Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2330

Chương 2330 Chương 2330

Những người còn lại ở cách chúng tôi rất xa.

Trong lòng tôi thật sự có một loại cảm giác khó tả.

Nhưng bản thân tôi cần phải giả vờ, nên tôi đành phải mặt không cảm xúc bước từng bước một đi tới phía trước.

Chỉ là trên tay không tự chủ được nên hơi dùng sức.

Cũng chính vì động tác này mà Mộ Dung Ngôn bên dưới tấm khăn trùm đầu màu đỏ đột nhiên mở miệng nói: “Đinh Phàm, anh đã tỉnh rồi sao?”

Tôi nghe tới đây, trong đầu run lên.

Tôi thông qua khóe mắt liếc nhìn sang, chỉ là dưới chân không hề dừng lại.

Giọng nói này, âm điệu này.

Có vẻ như Mộ Dung Ngôn và tôi đều đã khôi phục thần trí thì phải?

Vì lẽ đó, tôi mới liều mạng mở miệng nói: "Ừ! Còn em?”

"Em cũng khôi phục thần trí rồi, được sư huynh của anh cứu…"

Sư huynh của tôi cứu, thế thì chắc chắn là Đinh Vô Cực không giải được.

Bây giờ tôi đã có thể lần nữa đối thoại bình thường với Mộ Dung Ngôn được rồi, mặc dù trong lòng tôi hết sức mừng rỡ nhưng cũng không dám lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

"Vậy em đã biết kế hoạch chưa?"

"Biết, tiếp theo ngàn vạn lần không thể bị người ngoài nhìn ra…"

"Cái này anh biết…"

Tôi vô cùng kiên định mở miệng, cầm tay Mộ Dung Ngôn, dùng sức rất mạnh.

Mộ Dung Ngôn cũng dùng sức nắm chặt lấy tay tôi.

Từ đầu đến cuối, hai chúng tôi đều không nói gì.

Không bao lâu, chúng tôi đã đi vào trong đại điện.

Đại điện tổng bộ của tà giáo Mắt Quỷ rất hùng vĩ, uy nghiêm.

Trong đại điện đã có không ít tân khách tụ tập.

Đương nhiên tất cả đều là yêu đạo.

Trong tầm mắt, người cầm đầu chính là giáo chủ Mắt Quỷ Viêm Tiêu.

Phó giáo chủ Dương Khải Lân và đông đảo trưởng lão Mắt Quỷ, đường chủ các kiểu.

Tôi lại nhìn ra xung quanh, là một ít yêu đạo tà giáo Nhật Nguyệt, yêu đạo tà giáo Hắc Liên xa lạ.

Chẳng qua trong số đó cũng có người quen.

Thánh Tử Thánh Nữ của tà giáo Nhật Nguyệt, Lăng Tiêu và Thấm Tuyết. Bên cạnh còn có yêu nữ cổ độc Linh Lan của nhà họ Diêm đang đứng ở đó.

Bên cạnh tà giáo Hắc Liên chính là người đứng đầu Hắc Liên Giáo mà tôi đã đụng mặt ở địa vực Tương Tây, được gọi là Thương đại nhân.

Không ngờ hôm nay kẻ địch năm xưa đều đã tập trung ở chỗ này.

Theo sự xuất hiện của tôi, Lăng Tiêu, Thấm Tuyết, thậm chí cả Thương đại nhân của tà giáo Hắc Liên kia, mặt mày ai nấy đều đột ngột thay đổi.

Dù sao thì chúng tôi cũng là kẻ thù.

Lúc bọn chúng đến đây dự tiệc, tin tức mà bọn chúng nhận được là chuyển thế của thiếu chủ Mắt Quỷ tổ chức đám cưới.

Bọn chúng chỉ biết đây là thiếu chủ chuyển thế, có địa vị rất cao trong tà giáo Mắt Quỷ, cùng thế hệ với giáo chủ.

Nhưng bọn chúng có làm sao cũng không ngờ tới, kẻ chuyển thế này lại là tôi, là cái người từng có thù oán với bọn chúng - Đinh Phàm.

"Đinh Phàm…"

Lăng Thiên là người đầu tiên giật mình la lên.

