy người đại đệ tử Quách Thần Phi phái Thanh Thành và đại sư tỷ Từ Lộ của phái Nga Mi, ba anh em nhà họ Long và Phó Linh, Thư Hiểu Khiết, Tống Sơn Hà, Lý Dục đã kết bạn mà tới.

Bên cạnh tôi lại có mấy người lão Phong, Dương Tuyết, Hồ Mỹ, Chu Nhất Thác, Lỗ Quang, Từ Khôn đang đứng.

Nhóm người chúng tôi cũng được tính là tài năng xuất chúng bên trong thế hệ thanh niên trẻ.

Thấy mấy người Quách Thần Phi đi qua, chúng tôi cũng quay mặt về phía bọn họ.

Mấy người Quách Thần Phi chắp tay nói: “Anh Đinh, anh Phong, Dương sư muội, các vị đạo hữu. Trận chiến hang Bạch Cốt này mọi người đã cực khổ rồi. Đợi sau khi rời núi, Thần Phi mời mọi người cùng tới phái Thanh Thành chúng tôi. Một mặt, có thể cùng nhau học tập đạo tâm, mặt khác cũng có thể nghỉ ngơi mấy ngày.”

Bình Luận (0)
Comment