Trên đường đi tới thành Phượng Hoàng, nếu như không phải gã huyễn hóa ra bản thể là Ong sát thủ thì có lẽ đã bị tôi giết chết rồi.

Lăng Thiên gặp lại tôi thì vô cớ nổi giận.

Linh Lan và Thấm Tuyết cũng thế.

Thương đại nhân của Hắc Liên Giáo cũng đi lên một bước, nhíu mày.

Kế hoạch lớn Hắc Liên Giáo muốn thanh lọc nhân gian vào hai năm trước cũng là bị tôi phá hủy.

Bọn chúng còn tổn thất không ít đệ tử tinh nhuệ ngàn dặm mới chọn ra được một người.

Điều này đã khiến cho gã vô cùng khó chịu, muốn tìm tôi báo thù, không ngờ chúng tôi lại gặp nhau ở đây.

Tôi tiếp tục đi lên phía trước, đi thẳng tới chính đường ở đằng trước, sau đó máy móc nhìn sang Viêm Tiêu đang dẫn đầu, chắp tay chào một cái.

Viêm Tiêu ngồi ở chính vị bỗng đứng dậy.

“Ha ha ha! Hôm nay chúc mừng nha người anh em.”

Ông ta nói xong thì nhìn sang đông đảo yêu đạo đang có mặt ở đây.

“Chư vị, đây là người anh em của Viêm Tiêu tôi. Sau ba trăm năm, cậu ấy đã đầu thai chuyển kiếp. Ngày xưa cậu ấy có một vài hiểu lầm với một số đồng đạo.

Ở đây, tôi thay anh em mình bù đắp lỗi sai. Ngày sau chúng ta cũng là đồng minh trên cùng một trận tuyến, ngày nào đó sẽ trẻ mãi không già, bất tử bất diệt.”

Viêm Tiêu vừa dứt lời, giáo chúng Mắt Quỷ đang có mặt ở đây rối rít hùa theo: “Trẻ mãi không già, bất tử bất diệt.”

Tiếng nói đợt này nối tiếp đợt kia, vang vọng cả đại điện.

Sau khi tiếng nói dừng lại.

Thương đại nhân của Hắc Liên Giáo mới nhìn sang Viêm Tiêu chắp tay một cái.

“Không ngờ Đinh Phàm lại là anh em của giáo chủ. Nhưng mà giáo chủ, những đệ tử của tôi đã chết năm đó… việc này phải tính sao đây?

Gương mặt này của tôi phải tính sao đây? Chẳng lẽ chỉ một câu của giáo chủ là có thể áp chế được?”

Thương đại nhân nói xong thì trực tiếp tháo cái mặt nạ da người xuống.

Chỉ thấy mặt của Thương đại nhân đã bị hủy dung, vô cùng đáng sợ.

Có thể là trước đó đã bị lửa lớn đốt.

Nhưng nét mặt Viêm Tiêu ở trên đài cao lại sa sầm xuống.

"Hôm nay là ngày cưới của anh em tôi, đúng là không biết đối nhân xử thế…”

Ông ta nói xong, vừa giơ tay lên chính là một chưởng.

Trong chớp mắt, phảng phất như bầu trời rạn nứt, đất đai lún xuống.

Một luồng uy áp mạnh mẽ đánh ép tới, hoàn toàn không chờ Thương đại nhân kia kịp có phản ứng.

"Ầm" một tiếng, ngực Thương đại nhân lõm xuống, xương cốt cả người đứt ra từng khúc.

Cả người lập tức giống như một bãi bùn, ngã chết thẳng cẳng dưới đất.

Viêm Tiêu làm xong lại giống như người không có chuyện gì.

"Dám gây nhiễu loạn đám cưới của anh em tôi, ném ra ngoài cho chó ăn đi…"

Mấy đệ tử Mắt Quỷ nghe xong thì giơ tay "tuân lệnh" rồi đưa yêu đạo Hắc Liên Giáo kia ra ngoài.

Mấy yêu đạo Mắt Quỷ còn lại chứng kiến một màn này, toàn bộ đều trợn tròn mắt.

Một câu cũng không nói nhảm, vừa nhấc tay lên là giết ngay.

Bình Luận (0)
Comment